Âm thầm giải hận ý
← Ch.012 | Ch.014 → |
Tần Thư Dao chỉ mỉm cười, thấy nha hoàn bên cạnh đang rót nước trà, nàng cố ý đưa chân ra để nha hoàn kia vấp phải, thân thể nha hoàn kia khẽ nghiêng làm tất cả nước trà đều rơi vào trên người Tiết Nhã.
Tuy rằng là cách y phục, nhưng dù sao cũng là nước trà nóng, Tiết Nhã lập tức nhảy dựng lên khẽ kêu to: "A... Bỏng chết ta... Ngươi xú nha đầu không có mắt này."
Nha hoàn kia lập tức quỳ trên mặt đất khóc lên.
"Nha hoàn này mới tới cho nên có chút vụng về, hơn nữa cũng chỉ là bẩn một bộ y phục mà thôi, ta nghe nói biểu muội rất khoan hồng độ lượng, hẳn là sẽ không cùng một nha hoàn so đo đi." Khóe miệng Tần Thư Dao khẽ nhếch lên nhẹ giọng nói.
Trên mặt Tiết Nhã lúc xanh lúc đỏ, nàng trong ngày thường quen giả trang ôn nhu hiền lành, hiện tại bị Tần Thư Dao nói như vậy chỉ có thể ra vẻ hào phóng: "Nàng chẳng qua là thô sử nha hoàn có cái gì tốt mà so đo."
Tần Thư Dao cười lạnh trong lòng, trên mặt vẫn là ôn nhu hào phóng như trước: "Bây giờ muội nên đi thay xiêm y đi, vừa vặn thân hình của muội với ta cũng không sai biệt lắm, y phục của ta muội cũng có thể mặc, không bằng đi đổi xiêm y của ta đi?"
Nói xong liền đứng lên: "Đi thôi, ta mang muội đi."
Tiết Nhã cúi đầu nhìn xuống xiêm y trên người đều là nước trà lại nhìn thoáng qua Tần Tuyết Như, sau đó mới gật đầu nói: "Vậy phiền toái biểu tỷ rồi."
Tần Thư Dao mang Tiết Nhã đến Hinh Hương Viện, lại để cho nàng ta trước tiên chờ ở gian ngoài, sau đó lại mang theo nha hoàn vào bên trong phòng, bảo Tĩnh Nguyệt chuyển rương ra đây. Sau đó cười nói: "Ta cũng không biết biểu muội thích dạng y phục gì, cho nên chỉ có thể bảo bọn họ chuyển toàn bộ ra để chính muội chọn."
Tiết Nhã nhìn thoáng qua xiêm y đủ mọi màu sắc trong lòng rất vui mừng, năm nay nàng còn chưa có làm xiêm y mới đâu, mấy năm nay Tiết phu nhân đều dồn tất cả tiền bạc vào mua thuốc cho Tiết lão gia, nơi nào có tiền cho nàng ta may xiêm y mới.
Cho nên kiếp trước thời điểm Tiết Nhã đến Tần gia gần như hai tay trống trơn, bởi vì trong tay không có ngân lượng gì cho nên ở Tần gia chịu đủ sự thờ ơ.
Tần Thư Dao chọn một bộ xiêm y vừa mới may xong, sau đó cười nói: "Màu sắc bộ xiêm y này vừa vặn thích hợp với muội, không bằng muội mặc trước xem thử."
Chỉ thấy Tần Thư Dao cầm một bộ xiêm y màu lam nhạt, trên hai tay áo có hoa súng hoa lài nhàn nhạt nở đầy, đai lưng dùng trân châu thêu thành. Thanh nhã lại hoa lệ, khiến Tiết Nhã không dời mắt được.
Tần Thư Dao thấy dáng vẻ của nàng ta lúc này trong mắt thoáng qua xem thường, chỉ là rất nhanh liền cười nói: "Không bằng biểu muội thử cái này xem, bộ xiêm y này trong ngày thường ta cũng không mặc làm gì."di»ễn♡đàn♡l«ê♡quý♡đ»ôn.
Trong lòng Tiết Nhã rất ưa thích, nhưng trên mặt lại ra vẻ khó xử: "Chỉ sợ không tốt, xiêm y này..."
"Có cái gì không được, muội đến nhà chúng ta làm khách, hiện tại nha hoàn nhà chúng ta lại làm bẩn xiêm y của muội, bồi thường một bộ cũng là việc phải làm." Tần Thư Dao cười để xiêm y vào trong tay Tiết Nhã, sau đó đẩy nàng ta vào bên trong: "Nhanh đi thay đi."
Tiết Nhã ỡm ờ vào bên trong phòng, sau đó lại thay xiêm y, sau khi đi ra đứng ở trước gương đồng nhìn mình thì trong lòng càng thích, chính là nàng ta cũng biết bộ xiêm y này thật sự trân quý, cho nên có chút do dự: "Bộ xiêm y này rất trân quý, đến lúc dì biết được sợ là sẽ mất hứng."
"Làm sao mẫu thân có thể mất hứng, hơn nữa nó tôn lên làn da của biểu muội, muội trước hết mặc bộ xiêm y này đi." Tần Thư Dao cười nói.
Trong lòng Tiết Nhã vốn đã thật sự vui mừng, lại nghĩ Tần Thư Dao chẳng qua là dưỡng nữ của Ngô thị, cho nên liền mỉm cười đồng ý.
Tiết phu nhân đến Tần gia chính là muốn mượn chút bạc từ trong tay Ngô thị, lúc trước Tiết phu nhân đã mượn Ngô thị không ít ngân lượng, Tần lão phu nhân có chút bất mãn, nhưng Ngô thị thương cảm cho người tỷ tỷ này cho nên nhiều lần cho mượn.
Hơn nữa mỗi lần Tiết phu nhân tới chỗ Ngô thị mượn ngân lượng, sẽ đi Vinh Thọ Viện thỉnh an Tần lão phu nhân.
Sau khi Tiết Nhã mặc xiêm y xong, Tiết phu nhân đã mượn được ngân lượng đang chuẩn bị mang Tiết Nhã đi Vinh Thọ Viện, bỗng nhiên nhìn thấy Tiết Nhã mặc một thân xiêm y hoa lệ nhịn không được cau mày hỏi: "Con đây là có chuyện gì?"
Tiết Nhã lập tức giải thích nói: "Vừa rồi có nha hoàn không cẩn thận hắt nước trà lên trên người con, cho nên..."
Tiết phu nhân cầm bạc vội vã muốn trở về, cho nên cũng không để ý: "Lần sau nhớ trả lại là được."
Trong lòng Tiết Nhã rất ưa thích, hơn nữa vừa rồi Tần Thư Dao cũng nói qua có thể không cần nữa, cho nên chỉ hàm hồ gật gật đầu, sau đó liền đi theo Tiết phu nhân đến Vinh Thọ Viện.
Tần Thư Dao sớm một bước đến Vinh Thọ Viện, sau khi nàng thỉnh an Tần lão phu nhân, sau đó nhu thuận tiến lên rót một ly trà đưa đến trước mặt Tần lão phu nhân cười nói: "Dì Tiết đến đây."
Quả nhiên sau khi Tần lão phu nhân nghe xong liền nhíu chặt hai hàng lông mày, Tiết phu nhân cũng không phải lần đầu tiên đến vay tiền, mượn rất nhiều lần mỗi lần đều có mượn không có trả, nếu Ngô thị dùng chính đồ cưới của bà ta Tần lão phu nhân cũng không quản, nhưng nhà mẹ đẻ của Ngô thị cũng không có bạc gì, đồ cưới cũng thật sự ít.
Tần Thư Dao thấy sắc mặt của Tần lão phu nhân khó coi liền biết trong lòng Tần lão phu nhân bất mãn, lại bất đắc dĩ than một tiếng: "Tiết biểu muội trong nhà thật sự nghèo khó sao? Vừa rồi có nha hoàn không cẩn thận làm nước trà văng tung tóe lên trên người biểu muội, muội ấy liền ầm ĩ muốn nha hoàn kia bồi thường, nha hoàn kia thì có thể có bao nhiêu ngân lượng, cháu liền nói thân hình của cháu cùng muội ấy không sai biệt lắm đưa cho muội ấy một bộ xiêm y, nhưng mà mắt của muội ấy vừa thấy liền nhìn trúng bộ xiêm y mà tổ mẫu đưa cho cháu."
Tần lão phu nhân nghe xong sắc mặt càng thêm khó coi: "Bọn họ thích nhất là chiếm tiểu tiện nghi mà, nếu là thân thích ta cũng không ý kiến gì, chỉ là nhiều lần đến vay tiền, hơn nữa bạc kia vẫn là có đi mà không có về."
Lục ma ma cũng thở dài: "Điều này cũng là vì trong nhà có con ma ốm! Bằng không thì làm sao biến thành như thế!"
"Hừ, ai chẳng biết hắn ta bị bệnh đường sinh dục, nữ nhân gì cũng mang về trong nhà. Ta thấy là Tiết phu nhân cũng sống không lâu đâu!" Tần lão phu nhân hừ lạnh nói.
Nghe xong lời này Tần Thư Dao kinh ngạc không thôi, thì ra là Tiết phu nhân cùng Tiết lão gia là bởi vì bệnh đường sinh dục mà chết, khó trách kiếp trước hai người bọn họ lần lượt qua đời. Cũng khó trách Tần lão phu nhân luôn luôn chán ghét bọn họ không thôi, thì ra là còn có tầng quan hệ này. di»ễn♡đàn♡l«ê♡quý♡đ»ôn.
Xem ra việc nàng làm hôm nay là vẽ vời thêm chuyện. Nhưng cũng không ngại, dù sao hiện tại nàng muốn để Tần lão phu nhân chán ghét Tiết Nhã, khiến cho nàng ta về sau đến Tần gia càng sống không yên. d die en ddan le e quy d do on
Ngoài cửa vang lên âm thanh nha hoàn vén rèm châu lên, Tần lão phu nhân cùng Tần Thư Dao cũng không nói nữa, Tần Thư Dao thối lui đến một bên.
Tiết phu nhân mang theo Tiết Nhã cùng nhau cúi người thi lễ, chỉ là Tần lão phu nhân lạnh lùng trả lời một câu, bà ngẩng đầu nhìn quả nhiên nhìn thấy bộ xiêm y vài ngày trước của Tần Thư Dao trên người Tiết Nhã, hơn nữa bộ xiêm y kia là bà đặc biệt đưa cho Tần Thư Dao, vẻ mặt càng thêm lạnh nhạt cùng khinh thường. d die en ddan le e quy d do on
"Tiết phu nhân có bệnh nhẹ vẫn là nên ở trong nhà nghỉ ngơi nhiều, nếu mệt hỏng thân mình thì chỉ có thể càng thêm khó khăn hơn mà thôi." Tần lão phu nhân lạnh lùng nói.
Sắc mặt của Tiết phu nhân có chút xấu hổ, chỉ là vẫn lộ ra tươi cười như trước: "Đa tạ lão phu nhân quan tâm, hiện tại ta đã hết bệnh, cho nên mới mang theo Tiểu Nhã ra ngoài đi lại."
Tần lão phu nhân hừ lạnh một tiếng: "Chỉ hy vọng là như thế."
← Ch. 012 | Ch. 014 → |