Hội chùa cùng phân ly
← Ch.07 | Ch.09 → |
Thời tiết thu hoạch vụ thu các gia đình đều phải hiến tế ngũ cốc thần cùng thổ thần, cảm tạ thần cho bọn họ một mùa thu hoạch, mà trong Nam Dương thành trấn cũng cử hành hội chùa long trọng, hiện tại Lệ Thú cùng Tiểu Tiểu đã không còn khốn cùng như ban đầu nữa, có một chút tích cóp nhỏ Lệ Thú mang theo Tiểu Tiểu đi dạo hội chùa một chút, trong miệng những người khác thật náo nhiệt, nữ nhân rất thích địa phương như vậy.
Giống như ở những thành trấn khác, Nam Dương hội chùa cũng đầy tiếng người ồn ào, Tiểu Tiểu cùng Lệ Thú xuyên qua trong đám người, Lệ Thú cẩn thận che chở Tiểu Tiểu, không cho những người khác đụng vào nàng.
"Thú ca, Thú ca!" Tiểu Tiểu hưng phấn túm tay áo Lệ Thú: "Chàng xem, kẹo hồ lô, hướng bên kia đi!"
"Uh." Lệ Thú giữ chặt Tiểu Tiểu, mang nàng xuyên qua đám người.
"Đại thúc cho ta hai xâu!" Tiểu Tiểu trả tiền liền nhận lấy kẹo hồ lô, sau đó đem một trong số đó nhét vào trong tay Lệ Thú: "Thú ca, nếm thử đi!"
Lệ Thú nhận lấy kẹo hồ lô, tò mò khẽ cắn một miếng, sau đó nhìn thấy chung quanh tất cả đều là đứa nhỏ cắn kẹo hồ lô, biểu cảm lập tức trở nên rất kỳ quái, như là muốn ăn lại ngượng ngùng cắn xuống...
Tiểu Tiểu bị biểu cảm kia làm cho vui vẻ.
Mà lúc này, cách đó không xa.
"Di, người kia không là Tiểu Tiểu sao?" Một người dung mạo cùng Tiểu Tiểu có vài phần tương tự, nhưng là một nữ nhân xinh đẹp đến cực điểm nhìn thấy Tiểu Tiểu cùng nam nhân bên người nàng.
"Đáng chết!" Thấy Tiểu Tiểu lôi kéo tay Lệ Thú vô cùng thân thiết, đại ca Tiểu Tiểu Yến Thanh Nam trên mặt một mảnh xanh mét: "con gái của kỹ nữa quả nhiên vẫn là kỹ nữ, thế mà cùng người khác bỏ trốn!" Yến Thanh Nam khinh thường hừ lạnh một tiếng: "Lại còn gả cho một nông phu bình thường!"
"Quên đi, đại ca, nam nhân Tiểu Tiểu gả cho bộ dạng coi như không sai đâu!" Nữ nhân mắt phượng như tơ nhẹ nhàng chớp một cái khiến mấy nam nhân bên cạnh lập tức bị nàng câu mất hồn, ngoài miệng nói tha thứ Tiểu Tiểu song trên thực tế lời nói lại là lửa cháy đổ thêm dầu: "Cho dù hại Yến gia chút nữa thì mất đi một thế lực mạnh đằng sau, nàng chỉ cần có thể tìm được hạnh phúc là tốt rồi." Nữ nhân - Yến Thanh Như giả mù sa mưa thở dài một tiếng: "Chính là khổ tứ tỷ "
"Nếu không đem tứ muội gả cho Giang Du, Yến gia liền không hay ho rồi." Yến Thanh Nam bĩu môi.
"Nhưng mà, Tiểu Tiểu ở bên ngoài rêu rao như vậy..." Yến Thanh Như nhíu đôi mày đẹp:" có thể làm tổn hại danh dự Yến gia, đối với các khác tỷ muội cũng không phải là chuyện tốt gì, sẽ làm người ta cho rằng nữ nhi Yến gia đều là như thế này, Yến gia sẽ không có cách nào đám hỏi cùng với những nhà khác."
"Chúng ta bây giờ..." Yến Thanh Nam tựa hồ bị thuyết phục.
"Đem nàng mang về đi, tối thiểu nàng cũng là người Yến gia, cũng không cần làm bị thương hôn phu của nàng." trên khuân mặt xinh đẹp của Yến Thanh Như xẹt qua một tia âm ngoan, khiến Tiểu Tiểu nhìn người đã từng là chồng nàng một lần nữa cưới vợ mới là trừng phạt tốt nhất! Ban đầu hôn sự Tiểu Tiểu cùng Giang Du là nàng đề nghị, Tiểu Tiểu chạy mất, làm hại địa vị của nàng ở nhà bỗng chốc bị hạ xuống, như vậy nàng cướp lấy Yến gia nắm quyền trong tay như thế nào được?
Về phần Yến Thanh Nam...
Yến Thanh Như khinh thường liếc mắt một cái người đại ca này, không có quyết đoán, không có chủ kiến, ngạo mạn tự đại, vẫn là làm con rối của nàng là tương đối tốt!
"Thú ca, " Tiểu Tiểu nắm ống tay áo của Lệ Thú: "Thiếp muốn ăn hoa quế cao." Tiểu Tiểu lại chỉ vào cửa hàng xa xa, nàng biết, đối với sự khốn cùng của Lệ Thú mà nói, nàng như vậy có chút tùy hứng, nhưng là nàng từ nhỏ đến lớn không có người bao dung cùng nhường nhịn nàng như thế, khiến cho nàng được hưởng sự ôn nhu độc nhất vô nhị này, tùy hứng một lần vậy.
"Uh." Lệ Thú nhìn nơi đầy người đang chen chúc kia, khẽ nhíu mày: "Nàng chờ tại đây, ta đi mua." Lại dường như sợ Tiểu Tiểu giống trẻ con bị lạc đường, Lệ Thú vỗ vỗ nàng đầu: "Đừng đi loạn, ta lập tức quay lại."
"Biết rồi, biết rồi!" Tiểu Tiểu cười vẫy vẫy tay, nhẹ nhàng đẩy đẩy Lệ Thú: "Đi nhanh về nhanh nha!"
"Uh." Vẫn một âm thanh như trước, nhưng Tiểu Tiểu lại có thể cảm thấy hắn đang cười.
Tiểu Tiểu tùy ý tìm một chỗ ngồi xuống, nhìn bóng lưng Lệ Thú đi xa, bỗng nhiên trong lòng nảy lên một tầng bất an, tựa như hắn rời nàng đi giống như không bao giờ trở về nữa.
"Quá mức mẫn cảm thôi." Tiểu Tiểu thì thào tự nói, cũng không cảm thấy nguy hiểm thật sự sắp xảy ra.
"Tiểu Tiểu."
Thanh âm có chút bén nhọn khiến Tiểu Tiểu sợ run một chút, ban đầu trên mặt mỉm cười ngọt ngào nhất thời biến mất, "Lục tỷ." ánh mắt Tiểu Tiểu chuyển hướng một người khác, "Đại ca."
Yến Thanh Nam khinh thường hừ lạnh một tiếng, đầu nghiêng qua một bên.
Vẫn là Yến Thanh Như ôn nhu cùng lời nói nhỏ nhẹ tiếp đón Tiểu Tiểu, "Thất muội, cần phải trở về đi? Nếu không phải ta cùng đại ca vừa vặn đi đến Nam Dương làm việc, có lẽ còn tìm không thấy muội đâu."
"Ta đã lập gia đình." Tiểu Tiểu mím môi quật cường ngẩng đầu lên:" đã không còn là người Yến gia!"
"Nhưng là, không có cha mẹ đồng ý hôn nhân không có hạnh phúc, bỏ trốn chỉ có thể làm thiếp thôi." Thanh âm Yến Thanh Như chậm rãi, trong ánh mắt lại xẹt qua một tia hung ác nham hiểm: "Tiểu Tiểu, muội hẳn là rõ ràng đạo lý này đi!"
Không đợi Tiểu Tiểu mở miệng phản bác, Yến Thanh Như gợi lên một bên khóe miệng có chút âm hiểm: "hôn phu của muội hình như là một người bình thường không có võ công đi?"
Ngụ ý thật rõ ràng nếu ngươi không quay về, hôn phu của ngươi chính là đối tượng cần phải bị diệt trừ.
Thông minh như Tiểu Tiểu, lại làm sao có thể nghe không ra hàm nghĩa trong đó?
"Được rồi, ta và các ngươi đi, nhưng các ngươi phải cam đoan, tuyệt đối không được làm hại đến hắn!"
"Chỉ cần hắn không tìm phiền toái thi không có việc gì!" Yến Thanh Như cam đoan.
Tiểu Tiểu thở dài: "Như vậy, đi thôi!"
Tiểu Tiểu nhìn về phía đám người kia, trong đám người có rất nhiều người chen chúc nhưng không có bóng dáng Lệ Thú.
Đại đầu gỗ, chờ thiếp! Thiếp sẽ quay trở lại tìm chàng!
← Ch. 07 | Ch. 09 → |