Đêm Thứ Tư (7) Chẳng Phải Con Điếm 🅓â_𝐦 Đ_ã_𝖓_ɢ Thích Vểnh Ⓜ️ô●𝖓●ℊ Lên 𝐃·ụ 🅓·ỗ Thầy Sao?
← Ch.090 | Ch.092 → |
"Ưm ưm... thầy... Ngươi ta không cần mấy lời khen ngợi đó đâu, người ta cần được ban thưởng thực tế á.... Động 🅓â*ɱ của người ta ngứa quá, bên dưới đang chảy đầy 🅓.â.ⓜ thủy rồi...."
"Cục cưng 🅓â●ⓜ đ●ã●𝖓●🌀 của thầy, há miệng thật lớn nào... thầy muốn bắn hết tinh hoa vào trong miệng em... Ưm.... Á.... Ăn có ngon không vậy hả...."
"Thầy, tinh hoa của người ngon quá, nhiều quá, nồng quá.... Thế nhưng người ta vẫn chưa ăn no mà, thầy, miệng bên trên đã ăn rồi, cái miệng phía dưới cũng rất thèm ăn á...."
"Á.... Á.... Thầy... Ngón tay thầy chọc vào trong huyệt ԁâ*ɱ của người ta rồi.... Á... 💰*ướ𝖓*ℊ quá.... Chân người ta mềm nhũn cả rồi..."
"Cục cưng 🅓-â-ⓜ đ-ãn-g, ngón tay của thầy mới chọc vào mấy lần mà huyệt ⓓâ●𝐦 của em đã chảy ra nhiều ⓓ.â.ⓜ thủy như vậy rồi.... Nào... Nằm lên trên bàn làm việc của thầy đi... Dạng chân ra, để thầy bón cho cái miệng nhỏ bên dưới này no nê. Đồ điếm ⓓ_â_〽️ đ_ã𝓃_ℊ, lần này thầy sẽ cho em ăn no, sẽ chọc 𝖈ⓗế·𝖙 em.... Kẹp Ⓜ️_ô_n_ⓖ chặt hơn vào... Ưm...."
Trải qua một đợt càn quét của hai người, sách vở bút thước bên trên đều rơi loảng xoảng xuống bên dưới.
Trên chiếc bàn làm việc khá rộng của thầy Lý, một nam một nữ đang điên cuồng 🍳_ⓤ_@_п 𝒽_ệ tình dục với nhau, hai ✝️ⓗ-â-ⓝ т-𝒽-ể quấn chặt lấy nhau, tiếng ✝️*♓*ở 🅓ố*🌜 hồng hộc liên tục vang lên.
Những từ ngữ 𝒹â·𝖒 uế hạ lưu liên tiếp phát ra, hai người như đang thi đấu với nhau, câu sau ⓓâ●m d●ụ●𝐜 hơn câu trước, câu sau trực tiếp hơn câu trước.
Hai người dự thính mặt đỏ, tim đập thình thịch, nhưng chỉ hận không thể dán sát lỗ tai để nghe rõ hơn. Hai người đang cong mình trốn dưới bàn làm việc cảm thấy xấu hổ hơn cả cặp nam nữ đang 𝐪.ⓤ.ấ.n q.𝖚.ý.ⓣ lấy nhau ở trên văn phòng kia, gương mặt xinh đẹp của hai người đều đỏ bừng, , ánh mắt long lanh, tránh né nhau, cả bầu không khí đều trở nên nặng nề!
Hiện giờ Hoa Tỷ Thần như mới tỉnh cơn mơ, hóa ra khi tan lớp anh trở về văn phòng, thầy Lý nói chuyện ấp a ấp úng, còn hỏi khi nào anh về là để sau khi tan học nhân cơ hội văn phòng không có ai, hẹn hò với nữ sinh ở trong đây.
Hoa Tỷ Thần nghe thấy những âm thanh từ buổi livestream "giáo dục giới tính" ở trong phòng, sắc mặt trở nên khó coi vô cùng, không chỉ là vì chính anh cũng không ngờ thầy Lý lại "yêu" nữ sinh ngay ở trong văn phòng làm việc mà còn vì tình cảnh của anh hiện giờ...
Không gian dưới bàn làm việc quá nhỏ hẹp, khi tiến vào trong Thư Khuynh Mặc chui vào trong người Hoa Tỷ Thần, dưới tình huống khẩn cấp anh cũng không phát hiện ra có điểm gì bất thường.
Mà hiện giờ hai người không có nguy hiểm bị phát hiện thì anh mới nhận ra mình và bạn học Thư này quá †*♓â*𝓃 ⓜ*ậ*†, tư thế cũng khá xấu hổ.
Dưới tình hình khẩn cấp, lúc chui vào bạn học Thư ngồi lên trên eo của anh, hiện giờ môi anh đang kề sát cái cổ trắng nõn, mịn màng của thiếu nữ, lồng ⓝɢ_ự_𝒸 săn chắc của anh thì đang đỡ lấy bộ 𝐧g.ự.𝒸 sữa đầy đặn của cô, bàn tay thì chẳng biết từ khi nào đã đặt lên hai bên vòng eo mảnh mai của Thư Khuynh Mặc.
Mùi thơm ngọt ngào từ trên cơ thể thiếu nữ không ngừng chui vào trong lỗ mũi Hoa Tỷ Thần, anh cảm thấy thằng em bên dưới đang ngo ngoe muốn động, hình như là đang muốn vểnh lên.
Anh lúng túng giật giật thân người, cố gắng không để Thư Khuynh Mặc phát hiện ra cây gậy thịt chọc ngược lên kia, nếu như bị phát hiện thì ở trong lòng Thư Khuynh Mặc, anh có khác gì vị "thầy Lý cầm thú" ở bên ngoài đâu cơ chứ?
Thư Khuynh Mặc thì ngược lại, chỉ ước Hoa Tỷ Thần cầm thú giống như thầy Lý ở bên ngoài, 𝐡υռ*🌀 ⓗ*ăn*🌀 bổ nhào vào cô!
Chỉ là buổi "livestream dạy sinh lý" đầy những ngôn từ 🅓â.m uế và tiếng kêu phóng đãng bên ngoài cũng khiến cô xấu hổ vô cùng, mặt cô ⓝó_ռ_g 𝖇ừ_ռ_🌀 lên. Thư Khuynh Mặc muốn nhân cơ hội trời ban này để thừa thế xông tới, chỉ cần dùng một hành động đã chiếm được mặt trời nhỏ!
Trước đó khi trốn xuống đây, cô cũng có một â·𝐦 mư·υ nho nhỏ, đầu tiên là cô cố tình ép anh vào bên trong, sau đó lựa chọn một góc độ rất vi diệu để bám lấy người anh, bộc lộ ra hết vóc dáng զ-𝐮-𝖞-ế-𝖓 𝐫-ũ của mình. Cô chỉ muốn chế tạo một cơ hội đ_ụ𝖓_𝖌 𝒸_♓_ạ_𝖒 т●♓â●n 𝐦●ậ●t một chút rồi sẽ tránh ra, nhưng không ngờ vị thầy Lý kia lại quá biết cách hỗ trợ cô rồi!
"Á... 𝒟_ư_ơ_𝖓_🌀 ☑️ậ_🌴 của thầy lớn quá... Á, huyệt 𝖉*â*Ⓜ️ của người ta sắp nứt mất rồi... Nhanh lên nào... Người ta muốn được thầy chơi thật mạnh... Người ta muốn thật mạnh...." Tiếng thịt va vào nhau chan chát xen lẫn tiếng nước nhọp nhẹp bắn tung tóe khắp nơi.
"Con điếm ԁ·â·𝖒 đ·ã𝐧·ɢ... Nói đi... Có phải là em rất thích được d·ư·ơп·𝖌 ѵậ·✝️ thầy đâ*ⓜ... thật mạnh không! Chơi c♓-ế-𝖙 con điếm ◗â*〽️ đ*ã*ռ*🌀 này.... Còn nhỏ tuổi đã vểnh ⓜôп_𝐠 lên ⓠц●ⓨ●ế●n 𝖗●ũ thầy... Chơi 𝖈.𝒽ế.𝖙 em!" Thầy Lý thở hồng hộc, phát ra tiếng gầm gừ nhẹ như dã thú.
"Người ta thích... rất thích... thầy... Đ-â-ⓜ em đi! Đâ_ⓜ em đi! Ưm... thầy... Đ_â_m thật mạnh vào! Em thích cái ◗ư-ơ-ⓝ-ɢ ✔️ậ-т to lớn của thầy... Em muốn bị ⓓươ*ռ*🌀 𝐯ậ*t của thầy chơi 🌜𝒽-ế-𝐭...."
"Sẽ như em mong muốn, em thích d.ươ.𝓃.🌀 𝖛ậ.✞ của thầy như vậy sao, ԁươռ.g ѵậ.✝️ thầy có lớn hay không, có to hay không hả? Có phải là nó đâ_𝖒 𝖛_à_ⓞ huyệt ◗â●𝖒 làm em rất 𝖘·ư·ớ𝓃·g không...."
"💲ướ𝐧●ɢ quá... Á... 💰ư·ớ·𝖓·ℊ quá, em rất thích ◗ư_ơ_ռ_g νậ_✝️ của thầy... Ưm... Lớn quá... Ⓓư·ơ·п·g ⓥậ·𝖙 thầy vừa to lại vừa dài, người ta thích được thầy 𝖈-𝖍-ị𝖈-𝖍, ⓢư*ớռ*𝖌 quá đi..."
"Thích... thầy bóp cặp vú nhỏ của em không... Em nói xem 𝐧gự_𝐜 em nhỏ như vậy, nếu thầy hút mạnh hơn thì liệu có thể hút ra sữa hay không? 𝐍🌀*ự*𝖈 em chỉ lớn bằng cái bánh bao mà thầy đã yêu thích không nỡ buông tay rồi, để thầy b● hộ em nhé, để nó lớn thêm chút nữa...."
"Thích quá.... Bất kể là thầy làm gì thì... người ta cũng thích... Á... Ѕư-ớ-ⓝ-ⓖ quá... Thầy b● mạnh hơn nữa đi nào, người ta thích được thầy b_, bánh bao nhỏ càng lúc càng lớn rồi, 𝖘ướ*𝓃*🌀 quá đi... Thầy b* mạnh vào... Á.... Người ta muốn có một cặp vú thật lớn! Thầy bóp mạnh vào, b* mạnh vào..."
Hoa Tỷ Thần thấy làn da trắng nõn mịn màng của Thư Khuynh Mặc bắt đầu đỏ ửng từ dưới cổ đỏ lên, mặt cô 𝓃ó·ռ·g г🔼·𝖓, đỏ bừng như một quả mận chín. Khi nhìn vẻ thẹn thùng, quẫn bách của cô, không ai có thể tưởng tượng được trước đây cô là người lạnh lùng xa cách, luôn luôn hờ hững, xa rời với mọi người....
Ngôn từ càng ngày càng 🅓â.𝖒 tục hơn bên ngoài khiến họ càng ngày càng ✝️·♓·ở ԁố·↪️ hơn, nhờ có tiếng r.ê.𝖓 r.ỉ, 🌴*𝖍*ở 𝖉*ố*𝐜 bên ngoài khá lớn cho nên tiếng т*h*ở g*ấ*𝐩 bị hai người cố gắng đè nén không bị cặp đôi đang đắm chìm vào giữa nhục dục kia phát hiện ra.
Thế nhưng hơi t-h-ở ⓗ-ổ-𝐧 𝖍-ể-𝓃, ngọt ngào của thiếu nữ phả lên trên gò má của anh khiến một người vốn không phải là Liễu Hạ Huệ như anh khó lòng chịu đựng nổi.
Hoa Tỷ Thần nhúc nhích 𝐭.𝐡.â.𝐧 т♓.ể mình, cậu em trai ở bên dưới đã hùng hổ đội quần lên tạo thành một chiếc lều nhỏ. Đầu anh lắc sang bên cạnh, không ngờ rằng hành động tưởng như chẳng có gì này lại khiến anh nhìn thấy cặp núi đôi cao ngất của thiếu nữ kia đang áp lên trên 𝓃𝖌ự-c mình.
Hai chiếc cúc áo ở cổ thiếu nữ đã được cởi ra, với tư thế nam dưới nữ trên như hiện giờ thì bộ ⓝ.ⓖự.c nõn nà, trắng như tuyết của cô đang không ngừng 𝖗*u*ռ r*ẩ*🍸 theo tiếng т_𝐡_ở d_ố_c của Thư Khuynh Mặc, chiếc áo 𝐧-𝖌ự-ⓒ viền ren bé nhỏ căn bản không thể bao trùm được bộ 𝓃ɢ_ự_c đầy đặn, trắng mịn của cô. Theo tiếng ✝️ⓗ_ở ԁố_↪️ hồng hộc của thiếu nữ, hai viên đậu đỏ mọc trên bộ 𝓃·🌀·ự·c sữa đáng để tự hào kia dường như muốn chui ra khỏi chiếc áo п●ℊ●ự●𝒸.
Nếu như anh dùng lồng ռ🌀ự*𝖈 rắn chắc của anh để ép vào đôi chút thì liệu có thể đẩy hai quả hồng nhỏ kia không nhỉ? Đây mới là bộ ngự_🌜 lớn tự nhiên 100% nhỉ?
← Ch. 090 | Ch. 092 → |