Truyện:Đăng Ký Kết Hôn Trễ - Chương 134

Đăng Ký Kết Hôn Trễ
Trọn bộ 154 chương
Chương 134
Một đêm trước khi rời xa
0.00
(0 votes)


Chương (1-154)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Trong suốt cả bữa cơm tối tiếng cười nói không ngừng, lại bởi vì năm tiểu quỷ đều có mặt đầy đủ vì vậy không khí càng náo nhiệt bội phần.

'Haha, ta là ma vương, xem các ngươi giờ chạy đi đâu?'

Sau bữa cơm tối, năm đứa nhóc lại tiếp tục chơi đùa. Lúc này Lăng Triệt đang đeo trên mặt một chiếc mặt nạ quỷ nhìn rất đáng sợ, trong tay lại cầm một vật trông giống như cây chùy, chú bé đang hướng về phía Lăng Lạc và Cung Ngữ Hòa gào rống, vừa rống vừa bổ về phía hai cô bé.

'Aaaa... ' Lăng Lạc và Cung Ngữ Hòa không hẹn mà cùng thất thanh kêu lớn, tiếng kêu như chim non vừa bị dọa sợ bay tứ tán.

'Đừng sợ, có siêu cấp hoàng tử ở đây, đại ma vương, ngươi đừng vội đắc ý. Xem chiêu... '

Đúng lúc này, Cung Liệt Thiên với một chiếc áo choàng khoác trên người, dáng vẻ hệt như một hoàng tử, chính nghĩa lẫm liệt lớn tiếng quát, đồng thời cũng vọt đến chắn trước mặt hai cô gái nhỏ, tay không ngừng huơ huơ như đang xuất chiêu.

'Aaa... ' Lăng Triệt làm ra vẻ như đã bị thương ngã nhào trên đất.

'Haha... Ma vương bị anh Thiên Nhi đánh bại rồi!' Lăng Lạc vừa nhảy nhót vừa hò hét, gương mặt xinh xắn lộ rõ sự sùng bái với Cung Liệt Thiên.

'Anh Thiên Nhi, anh thật giỏi nha!'

Trên gương mặt anh tuấn của Cung Liệt Thiên không dấu được vẻ tự hào, hắn vươn tay vỗ vỗ lên vai Lăng Lạc, 'Sau này có anh Thiên Nhi bảo vệ cho em, không cần phải sợ!'

Tiểu Lăng Lạc cười càng rạng rỡ.

Nhìn đám con nít vừa náo vừa quấy, Kỳ Hinh mỉm cười lắc đầu, lúc này tất cả những người lớn đều tề tựu nơi sofa của phòng khách chính mà trò chuyện với nhau nhưng có thể thấy rõ, họ cũng bị lây sự nghịch ngợm và náo nhiệt của đám con nít nên không khí càng thêm phần vui vẻ.

'Lạc Nhi, mau lấy mặt nạ xuống, cẩn thận đừng dọa đến các em!' Kỳ Hinh vẫn là không nhịn được lên tiếng nhắc nhở, những đứa trẻ này thật là càng lúc càng nghịch ngợm.

'Cứ để mặc bọn trẻ chơi đùa đi. Ngày thường chúng vốn không có cơ hội cùng chơi với nhau, lại còn phải chịu huấn luyện gian khổ như vậy thật là tội nghiệp. Bà già này nhìn con mình chịu huấn luyện, lại nhìn cháu mình chịu huấn luyện, giờ lại còn phải nhìn thấy cháu cố chịu huấn luyện. Haizzz, ta thấy quy định này nên chăng sửa đổi lại một chút, đừng nói là đám nhỏ chịu không nổi mà trái tim của bà già này cũng sắp chịu không nổi rồi đây!' Cung lão phu nhân âu yếm nhìn mấy đứa trẻ linh lợi hoạt bát đang chơi đùa ngoài kia, cảm thán nói.

'Mẹ, đây đã là quy định đã lâu rồi, sao có thể nói sửa là sửa được chứ. Tuy con cũng rất thương tụi nhỏ nhưng cũng chỉ có thể nén lòng mà chịu đựng thôi!' Trình Thiến Tây vừa đưa cho Cung lão phu nhân một miếng trái cây đã gọt rồi vừa nhỏ giọng nói.

'Mẹ, cái gọi là "tạo nghiệp dễ, giữ nghiệp khó" chính là như vậy. Tứ đại tài phiệt truyền đến đời Thiếu Đường, Quý Dương, bất luận là thành tích kinh doanh hay danh tiếng đều có thể nói là lớn mạnh vượt bậc, con nghĩ điều này hoàn toàn có liên quan đến chuyện từ nhỏ chúng ta quyết định đưa chúng đến tổ chức chịu huấn luyện, từ đó tạo một nền tảng vững chắc cho chúng. Chính vì vậy, cho dù đau lòng đến đâu chúng ta vẫn không thể làm trái với quy định này. Mẹ nhìn những đứa trẻ này thử xem, đứa nào cũng đều thông minh nổi trội, thử hỏi những đứa trẻ của những gia đình bình thường khác làm sao bì kịp? Tuy rằng tuổi thơ của chúng vất vả nhiều nhưng phàm là chuyện trên đời, có bỏ ra tất sẽ có thu hoạch, như nhóm Thiếu Đường và Quý Dương vậy, con không muốn nhìn thấy tứ đại tài phiệt truyền đến đời này lại sụp đổ!' Cung Doãn Thần nhất thời cảm khái nói ra lời tận đáy lòng.

Thực ra, bị gửi đến tổ chức chịu huấn luyện không đơn giản chỉ là bồi dưỡng bình thường mà ai nấy đều biết, tứ đại tài phiệt không chỉ có danh vọng trong thương trường mà thế lực xã hội đen phía sau cũng khiến người khác không dám xem thường. Bắt đầu từ Lãnh Diệc Thiên cha của Lãnh Thiên Dục cho đến bây giờ, trong danh sách các thế lực xã hội đen làm bối cảnh cho tứ đại tài phiệt lại có thêm một cái tên - Đảng Hắc thủ, điều này không còn nghi ngờ gì nữa, đã tăng thêm một lớp bảo vệ kiên cố nữa cho thế lực của tứ đại tài phiệt.

Đến đời Lãnh Thiên Dục, sau khi hắn lên nắm quyền Thủ phán Cách hạ của đảng Hắc thủ, vì mở rộng phạm vi thế lực của tứ đại tài phiệt thêm một tầng nữa, bất luận là đảng Hắc thủ hay là tổ chức xã hội đen Đông Á Yakuza đều có quan hệ thân thiết gần như không thể tách rời với tứ đại tài phiệt.

Người của tứ đại tài phiệt trước giờ cũng không nhận mình là người tốt gì bởi vì trong giới kinh doanh trước giờ cũng khó có ai thành công mà hoàn toàn trong sạch, chính bởi vì thương trường như chiến trường, bọn hon đương nhiên cũng có đủ các loại thủ đoạn để có được vị trí vững chắc trên thương trường.

Lúc này, người này giờ ngồi ở một bên mải mê vẽ đồ án thiết kế vũ khí là Cung Liệt Diên chợt ngẩng đầu lên nhìn các bậc trưởng bối nói: 'Ai bảo tứ đại tài phiệt truyền đến đời chúng con sẽ sụp đổ chứ? Diên Nhi không như vậy, anh Thiên Nhi và Lăng Triệt càng sẽ không như vậy!'

Đứa bé này nãy giờ lẳng lặng chăm chú vào việc của mình, giờ đột nhiên thốt ra một câu này quả thực dọa mọi người đều giật mình. Lăng Thiếu Đường cười ha hả: 'Diên Nhi đứa bé này đúng là, hễ không nói chuyện thì thôi mà nói ra thì câu nào câu nấy đều khiến người ta giật mình. Về chuyện kia, chỉ cần các con biết ông bà cha mẹ mình dựng nghiệp rất vất vả, toàn bộ đều tự thân vận động thì được rồi. Chú Lăng tin, sau khi các con trưởng thành ai nấy đều sẽ trở thành người tài!'

'Cám ơn chú Lăng!' Cung Liệt Diên cười rất vui vẻ.

'Diên Nhi, con đang vẽ gì vậy? Vì sao không đi chơi cùng các anh chị em?' Sầm Tử Tranh nghi hoặc hỏi con.

Có đôi khi Sầm Tử Tranh thật sự rất hoài nghi, vì sao cô sinh ra một đôi song sinh nhưng tính cách hai đứa trẻ lại khác xa nhau đến vậy chứ? Một đứa thì thích động, một đứa lại thích tĩnh, một đứa thích thí nghiệm, một đứa thích thực tế nếu như phải nói ở hai đứa có gì giống nhau thì đó chính là, hai đứa đều không có một chút gì phù hợp với lứa tuổi của chúng cả.

Nếu so với hai đứa tiểu quỷ kia, ít ra Tiểu Hòa là giống với những đứa trẻ khác nhất.

Thực ra, Sầm Tử Tranh rất hy vọng con mình có được một tuổi thơ bình thường bởi vì cô dám cam đoan, bất luận là Quý Dương hay Thiếu Đường bọn họ nếu bây giờ hồi tưởng lại, tuổi thơ của họ chỉ là những tháng ngày huấn luyện gian khổ mà thôi, như vậy rất đáng tiếc.

Nhưng... Sầm Tử Tranh cũng biết, đó là vận mệnh không thể tránh khỏi của người của tứ đại tài phiệt, ông Trời quả thật rất công bình, phàm chuyện gì cũng có được có mất, đám trẻ này vừa sinh ra thì đã định sẵn phải đảm đương trọng trách kế thừa sự nghiệp của tứ đại tài phiệt chính vì vậy, chúng cũng đã định sẵn sẽ không thể có một tuổi thơ bình thường như bao nhiêu đứa trẻ khác được.

Cung Liệt Diên nghe mẹ hỏi nét mặt lập tức nghiêm túc trở lại, chú bé trả lời một cách đường hoàng: 'Con đang vẽ lại sơ đồ cây súng mới nhất mà ba vừa nghiên cứu chế tạo ra. Nhưng mà lạ quá, con vẽ hoài mà vẽ không ra được!'

'Diên Nhi, ngày mai Lạc Nhi và Triệt Nhi đã đi rồi, con đừng vẽ nữa, ra chơi với mọi người đi con!' Sầm Tử Tranh cười khuyên nhủ.

Cung Liệt Diên chu môi: 'Diên Nhi không muốn chơi chung với anh hai đâu, cái gì mà đại ma vương chứ, thật ấu trĩ!'

*****

Lời của chú bé khiến cho các bậc trưởng bối bật cười ha hả...

'Diên Nhi đứa bé này đúng là già trước tuổi!'

Cung Quý Dương kéo Cung Liệt Diên vào lòng, mắt hắn liếc qua tờ giấy vẽ của con trai, 'Như vậy đi, ba giúp con vẽ xong sơ đồ, con đi chơi với các anh chị và em, được không?'

'Không được không được, Diên Nhi muốn tự mình vẽ, với lại, không cho phép ba mách nước!' Cung Liệt Diên cực kỳ nghiêm túc nói.

'Được được. Ba chỉ xem xem Diên Nhi nhà chúng ta có thể thuận lợi hoàn thành phác thảo hay không thôi!' Cung Quý Dương cười nói nhưng trên nét mặt không dấu được vẻ kiêu ngạo.

Lúc này Lăng Lạc chạy vội đến, bàn tay nhỏ nhắn kéo áo Cung Liệt Diên, giọng non nớt gọi: 'Diên Nhi, mau đi chơi với mọi người đi!'

'Đúng đó đúng đó Diên Nhi, lớn như vậy rồi mà còn đợi con gái đích thân đến mời, không biết xấu hổ!' Cung Liệt Thiên cười vẻ chế nhạo.

'Hừm!'

Cung Liệt Diên nhảy ra khỏi lòng Cung Quý Dương, nghiêng đầu nói: 'Thiên Nhi mới là người không biết xấu hổ, rõ ràng là em mà cứ dùng uy hiếp lẫn dụ dỗ Lạc Nhi gọi mình là anh!' Nói dứt lời, chú bé như một người lớn thực thụ đi đến trước mặt Sầm Tử Tranh nói: 'Mẹ à, lần truớc Diên Nhi đã tận mắt chứng kiến Thiên Nhi uy hiếp Lạc Nhi, bảo Lạc Nhi sau này gọi anh ấy là anh bằng không thì sau này có gì vui cũng không dẫn chị ấy theo, Lạc Nhi còn bị dọa đến khóc luôn đó!'

Sầm Tử Tranh nghe con trai nói vậy, ánh mắt liền xoay về phía con trai lớn, đứa bé này chẳng lẽ lại nghịch ngợm đến thế sao? Dạo gần đây cô và Quý Dương đều tưởng đều tưởng chúng gọi đùa vậy thôi.

'Thiên Nhi, Diên Nhi nói vậy có đúng không?'

Cung Liệt Thiên chu môi đi về phía trước, sau khi trừng mắt nhìn em trai chú bé mới nhìn về phía mẹ, nói: 'Mẹ, Thiên Nhi biết sai rồi, lần sau con không dám nữa!'

'Haha... ' Lúc này Lăng Thiếu Đường mới cười sảng khoái nói: 'Thiên Nhi, đến chỗ chú Lăng này!'

Cung Liệt Thiên vội đi về phía Lăng Thiếu Đường, đến trước mặt hắn thì dừng lại, nhìn hắn với ánh mắt tò mò.

Lăng Thiếu Đường cúi người nói khẽ bên tai hắn: 'Thiên Nhi, thích Lạc Nhi sao?'

'Ông xã, anh... ' Kỳ Hinh cười ngắt lời chồng. Ông xã của cô đôi khi cũng thật quá mức, Cung Liệt Thiên mới mấy tuổi đâu chứ!

Nào ngờ Cung Liệt Thiên ngẩng đầu, nói một cách chắc nịch: 'Thích!'

'Này... Thiếu Đường, cậu đừng dạy hư con mình!'

Cung Quý Dương chợt lên tiếng, chẳng lẽ hắn còn không biết tên kia đang suy nghĩ điều quỷ quái gì sao!

Lăng Thiếu Đường nghe bạn nói vậy lập tức phản đối: 'Mình chỉ là chỉ đường thôi mà, nói sao đi nữa, giữa bọn chúng chỉ cách nhau một tuổi thôi mà!'

Nói xong với bạn, hắn lại cúi thấp xuống nhìn Cung Liệt Thiên nói: 'Thiên Nhi, nói cho chú Lăng biết, con thích Lạc Nhi nhiều không?'

'Thích nhiều, thích nhiều lắm nha, dù sao thì con cũng không diễn tả được!' Cung Liệt Thiên dù sao cũng là đứa bé, hắn không biết làm sao biểu đạt tình cảm của mình!'

'Vậy sau này Thiên Nhi cưới Lạc Nhi làm vợ có được không?' Lăng Thiếu Đường cười một cách gian trá hỏi.

'Dạ!' Cung Liệt Thiên làm ra vẻ suy nghĩ một hồi sau đó mới lên tiếng.

Đang lúc mọi người đang nói chuyện vui vẻ thì Cung Liệt Diên đã đi đến bê cạnh Lạc Nhi, nói một cách thần bí: 'Lạc Nhi, em gần đây có lắp ráp một chiếc xe đồ chơi rất lợi hại, chị có muốn xem không?'

Lăng Lạc dù sao cũng là đứa bé, còn rất ham chơi nghe vậy cô bé liền mừng rỡ nhảy nhót reo mừng...

'Được đó được đó, chị muốn chơi, chị muốn chơi!'

'Đi thôi!' Cung Liệt Diên không nói nhiều, lập tức kéo tay Lăng Lạc chạy đi.

'Hahaha... '

Lần này thì đến lượt Cung Quý Dương bật cười thành tiếng, 'Thiếu Đường, cậu bớt lo chuyện ngoài lề đi, chuyện mai mối cho trẻ con này càng làm càng rối thêm mà thôi! Mình có hai đứa con trai, cậu muốn đứa nào? Hay là để mình hỏi thử chúng xem sao nhé!'

Nhìn vẻ khó xử của Lăng Thiếu Đường, Cung Quý Dương cười càng vui vẻ, hắn nhìn về phía Lăng Triệt sau đó mới hỏi: 'Triệt Nhi, sau này dọn đến Cung Viên ở với ba nuôi, được không?'

'Dạ được, dạ được!'

Tiểu Lăng Triệt vui vẻ nhảy nhót reo mừng, sau đó lại còn nói thêm một câu: 'Nhưng Triệt Nhi cũng muốn ở cùng với ba mẹ!'

'Triệt Nhi, đến Cung Viên không chỉ có ba nuôi, mẹ nuôi, bà nội, bà bố còn có Ngữ Hòa nữa!' Cung Quý Dương cười càng gian xảo, lên tiếng dụ dỗ.

'Chuyện này... ' Lăng Triệt nghiêng chiếc đầu nhỏ tỏ vẻ suy nghĩ một hồi mới cười nói: 'Triệt Nhi thích chơi cùng với Cách Lạc Băng hơn!'

'Cách Lạc Băng?' Ai nấy đều ngạc nhiên đến sửng sốt, đây... là tên một người sao?

'Con trai, Cách Lạc Băng là ai?' Lăng Thiếu Đường không nhịn được tò mò hỏi.

Kỳ Hinh lúc này mới lên tiếng: 'Con đó, từ lần trước đi giao lưu trở về vẫn luôn nhắc đến cái tên này, hỏi ra thì không chịu nói, thần bí quá!'

Không ngờ lần này Lăng Triệt lại rất hợp tác, cậu bé tuyên bố một cách kiêu ngạo: 'Cách Lạc Băng là một cô bé rất đẹp nha, năm nay mới ba tuổi thôi! Cho nên sau này con muốn ở bên cạnh Cách Lạc Băng, nếu như con ở chung với Tiểu Hòa thì Cách Lạc Băng sẽ rất đau lòng!'

'Hừm!'

Cung Ngữ Hòa nghe cậu bé nói vậy, trên gương mặt xinh xắn lộ ra vẻ không vui: 'Em mới không thèm ở chung với anh, cái gì mà Cách Lạc Băng, Cách Lạc Sơn gì chứ, mặc kệ anh!'

Nói rồi cô bé liền cầm bức vẽ của mình đùng đùng chạy lên lầu.

'Mấy đứa bé này thật là... ' Sầm Tử Tranh cười lắc đầu.

'Con nha, tiểu quỷ này, mới gặp con gái nhà người ta lần đầu tiên mà đã muốn ở cùng với người ta sao?!' Kỳ Hinh cười âu yếm vò đầu con trai, trách yêu.

'Triệt Nhi mặc kệ, tóm lại là sau này Triệt Nhi nhất định sẽ tìm được Cách Lạc Băng, Cách Lạc Băng phải ở chung với Triệt Nhi!' Lăng Triệt nói một cách kiên định.

Cung Quý Dương nghe chú bé nói vậy trên mặt liền lộ vẻ tiếc hận nhìn Lăng Thiếu Đường, hai tay khoanh trước ngực ung dung nói: 'Thiếu Đường à, xem ra số mệnh định sẵn chúng ta không thể trở thành thông gia rồi!'

Lăng Thiếu Đường bật cười ha hả: 'Thật không ngờ, đứa nhóc này tuổi còn nhỏ mà đã si tình thế này rồi!'

Tiểu Lăng Triệt cười, gương mặt tuấn dật hếch lên: 'Ba cũng là người si tình vậy, mà... cha nuôi cũng vậy mà!'

Lần này thì cả nhà đều không nhịn được, ai nấy đều bật cười ha hả, cả căn phòng khách rộng rãi tràn đầy tiếng cười nói vui vẻ.

Crypto.com Exchange

Chương (1-154)