Thêm một kỳ nhân dị sĩ
← Ch.066 | Ch.068 → |
Một thân ảnh lười biếng đang chôn mặt vào mặt bàn, lộ ra dáng vẻ nhàm chán và cực kỳ lười biếng, đôi mắt đờ đẫn và vô hồn. Cứ nghĩ lại ánh mắt của Đan Phụng thì nàng lại giật mình, vội lau đi lớp mồ hôi mỏng tồn kho trên trán, chính vì chuyện này khiến cho nàng ăn cũng không ngon, ngủ cũng không yên. Nàng có lỗi với Đan Đan tỷ, nếu nàng không xuất hiện thì quá tốt, một nàng không phiền não như hiện tại, hai là tránh làm tổn thương mọi nữ nhân đến mức có thể, trong vài phút ngu ngốc nàng liền nghĩ quẩn.
"Tiểu thơ, cẩn thận", Yến Vi-Yến Vũ vội phi dao nhỏ ra để chắn đi vật nhọn đang phóng thẳng tới người Hoàng Bá Dạ Sương
Lần này không chỉ một hai hắc y nhân mà một đám hắc y nhân phi thân xông vào "Yến Vũ, bảo vệ tiểu thơ" nói xong Yến Vi xông vào giao chiến.
"Chiếu", "Phụp" vừa thả xong pháo hoa Yến Vũ rút kiếm ra khỏi vỏ, nàng cũng không khoanh tay đứng yên nữa, rút cây trâm trên đầu suy nghĩ ra một cây roi da, cùng tham chiến với bọn họ.
"Bắt lấy nữ tử áo lục, sẽ có trọng thượng" thanh âm sắc sảo, thanh thanh vang lên tất cả mọi người hướng mắt nhìn về phía Hoàng Bá Dạ Sương như thể nàng là một miếng mồi ngon mà thèm khát.
"Xông lên", Hoàng Bá Thụy Minh nhận được pháo hoa đầu tiên vội kéo theo một số tân binh tới giúp hắn không hiểu vì sao lại có nhiều người muốn sát hại biểu muội của hắn, nếu hắn nhớ không lầm biểu muội hắn ngoại trừ ngủ và ăn thì có làm nên chuyện gì đắc tội với kẻ khác đâu?
Cuối cùng là hậu viên náo loạn lên một trận, xảy ra cuộc hỗn chiến đẫm máu "Chết tiệt", một yêu nữ la lên rồi phi thân tới cỡm lấy thân ảnh của Hoàng Bá Dạ Sương
"Tiểu biểu muội"/"Tiểu thơ", những kẻ phía dưới vội la lên, Hoàng Bá Thụy Minh vội phá vòng vây đang bao chặt lấy hắn, phi thân lên thì bị hắc y nhân đá một cú, khiến hắn nằm dưới đất đau đớn lên một trận, các thanh kiếm cứ hướng tới hắn đi tới, rất may hắn được các tân binh giúp đỡ mới thoát khỏi họa sát thân.
"Biểu ca", nàng la lên, vội rút thủy chùy ra muốn đâm kẻ lúc nào cũng muốn bắt cóc nàng đi, nàng mới không muốn bị kẻ khác vũ nhục thêm một lần nữa, nhưng hoàn toàn bị đánh bại, không những tay bị đau mà còn bị điểm huyệt, đúng là võ công yếu kém chẳng làm nên cái tích sự gì cả.
"Tiện nhân" thanh âm chán ghét của hắc y nhân làm nàng rùng mình nàng nhớ rằng nàng chưa một lần đắc tội với họ nha, cớ sao lại căm hận nàng như thế? Đột nhiên một mũi tên từ đâu xuất hiện xượt qua bả vai của hắc y nhân che kín mặt "Á"
Một tiếng la lên, tay hắc y nhân run rẫy vì đau đớn khiến cho thân ảnh Hoàng Bá Dạ Sương bị rơi xuống đất với vận tốc kinh người, mắt thấy thân ảnh mình sắp hôn với đất mẹ, thì nàng thở dài chuẩn bị tiếp giáp với đất mẹ....
"Sương nhi" từ đâu phi tới thân ảnh của Hoàng Bá Hạo Minh cùng Huyền Vũ Lăng, hắn vội chộp lấy thân ảnh của nàng, mừng rớt cả nước mắt, nàng liền ôm chặt lấy thân ảnh ấm áp kia, cái hành động này hoàn toàn được thu vào mắt của Huyền Vũ Lăng.
Hắc y nhân bịch chặt bả vai rỉ máu của mình, muốn tẩu thoát thì mũi tên từ đâu bay tới xoẹt qua đúng gân chân của hắc y nhân, "Á", tiếng rống như heo bị chọc tiệt vậy, trên thân thể kiều mỵ của hắc y nhân kia trúng liên tiếp hai vết thương.
"Tứ muội", một dãy lụa to lớn mạnh mẽ xuất hiện hòng mang theo thân ảnh của hắc y nhân -Yêu Ái ra đi thì bị mũi tên không biết xuất hiện từ đâu cản đường.
"Lăng đệ, bảo vệ nàng", đưa thân ảnh của Hoàng Bá Dạ Sương cho Huyền Vũ Lăng, hắn cũng phi thân vào cuộc, vội rút hắc sáo ra thừa cơ hội phi tới người của Yêu Ái hòng trả mối thù muốn bắt cóc Hoàng Bá Dạ Sương thì bị dãy lụa chết tiệt kia ngăn cả.
Một mũi tên xoẹt ngang qua mặt của hắc y nhân những mảnh vải che khuất khuôn mặt lập tức bị phơi bày ra ánh sáng, nàng ta liền hống lên "Tam tỷ, chạy đi", Yêu Ái bị Hoàng Bá Hạo Minh bao vây, vội xoay lại nói với Yêu Sắc.
Yêu Sắc cắn chặt môi chạy được nàng cũng chạy vì thế nàng kinh hô lên "Cứ đánh lén sau lưng không phải là chứng nhân quân tử"
Một tiếng cười nham nhở vang lên "Ta nguyện làm lưu manh không làm quân tử", đáp trả lại câu nói của Yêu Sắc là một giọng nói trong trẻo mà có chút khàn khàn dễ nghe tựa như châm biếm của một nam nhân.
"Tiện nam kia, mau xuất hiện lão nương sẽ thiến nhà ngươi" Yêu Sắc giận dữ quát thì bị một mũi tên với tốc độ kinh hồn xoẹt tới đâm thẳng vào bả vai, từ tốc độ cho tới nội công thì khẳng định tên nam nhân giấu mặt là một kẻ cực kỳ lợi hại cùng nguy hiểm.
Yêu Ái gần sắp bị Hoàng Bá Hạo Minh đâm trúng tử huyệt thì một bom khói phi thẳng tới "Bịch mặt lại là khói độc"
"Rầm", một làn khói đen bốc ra, có kẻ không có nội công hộ thể lập tức nằm thẳng cẳng dưới đất, tất cả yêu nữ thừa cơ vội vàng rút lui, "chết tiệt" Hoàng Bá Hạo Minh rống lên, giơ tay quạt hết làn khói đen muốn đuổi theo nhưng sợt nhớ ra một chuyện, vội xoay lưng ra sau lưng gọi "Sương nhi"
"Khục", Huyền Vũ Lăng chỉ còn một tay đủ che cho chính mình, còn Hoàng Bá Dạ Sương thì xong đời rồi......
"Sương nhi", hắn lập tức đỡ lấy Hoàng Bá Dạ Sương, chất độc này rất mạnh dù kịp thời vận nội công cũng không xong, ngay cả Huyền Vũ Lăng cũng dính phải.
"Đưa cho nàng ta", một lọ thuốc phi thẳng tới trước mặt của Hoàng Bá Hạo Minh hắn vội chộp lấy, lúc nãy cũng là hắn ta thông báo nên hắn mới kịp vận nội công hộ thể nếu không cả hắn cũng bị gục ngã
Một thân ảnh ẩn nấp từ lùm cây cao to phi thân đi, Hoàng Bá Hạo Minh chỉ nhìn thấy bóng lưng màu đỏ thôi.
Tất cả mọi người đều được phân phát thuốc giải, lúc này Hoàng Bá Thuần mới đi tới "Hạo Minh, Lăng nhi, Sương nhi, không sao chứ"
Sau khi uống thuốc giải tất cả mọi người liền bình phục."Ân", nàng khẽ gật đầu trả lời, Hoàng Bá Hạo Minh nói "Phụ thân cuối cùng bọn yêu nữ có thâm thù đại hận gì với Sương nhi mà năm lần bảy lượt đòi truy sát muội ấy" hắn nhịn không được, hắn không tin những yêu nữ ngu xuẩn đến vậy thất bại nhiều lần mà vẫn cứ muốn bắt lấy Dạ Sương, trừ phi có chuyện gì đó rất quan trọng.....
Cả ba người cùng nhìn lấy Hoàng Bá Thuần khiến hắn thở dài nói "Ra đại sảnh trước đi" dứt lời hắn phân phó Dạ Nhất "Kêu hết mọi người ra đại sảnh tập hợp"
"Ân", Dạ Nhất cung kính gật đầu rồi dẫn theo một tốp người đi mất dạng, trước khi ra đi Huyền Vũ Lăng nhìn Hoàng Bá Dạ Sương bằng ánh mắt kỳ dị.
← Ch. 066 | Ch. 068 → |