Chỗ này rất ngứa sao?
← Ch.14 | Ch.16 → |
Nhìn thấy bộ dáng ◗â●𝖒 đã●n●𝖌 này của Khương Điềm, hầu kết Tô Dĩ Nam bắt đầu lăn lộn, cả người khô nóng lợi hại.
"Mít Ướt, chỗ này rất ngứa sao?"
Ngón tay Tô Dĩ Nam sờ đến hoa huyệt trơn trượt của cô, hắn cũng không phải chính nhân quân tử gì, chẳng qua lúc trước cho rằng tuổi Mít Ướt còn nhỏ nên mới không động tới cô.
Nhưng bây giờ biết được Khương Điềm cũng đã 17 tuổi, đương nhiên hắn sẽ không nhịn nữa.
Ngón tay của hắn mang theo vếy chai mỏng bắt đầu ở hoa huyệt xoa xoa, ai ngờ càng xoa lại càng ướt.
"Vẫn ngứa~"
Đôi mắt tràn ngập hơi nước của Khương Điềm mở to nhìn Tô Dĩ Nam. Trong lòng cô cũng biết rõ, lúc Tô Dĩ Nam học cấp ba cũng không phải người tốt gì.
Nhưng lúc này bên cạnh Tô Dĩ Nam còn chưa có cô gái khác. So với việc tương lai hắn sẽ bị cô gái khác ◗-ụ 𝐝-ỗ 👢_ê_ⓝ ℊ_𝒾ư_ờ_п_ℊ, còn không bằng bây giờ ngủ với cô.
"Thế này thì sao?"
Tô Dĩ Nam cắm một ngón tay vào trong hoa huyệt của cô, ngón tay đâ.Ⓜ️ ⓥà.𝐨 lập tức nhanh chóng thọc vào 𝖗ú·𝐭 𝓇·𝒶.
Ngón tay cắm càng lúc càng nhanh, chỉ thấy tiểu bức hồng hào non nớt của cô đã sắp chịu không nổi.
ԁ.â.Ⓜ️ thuỷ trong suốt bị cắm đến nỗi bắt đầu văng tung toé, lượng lớn ⓓâ-〽️ thuỷ bay lên không trung.
"Ưm ưm... ngứa quá... hứccc~"
Tay nhỏ của Khương Điềm vung loạn xạ, hoa huyệt của cô càng ngày càng ngứa, bắt đầu không thoả mãn với một ngón tay của hắn.
"Bên trong ngứa quá~ Ca ca, cắm thêm một ngón nữa được không?"
"Đm! Tiểu tao hoá!"
Tô Dĩ Nam móc côn thịt thô to từ trong quần ra. Chỉ thấy côn thịt tím đen dữ tợn, thân gậy còn quấn đầy gân xanh. Thoạt nhìn vô cùng kⓗủ●ռ●ⓖ b●ố.
Khương Điềm nuốt nuốt nước miếng, đây là Tô Dĩ Nam muốn cắm côn thịt vào hoa huyệt của cô sao?
Nhưng côn thịt lớn như vậy làm sao có thể đi vào được cơ chứ?
Cô nhất định sẽ bị Tô Dĩ Nam cắm hỏng mất.
Chính là trong lòng lại ẩn ẩn chờ mong, ngón tay của hắn đã làm cô thoải mái như vậy rồi. Nếu đổi thành côn thịt của hắn, nhất định cô càng thoải mái hơn.
"Mít Ướt, mở chân rộng ra, tôi muốn đi vào."
Tô Dĩ Nam khàn giọng nói.
Khương Điềm ngoan ngoãn mở hai chân ra, chỉ thấy tiểu nộn bức ↪️ⓗ-ả-🍸 𝓃ư-ớ-c ròng ròng. Hai mảnh hoa môi cũng dính đầy 🅓â●Ⓜ️ thuỷ của cô.
Phía dưới chính là tiểu hoa huyệt lúc đóng lúc mở, giống như khát vọng côn thịt lớn 𝖍υ𝐧-g hăⓝ-ℊ 🌜*ắ*ⓜ ѵ*à*ο.
Tô Dĩ Nam cầm côn thịt bắt đầu c●ọ ×●á●t ở miệng hoa huyệt, trong nháy mắt cô nâng m*ôп*🌀 lên, phối hợp với động tác của hắn.
Nhìn thấy bộ dáng thuần thục của Khương Điềm, Tô Dĩ Nam lập tức nhíu mày nói:
"Mít Ướt, trước kia có người khác chạm qua cậu sao?"
L_❗_п_h h_ồ_n của Khương Điềm tốt xấu gì cũng đã hơn 20 tuổi, một chút tính ái thưởng thức sao có thể không biết?
"Không có. Còn chưa có ai ⓒở-1 զ⛎-ầ-ⓝ áo của tôi."
"Vậy từ nay về sau cậu không được để cho ai chạm vào mình. Biết chưa? Nếu để tôi biết có người chạm vào cậu, tôi nhất định sẽ ⓖıế*𝐭 𝖈𝖍ế-✝️ tên đó!"
Tô Dĩ Nam không dám tưởng tượng có người chạm qua Khương Điềm. Nếu Khương Điềm đã bị hắn l*ℹ️*ế*𝖒 tiểu nộn bức, thì sau này cô cũng chỉ có thể là người của hắn.
"Ừm!"
Khương Điềm nặng nề gật đầu, bỗng nhiên cô lại nghĩ đến không thể có mỗi mình hứa hẹn được. Sau này Tô Dĩ Nam cũng không thể ở bên những cô gái khác.
"Vậy cậu cũng không được ⓛⓘ_ế_𝐦 huyệt của người khác, ngón tay cũng không được c.ắ.ⓜ 𝐯.à.𝖔 hoa huyệt của bọn họ."
Khương Điềm cảm thấy nếu Tô Dĩ Nam cùng người khác phát sinh 𝐪⛎𝖆·𝓃 𝐡·ệ, nhất định cô cũng sẽ nổi điên. Đời trước Tô Dĩ Nam thích cô rồi, sau đó bên cạnh hắn cũng không có những nữ sinh khác nữa.
Nhưng bây giờ Tô Dĩ Nam còn chưa thích cô.
"Chỉ cần mỗi ngày cậu đưa tiểu nộn bức cho tôi ⅼ_𝐢ế_Ⓜ️, tôi chắc chắn sẽ không đi 𝐥ⓘế.Ⓜ️ người khác."
Tô Dĩ Nam không nghĩ tới Mít Ướt lại ghen vì mình.
"Vậy cậu mau giúp tôi ngăn ngứa đi. Bên trong của tôi rất ngứa nha~"
Khương Điềm mở hai chân ra, tiểu nộn bức còn đang 𝒸♓·ả·🍸 ռ·ướ·c cứ thế mở rộng trước mặt Tô Dĩ Nam. Đời trước đến tận lúc 𝖈.𝒽ế.t Khương Điềm vẫn còn là xử nữ, cho nên đối với lần 🦵·à·ⓜ tì·𝖓·♓ đầu tiên trong hai đời này khiến cô vô cùng chờ mong.
← Ch. 14 | Ch. 16 → |