Truyện:Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới - Chương 039

Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới
Hiện có 200 chương (chưa hoàn)
Chương 039
0.00
(0 votes)


Chương (1-200 )

Nữ զ_𝖚_ỷ thấy vậy, tức giận vô cùng.

Cô ta tấn công Tô Cẩm.

Kẻ ngoại lai đáng 🌜h.ế.𝐭 kia! Xâm nhập địa bàn của cô ta, còn phá tan âm khí của cô ta!

Quả thực là buồn cười!

Trên đường xuống hoàng tuyền, cô ta muốn người phụ nữ này chôn cùng!

Nữ զ*ц*ỷ giương nanh múa vuốt quơ đầu, mở cái miệng to như chậu máu ra, bên trong miệng phun ra một đám âm khí, lực sát thương của âm khí rất lớn, là oán khi cô ta đã tích tụ nhiều năm qua.

Thấy vậy, Tô Cẩm ghét bỏ muốn 𝖈_𝖍_ế_†.

Thật vất vả mới không còn thứ mùi ghê gớm kia, hiện tại lại nôn âm khí với cô???

A a a, không nhịn được nữa!

Tô Cẩm vung tay nhỏ lên, chỉ thấy đám âm khí xông về phía cô kia tựa như là chạm trúng một bức tường, đột nhiên bị đánh trở về, âm khí dọc theo đường cũ trở về, lấy tốc độ cực nhanh một lần nữa chui trở về trong miệng nữ 🍳u●ỷ.

Nữ q⛎.ỷ bị một màn này kinh ngạc một chút, dường như không nghĩ tới lại biến thành dạng này.

Cô ta vô thức đưa sờ sờ cái bụng trướng lên bởi vì âm khí, sau đó nhịn không được ợ một cái, “?”

Sửng sốt vài giây đồng hồ, nữ զⓤ.ỷ rốt cục ý thức được, công kích của mình không chỉ thất bại, hơn nữa còn bị người ta đùa bỡn!!!

Cô ta trợn mắt tròn xoe, nhảy lên một cái, lần này công kích không còn là trò đùa trẻ con như vừa rồi nữa, mỗi một chiêu của cô ta đều mang theo lực sát thương to lớn.

Tô Cẩm nghiêng người lóe lên, gió mạnh trong lòng bàn tay nữ 🍳·ц·ỷ liền khiến cho một cái cây chặn ngang bên cạnh bị bẻ gãy!

Lục Chi Ninh, “!!!” Mẹ nó!

Nữ զ𝖚*ỷ này lại có lực sát thương lớn như thế!

Thật là đáng sợ!

Tấm thân nhỏ bé này của anh ta đoán chừng một chưởng này của ả đánh xuống, anh ta liền đăng xuất khỏi trái đất quá.

Tô Cẩm thật vất vả mới gặp một nữ q-ц-ỷ, vốn còn muốn chơi đùa với cô ta một chút, ai bảo nữ 🍳υ●ỷ thực lực quá yếu.

Cô chậc một tiếng, lấy tốc độ 𝐪.⛎.ỷ dị vọt tới trước người nữ զ*⛎*ỷ, vào lúc nữ q*⛎*ỷ không kịp há miệng, lấy ra một lá bùa dán ở trên miệng nữ ⓠ-⛎-ỷ.

“Cô có biết cô đã rất lâu rồi chưa đánh răng hay không, âm khí phun ra cực kỳ khó ngửi!”

Thứ như âm khí vẫn là để nữ զ●𝐮●ỷ tự mình tiêu thụ đi!

Tô Cẩm nhìn nữ զ·𝖚·ỷ bị dán lá bùa, tâm tình trong nháy mắt trở nên mỹ diệu hơn nhiều, nhìn, dáng vẻ nữ ⓠ·⛎·ỷ mở không nổi miệng, không có cách nào nôn âm khí ra!

Tô Cẩm cảm thấy, ngay cả không khí cũng mát mẻ hơn không ít.

Nữ 🍳-u-ỷ đưa tay muốn bóc lá bùa xuống, lại không nghĩ, hai tay bỗng nhiên bị Tô Cẩm bắt lấy.

Tô Cẩm: Làm sao lại không nghe lời như vậy cơ chứ?

Tô Cẩm mỉm cười với nữ զ𝐮·ỷ, không hiểu sao, nữ 🍳*⛎*ỷ cảm thấy nụ cười này có vẻ bất thiện.

Không đợi nữ 𝐪_⛎_ỷ tiếp tục suy nghĩ.

Tô Cẩm kéo cánh tay nữ q⛎●ỷ vung ả lên, thân thể nữ qц.ỷ bay lên không, lập tức, Tô Cẩm ♓·⛎·п·ℊ hăⓝ·𝐠 ném nữ ⓠⓤ.ỷ lên trên mặt đất.

Nữ q⛎.ỷ lập tức liền bị ngã xuống, vẻ mặt sững sờ, “??”

Tôi là ai? Đây là đâu?

Tô Cẩm quăng một hồi, lại quăng một hồi, khiến cho nữ 🍳●ц●ỷ bị quăng đến đầu cũng lệch sang một bên.

Nữ ⓠ.⛎.ỷ rốt cục chịu không nổi nữa, phát ra tiếng a a a cầu xin tha thứ.

“Huhuhu... ”

Tô Cẩm buông nữ զ.ⓤ.ỷ ra, ném ả xuống đất.

“Còn dám nôn âm khí với tôi nữa không?”

Nữ ⓠu-ỷ thê thảm lắc đầu, không dám không dám!

Nhân vật lợi hại như thế, cô ta đâu phải là đối thủ?

Sợ là vị đại sư này một cái tay đã có thể bóp 𝖈●ⓗ●ế●✝️ cô ta.

Có lẽ là quá kích động, lúc lắc đầu, biên độ của nữ ⓠu.ỷ có hơi lớn, cái đầu vốn đã lệch lại bị chính cô ta lắc đến rơi mất.

Tô Cẩm, “... ”

Lục Chi Ninh, “... ”

Cục diện một lần nữa trở nên hết sức khó xử.

Nữ ⓠⓤ·ỷ co rúm lại mò mẫm lung tung trên đất tìm kiếm đầu của ả, sau đó chậm rãi đặt đầu lên trên cổ.

Tô Cẩm đối với tình cảnh này, ngược lại không có cảm giác gì, đáng thương cho Lục Chi Ninh bị ép xem hết toàn bộ quá trình, cả người anh ta đều không ổn.

Tại sao lại bắt anh ta tiếp nhận những thứ này?

Tô Cẩm lạnh giọng uy *****, “Đợi lát nữa mang cô rời khỏi mộng cảnh, nếu cô còn dám nôn âm khí, hoặc là dọa người, tôi sẽ khiến cô phi phách tán!”

Nữ 𝐪ⓤ-ỷ vô cùng đáng thương gật đầu.

Tô Cẩm quay đầu lại, vỗ tay với Lục Chi Ninh một tiếng.

Lục Chi Ninh mắt tối sầm lại, một giây sau, anh ta bỗng nhiên mở mắt ra, nhìn thấy nơi chốn quen thuộc, trong lòng của anh ta nhẹ nhàng thở ra.

Vừa rồi thật đúng là quá kinh hiểm, anh ta vô thức nắm lấy cánh tay của Sở Lâm.

Sở Lâm, “... ” Xem đi, anh họ bị dọa không nhẹ rồi.

Ai, anh ta liền miễn cưỡng để anh họ dựa vào một cái đi.

Tô Cẩm dắt lấy nữ q⛎.ỷ, cũng trở về trong phòng khách của biệt thự nhà Nguyên Cảnh.

Tô Cẩm một tay lấy nữ 🍳*⛎*ỷ quăng ra ngoài, cạnh góc tường, nữ զⓤ_ỷ co lại thành một đoàn, 𝖗.⛎.ⓝ 𝖑.ẩ.ⓨ b.ẩ.ⓨ.

Nhìn đáng thương lại bất lực.

Lục Chi Ninh vừa bình ổn tâm tình, sau khi nhìn thấy nữ qυ·ỷ trong góc, một hơi suýt không lên được, anh ta nắm lấy cánh tay Sở Lâm, run ⓡ-u-𝖓 𝐫-ẩ-γ rẩy chỉ vào nữ ⓠ_ц_ỷ, “Cô ta cô ta... ”

Tô Cẩm thấy anh ta cà lăm, nói không nên lời, có lòng tốt trả lời anh ta, “Cô ta là tôi mang ra. ”

Lục Chi Ninh, “!!!”

Tô Cẩm, “Chẳng lẽ anh không muốn biết vì sao nữ 🍳u·ỷ lại quấn lấy anh hả?”

Lục Chi Ninh, “... ” Kỳ thật cũng không phải muốn biết cho lắm, Huhuhu! Anh ta thật sự rất sợ hãi.

Sở Lâm lập tức vỗ vỗ bả vai Lục Chi Ninh, tự tin vô cùng, trấn an anh ta, “Anh họ yên tâm, Tô đại sư rất lợi hại, cô ấy chỉ cần bốp bốp bốp liền có thể giải quyết được ả nữ զ⛎-ỷ này!”

Anh ta khoa tay hai lần, trong đầu không khỏi hồi tưởng lại tư thế hiên ngang của Tô Cẩm đêm hôm đó.

Giống như tiểu tiên nữ từ trên trời rơi xuống, tự mang tiên khí! Vừa xinh đẹp vừa lợi hại, tính cách cũng dịu dàng săn sóc.

Nguyên Cảnh như có điều suy nghĩ nhìn chằm chằm Sở Lâm mấy giây, ánh mắt dần dần nhiễm lên mấy phần âm trầm.

Đáng tiếc, Sở Lâm lúc này một lòng chỉ có dáng vẻ Tô Cẩm 🌀*❗*ế*ⓣ 🍳_𝐮_ỷ, căn bản không có chú ý tới thần sắc của Nguyên Cảnh, về phần Lục Chi Ninh, Lục Chi Ninh *****̃ng không có tâm tư chú ý tới cảm xúc của Nguyên Cảnh.

Anh ta trốn ở sau lưng Sở Lâm.

Tô Cẩm vung tay lên, lá bùa trên miệng nữ 🍳·⛎·ỷ biến mất không thấy tăm hơi.

Sau đó, Tô Cẩm lại đưa tay ném ra một tấm bùa Thiên Lôi, bùa Thiên Lôi vững vàng dừng ở trên đầu nữ ⓠυ*ỷ.

Tô Cẩm, “Kế tiếp, tôi sẽ hỏi cô mấy vấn đề, cô phải thành thật trả lời, nếu như dám lừa gạt tôi, bùa Thiên Lôi phía trên đầu cô sẽ rơi xuống đánh cho cô hồn phi phách tán!”

Nữ q.⛎.ỷ liên tục gật đầu, “Tôi sẽ biết gì nói nấy. ”

Cô ta cúi đầu, cuộn thành một đoàn.

Bùa Thiên Lôi này mặc dù chưa bổ cô ta, nhưng mà, bùa này uy lực to lớn, cho dù chỉ là dán ở trên đầu cô ta thì cô ta *****̃ng cảm nhận được uy lực cường đại.

Cô ta là một con զ-𝐮-ỷ, đều không dễ chịu cho lắm.

“Tại sao cô lại quấn lấy Lục Chi Ninh?” Tô Cẩm đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp tiến vào chủ đề chính.

Nghe được câu hỏi này, nữ ⓠ⛎*ỷ có chút ai oán ngẩng đầu lên, “Anh Lục đã từng nói muốn cưới tôi, tôi đã ở nhân gian đợi rất lâu, nhưng không đợi được anh Lục. ”

Cô ta vừa nói vừa thống khổ nhìn về phía Lục Chi Ninh.

Lục Chi Ninh bị ánh mắt của cô ta nhìn toàn thân phát lạnh.

“Cô cô cô nói bậy... Tôi không có bạn gái, tôi thật không biết cô!”

Tô Cẩm nhìn qua nữ ⓠⓤ*ỷ, “Cô cứ nói tiếp. ”

“Tôi đã nói với anh Lục, đợi anh ấy về nhà nói chuyện với gia đình về việc của tôi và anh ấy, anh ấy sẽ trở lại cưới tôi, tôi đợi rồi đợi... Nhưng mãi không đợi được anh Lục. ”

Đầu óc của nữ ⓠ⛎-ỷ có lẽ là không minh mẫn cho lắm, nói hồi lâu, cũng không nói đến trọng điểm.

Chương (1-200 )