Truyện:Đăng Ký Kết Hôn Trễ - Chương 101

Đăng Ký Kết Hôn Trễ
Trọn bộ 154 chương
Chương 101
Mẹ chồng khó tính
0.00
(0 votes)


Chương (1-154)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Trong phòng, Cung Quý Dương chu đáo giúp Sầm Tử Tranh chuẩn bị một bộ quần áo mặc ở nhà, vừa định giúp cô thay, nào ngờ khi tay hắn vừa đụng đến cổ áo cô, Sầm Tử Tranh đã chặn lại, mặt hơi phiếm hồng...

'Em... em tự thay!'

Tuy hai người đã từng có quan hệ nhưng cô vẫn rất không quen đối mặt hắn mà không giữ lại chút gì.

Nét mặt Cung Quý Dương đầy thú vị nhìn cô, bàn tay hắn dời xuống giữ lấy bờ eo mảnh khảnh của cô, giọng ái muội nói: 'Sao vậy? Bây giờ anh là người chồng được pháp luật thừa nhận của em nha, chồng giúp vợ thay quần áo là chuyện đương nhiên thôi!'

'Anh đúng là... đáng ghét cực!'

Mặt Sầm Tử Tranh càng hồng hơn, bất chấp thân thể mệt mỏi, cô giật lấy bộ quần áo trên tay hắn, thuận tay thúc hắn một cái rồi chạy nhanh vào phòng tắm.

Môi Cung Quý Dương nhẹ câu lên, ánh mắt tràn đầy tình ý nhìn theo bóng lưng đang dần mất hút của cô mà vẫn lưu luyến chưa rời.

Sinh mệnh, như bước vào một giai đoạn mới, có cô gái này ở bên cạnh, tất cả chợt trở nên đầy đủ và chân thực hơn nhiều.

Nụ cười của hắn chợt biến mất theo tiếng gõ cửa phòng, khi lời của dì Tề lọt vào tai của Cung Quý Dương, vẻ mặt hắn chợt có chút thay đổi.

Không lâu sau, Sầm Tử Tranh đã tắm rửa thay đồ xong bước ra, ngay lập tức đã thấy mình rơi vào trong một vòng tay ấm áp.

'Đừng lộn xộn mà... ' Cô nũng nịu nói, không ngừng né tránh nụ hôn của hắn, 'Em có chuyện muốn nói với anh!'

'Nói đi!'

Môi Cung Quý Dương thuận thế đáp xuống vành tai cô sau đó vùi mặt vào vùng gáy trắng nõn của cô.

Sự tiếp xúc ấm áp khiến lòng Sầm Tử Tranh xúc động không thôi, cô chợt thở dài một tiếng, vòng tay và mùi long diên hương quen thuộc khiến cô cảm nhận được một cảm giác an toàn chưa từng có.

'Quý Dương, anh nói xem chúng ta có nên xuống gặp cha mẹ không?'

Lời của cô khiến Cung Quý Dương hơi ngẩng đầu lên, sau khi cẩn thận suy nghĩ thấu đáo, Cung Quý Dương hơi mỉm cười: 'Đây là nguyên nhân em không muốn trở về biệt thự mà về Cung Viên sao?'

Sầm Tử Tranh gật đầu, cô thở dài một tiếng thật sâu, 'Em đã kết hôn với anh, dù sao cứ trốn tránh mẹ anh cũng không tốt mà, nên đối mặt thì trước sau gì cũng phải đối mặt thôi! Em muốn cải thiện quan hệ mẹ chồng nàng dâu này!'

Cung Quý Dương âu yếm cọ mũi cô: 'Muốn cải thiện quan hệ mẹ chồng nàng dâu thì trước tiên phải sửa miệng đã. Sao lại còn kêu "mẹ anh" chứ?'

'Người ta còn chưa quen mà... ' Sầm Tử Tranh rầu rĩ nói.

Không quen là một chuyện, chủ yếu chính là... xem ra mẹ của Quý Dương vẫn còn chưa cam tâm, bằng không sao lại không chịu đến dự hôn lễ chứ?

Thực ra đến hôm nay cô có thể cùng Quý Dương rời đi, trở về biệt thự nghỉ ngơi một đêm sau đó đi hưởng tuần trăng mật nhưng Sầm Tử Tranh nghĩ, dù sao cô cũng đã trở thành người nhà họ Cung, vào ở trong Cung Viên là chuyện sớm muộn mà thôi nên cô mới đề nghị với Cung Quý Dương trở về đây, mục đích chính là hy vọng có một ngày có thể thật sự cùng mẹ chồng cô xóa tan những hiềm khích.

Tất cả những việc cô làm đều vì Quý Dương mà suy nghĩ bởi cô yêu hắn, cô nguyện ý vì hắn thử hết mọi cách.

Cung Quý Dương lại không biết những suy nghĩ của cô, hắn ôm cô vào lòng, nhẹ giọng nói: 'Tranh Tranh, hôm nay em đã mệt lắm rồi, không cần vội vã đi chào cha mẹ anh đâu, về phía mẹ anh sẽ đi giải thích, bây giờ chuyện em cần làm là yên tâm ngủ một giấc cho khỏe!'

Cung Quý Dương biết mẹ mình đang chờ ở phòng khách lớn mà dì Tề cũng đã truyền đạt rõ ý của bà. Hắn rất hiểu tính tình của mẹ mình, hôn lễ này được cử hành khi bà chưa có chút chuẩn bị tâm lý nào, không nghi ngờ gì, điều này đối với bà mà nói là một đả kích lớn.

Cung Quý Dương biết mẹ mình lúc này muốn tỏ rõ lập trường của bà nhưng chuyện giữa hắn và Sầm Tử Tranh, bà dường như đã can thiệp quá nhiều.

Nhưng khi nghe câu này của hắn, Sầm Tử Tranh lắc đầu cười: 'Quý Dương, em bây giờ đã là con dâu của nhà họ Cung, anh biết em là người Đài Loan mà tổ tiên của anh cũng vẫn luôn duy trì những truyền thống của người châu Á, con dâu vừa vào nhà nhất định phải đến mời trà cha mẹ chồng thì mới đúng quy củ và truyền thống, em không thể làm ngược lại được. Hơn nữa... '

Trong mắt cô thoáng lộ vẻ ngưng trọng, thở dài một tiếng nói: 'Lúc chúng ta vừa bước vào nhà, anh cũng thấy mẹ đang ngồi nơi phòng khách rồi, nếu như em không xuống chào bà, sau này làm sao mà ở chung được chứ?'

Cung Quý Dương cười nói: 'Không cần lo lắng những điều nhỏ nhặt đó đâu. Tuy Cung gia có quy tắc, rằng sau khi kết hôn nhất định phải ở lại Cung Viên nhưng nếu như em cảm thấy khó xử, chúng ta hoàn toàn có thể trở về ở tại biệt thự của anh. Tranh Tranh, cho dù yêu nhau hay kết hôn thì cũng vậy thôi, em chỉ cần chuyên tâm yêu anh là được rồi, tất cả những chuyện khác em không cần phải lo lắng!'

Sầm Tử Tranh khoác cánh tay hắn, nói nhỏ nhẹ: 'Quý Dương, anh thương em, em rất cảm động nhưng dù sao em cũng không thể trốn tránh cả đời được. Như vậy truyền ra ngoài cũng không tốt lắm đâu!'

Cung Quý Dương thấy cô kiên trì như vậy cũng chỉ đành nói: 'Như vậy đi, lát nữa bất kể thế nào em cũng không được rời khỏi anh, hơn nữa còn phải nghe lời anh, biết không?'

Sầm Tử Tranh vừa ấm áp vừa cảm động gật đầu.

***

Phòng khách lớn rộng khoảng ba trăm mét vuông lúc này đèn đuốc sáng rực như ban ngày nhưng hoàn toàn yên ắng đến mức không có một tiếng động cho đến khi tiếng bước chân của Cung Quý Dương và Sầm Tử Tranh khua động sự yên tĩnh đó.

Theo truyền thống của người châu Á, con dâu vừa mới về nhà chồng nhất định phải dâng trà mời cha mẹ chồng, dưới sự giúp đỡ của dì Tề, Sầm Tử Tranh nâng chung trà đã pha sẵn được đặt ở bàn trà lên sau đó đưa đến trước mặt Cung Doãn Thần, nói: 'Cha, xin mời dùng trà!'

Cung Doãn Thần mỉm cười, vừa gật đầu vừa đón lấy ly tra từ tay cô, nói giọng cảm động: 'Được! Được!'

Nhìn thấy ông uống cạn chung trà, Sầm Tử Tranh lại ngâng một chung trà khác đưa đến trước mặt Trình Thiến Tây, thầm hít sâu một hơi sau đó nói: 'Mẹ, con mời mẹ dùng trà!'

Trình Thiến Tây nhíu mày nhưng rất nhanh đã giấu đi ánh mắt bất mãn sau đó nhận lấy chung trà, không nói một lời chỉ hớp một ngụm trà sau đó đặt trở lại trên bàn.

*****

'Quý Dương à... '

Lúc này Cung Doãn Thần lên tiếng trước: 'Trà cũng đã mời rồi, dẫn Tử Tranh về nghỉ ngơi cho sớm đi, ngày mai không phải hai đứa đã sắp xếp đi du lịch rồi sao?'

Lời của ông vừa dứt thì sắc mặt của Trình Thiến Tây càng trở nên khó coi, còn chưa đợi Cung Quý Dương trả lời thì bà đã lạnh giọng nói với Sầm Tử Tranh: 'Cô theo tôi vào đây, tôi có chuyện muốn nói với cô!'

Cả người Sầm Tử Tranh chợt cứng lại, khi cô vừa nhấc chân thì đã bị Cung Quý Dương ôm vào lòng.

'Quý Dương, con... ' Trình Thiến Tây không ngờ con mình lại ngăn cản, sắc mặt bà càng nặng nề hơn.

'Mẹ à, thực ra hôm nay dẫn Tranh Tranh về đây mục đích rất đơn giản, chính là muốn báo với mẹ một tiếng rằng cô ấy đã là người vợ hợp pháp của con. Mẹ có gì muốn nói với cô ấy có thể nói ngay tại đây!' Trên mặt Cung Quý Dương tuy vẫn còn nụ cười nhưng trong lời nói mang theo một thái độ cường ngạnh không nhượng bộ.

Trình Thiến Tây nghe vậy sắc mặt càng thêm khó coi...

Bà hung hăng trừng mắt nhìn Sầm Tử Tranh, không ngờ cô gái kia lại đem con trai bà ra làm bia đỡ đạn.

Nhưng bà cũng không muốn trực diện xung đột với con trai vì vậy chỉ đành bất mãn ngồi xuống trở lại sofa, lạnh giọng nói: 'Vậy được thôi, thực ra những lời ta muốn nói cũng đơn giản thôi!'

Nói rồi bà liếc về phía Cung Quý Dương đang ôm Sầm Tử Tranh...

'Cô nếu như đã gả vào nhà họ Cung vậy phải tuân thủ quy tắc của nhà họ Cung. Sau khi hết tuần trăng mật thì phải làm theo nguyên tác, ngoan ngoãn ở trong Cung Viên, có chuyện gì cứ dặn bảo dì Tề đi làm, nghe rõ chưa?'

Sầm Tử Tranh nghe vậy trên mặt có chút sửng sốt sau đó nhẹ giọng nói: 'Mẹ, nhưng con còn công việc... '

Phanh!!!

Trình Thiến Tây vỗ mạnh lên bàn trà, giọng đầy bất mãn nói: 'Cô đừng quên thân phận hiện giờ của cô. Cô đã gả cho Quý Dương, là con dâu nhà họ Cung, nào có đạo lý mỗi ngày đều xuất đầu lộ diện chứ? Cô không cảm thấy mất mặt nhưng tôi thì có!'

Lời của bà vừa sắc sảo vừa cay độc, Sầm Tử Tranh nghe mà thấy rất không thoải mái, cô vừa định lên tiếng thì Cung Quý Dương đã cười nói với mẹ mình.

'Mẹ, là con muốn Tranh Tranh về công ty giúp đỡ, mẹ cũng biết đó, thương hiệu Leila là tâm huyết của cô ấy, để cô ấy đích thân điều hành việc kinh doanh của nó là thích hợp nhất. Chuyện này con đã quyết định rồi, không cần phải thương lượng thêm nữa!'

Giọng điệu của hắn tuy hòa hoãn nhưng mang theo một sự kiên định đáng gờm khiến cho Trình Thiến Tây nghe xong, mặt lúc trắng lúc đỏ.

'Quý Dương, con... ý của con là bà mẹ chồng này đang làm khó vợ con, phải không?'

'Mẹ... ' Cung Quý Dương nhẹ buông Sầm Tử Tranh ra, ngả lưng vào sofa, vẻ thong dong nhưng sắc sảo...

'Con chỉ nói theo sự thật mà thôi. Con không muốn vì cuộc hôn nhân này là Sầm Tử Tranh bị mai một tài năng thiết kế của mình, có thể nói như thế này, con muốn cô ấy trở thành vợ của Cung Quý Dương con, cũng muốn cô ấy trở thành đứa con cưng của giới thiết kế. Còn về chuyện mẹ rốt cuộc có phải đang làm khó cô ấy không không thì con nghĩ chắc con không cần phải nói rõ ràng đâu. Mẹ, có những chuyện làm vừa phải thì tốt hơn bằng không đều khiến cho ai nấy đều khó xử, ngược lại lại làm trò cười cho giới truyền thông, mẹ thấy sao?'

Lời Cung Quý Dương nói vậy là đã quá rõ rồi, bà là mẹ hắn, thân làm con hắn cũng chỉ có thể nhắc nhở bà đến thế thôi.

'Con... ' Trình Thiến Tây bị những lời của Cung Quý Dương nói đến nhất thời nghẹn giọng.

'Mẹ, con tin rằng rất nhanh thôi, mẹ sẽ biết Tranh Tranh tốt đến mức nào, cô ấy vì muốn mẹ có thể tiếp nhận cô ấy mà nhất quyết trở về Cung Viên, phần tâm ý ấy mẹ có hiểu hay không?' Những lời này Cung Quý Dương nói rất thành khẩn.

'Hiểu. Mẹ đương nhiên hiểu. Cô gái bụng dạ khó lường như cô ta mẹ thật sự là mới gặp lần đầu tiên!' Trình Thiến Tây nói một cách mỉa mai.

'Thiến Tây, đủ rồi. Cũng khuya lắm rồi, nếu bà thật sự muốn dạy dỗ con dâu thì cũng không cần nhất định phải là tối nay!' Cung Doãn Thần quả thực không nhìn nổi nữa, ông lên tiếng ngăn cản.

'Hừm... ' Trình Thiến Tây thấy chồng mình cũng nói giúp cho Sầm Tử Tranh thì cơn tức trong lòng càng lớn. Bà xoay mũi dùi về phía chồng mình: 'Ông còn dám nói những lời này sao? Lúc đầu khi tôi vừa mới gả vào nhà họ Cung, mẹ chồng nói với tôi như thế nào? Lúc đó sao không thấy ông lên tiếng nói giúp cho tôi?'

Bà biết tính con trai mình, những chuyện nó đã quyết định thì tuyệt đối sẽ không thay đổi vì vậy bà cũng không ngốc đến nỗi đối chọi thẳng thừng với nó nhưng bà có thể đem cơn giận này hoàn toàn trút lên người chồng mình bởi vì năm xưa là bà một tay chống đỡ Cung thị cho nên từ đó đến nay là nói gì làm gì Cung Doãn Thần coi như nhắm một mắt mở một mắt cho qua, nguyên nhân chính là vì ông cảm thấy mình thua thiệt bà.

Cho nên bà mới có thể tùy ý làm càn như vậy.

'Bà... ' Cung Doãn Thần nghe vậy thì lông mày chau lại, trên mặt lộ ra vẻ không giận mà nghiêm, 'Bây giờ là thời địa gì rồi mà bà còn dùng mấy quy tắc cũ kỹ kia để áp chế con cái nữa chứ?'

'Tôi mặc kệ bây giờ là thời đại gì, tôi chỉ biết lúc ban đầu bà nội Quý Dương dạy dỗ tôi thế nào thì bây giờ tôi dạy con dâu lại như vậy thôi. Ông đừng quên, cô ta xuất thân bình dân, muốn học làm thế nào để trở thành con dâu nhà giàu khoảng cách vẫn còn xa lắm!' Ngữ khí của bà chỉ có hơn chứ không kém chồng mình, nói với Cung Doãn Thần một cách thẳng thắn.

Sầm Tử Tranh nghe vậy bất giác cắn chặt môi, nếu như không phải bởi vì Cung Quý Dương cô sớm đã đẩy cửa xông ra ngoài rồi, hơn nữa còn phải hung hăng mắng tỉnh người phụ nữ kia một trận!

Ngay khi suy nghĩ này vừa xẹt qua trong đầu thì cửa phòng khách lớn bị đẩy ra, một giọng nói từ hòa mà uy nghiêm vang lên...

'Ta thấy Tử Tranh đứa bé này thừa tư cách làm cháu dâu của ta!'

Tất cả mọi người đều nhìn về phía cửa, chỉ thấy một bà lão tinh thần quắc thước dưới sự dìu đỡ của vài vệ sĩ đang đứng ở ngoài cửa, bà đang nhìn Trình Thiến Tây bằng ánh mắt bất mãn.

Crypto.com Exchange

Chương (1-154)