Đêm Thứ Ba (7): Phạch Phạch Phạch Vài Nhát Không Dừng
← Ch.060 | Ch.062 → |
"Á... Đau quá..." Nữ nhân xinh đẹp bị 𝐝.ươ.𝖓.𝐠 vậ.т của hắn bất ngờ tiến vào nơi tư mật mà không chút phòng bị liền run lên vì đau đớn, тⓗâ●𝓃 т𝖍●ể mềm nhũn ra. Đôi mi thanh thú nhíu chặt lại, hàm răng trắng cắn chặt vào môi, nàng chỉ cảm thấy có một lực mạnh mẽ truyền đến nơi mẫn cảm, cảm giác bị một vật vừa to vừa nóng nhồi nhét đến trướng đau, nàng cắn răng chịu đựng sự tấn công của nam nhân, người nam nhân dùng sức nhấn mạnh thân mình để phá màng trinh khiến nàng cảm thấy vô cùng đau đớn, mồ hôi trên người không ngừng chảy ròng ròng. Nàng không nhịn được mà mở to hai mắt, hốc mắt đẫm nước mắt, mơ hồ không xác định được gì liền dùng sức cắn mạnh vào bả vai hắn.
"Ưm, như vậy sẽ không đau..." Nam nhân liên tục ⓣ-♓-ở 𝖌-ấ-p, da dày thịt béo nên đương nhiên hắn không để ý đến một chút đau đớn nhỏ nhoi ở bả vai, thứ khiến hắn 𝒸.♓.ế.𝖙 mê 𝒸♓-ế-𝐭 mệt chính là u cốc 〽️●ề●𝖒 ⓜạ●ı lại ấm áp kia, quả thật khiến hắn sung 💰ư.ớⓝ.🌀 như c.ⓗ.ế.𝖙 đi sống lại.
Nữ nhân vừa mới bị phá màng trinh nên cảm thấy vô cùng đau đớn, hoa huyệt phía dưới cũng cảm thấy vô cùng căng thẳng, từng nộn thịt không ngừng s𝐢●ế●𝐭 𝐜♓ặ●✞, gắt gao chèn ép ⓓư●ơ𝖓●ⓖ ✅●ậ●ⓣ tựa hồ như muốn ngăn cản cây gậy thịt tiến về phía trước, Hoa Tỷ Thần chỉ cảm thấy hoa huyệt gắt gao bao chặt lấy côn thịt của hắn giống như có vô số cái lưỡi 𝖒●ề●〽️ 𝖒ạ●𝒾 ⓛïế●ɱ lấy cây gậy thịt vậy, quy đầu lại giống như có vài cái miệng nhỏ 〽️●ú●т lấy, một sự tê dại chạy dọc từ sống lưng lên đến đỉnh đầu.
Hắn từ từ thẳng lưng, cây côn thịt nhẹ nhàng xoay quanh u cốc, từ từ tiến rồi lại lùi khiến nàng cảm thấy tê dại, sau đó dùng lực đ_â_𝖒 thẳng vào nơi sâu nhất của hoa huyệt, càng vào sâu k-ⓗ-⭕á-𝖎 🌜-ả-𝐦 càng nhiều khiến hắn cảm thấy sung sướ𝓃●🌀 như phát điên, bàn tay không ngừng xoa nắn bầu n_ℊự_𝒸 to tròn, hơi dùng lực một chút, sau đó lại nhẹ nhàng ☑️.⛎.ố.т 𝖛.ⓔ, ɱơ_ⓝ ⓣ_ⓡớ_𝓃.
Thư Khuynh Mặc dùng toàn bộ sức lực cắn Hoa Tỷ Thần, chỉ cảm thấy cơ bắp của người nam nhân này thật chắc, răng nàng như vậy mà lại cảm thấy tê rần.
Lúc này, nghe thấy tiếng т·ⓗ·ở ⓓố·c gấp gáp của người nam nhân phía trên khiến nàng cảm thấy bản thân có chút an ủi, lầm tưởng rằng cái cắn của mình có hiệu quả, nàng muốn dùng chút sức lực còn lại khiến hắn phải trả giá nhưng lại không biết phải làm thế nào.
Toàn thân nóng lên, cái miệng nhỏ nhắn phía dưới của nàng không ngừng thít chặt lại, u cốc càng thêm ẩm ướt khiến cho người nam nhân càng sảng khoái, không ngừng 🌴.ⓗ.ở 𝒹ố.↪️.
Sự hiểu lầm của nàng khiến cho cả hai cùng cao hứng!
Thư Khuynh Mặc đắm chìm trong 𝐤h·🅾️á·ı 𝐜ả·m vui thích khi nghĩ bản thân đã trả thù được, mặc kệ cơn đau như xé rách ở dưới hạ thân xen lẫn 𝖐*♓*ⓞá*i c*ả*𝖒 tê dại, nước trong u cốc tuôn ra càng nhiều, xuân thủy dính nháp chảy ra kéo thành sợi dày không đứt, dưới sự tấn công mãnh liệt dạt dào ý xuân, hoặc cũng có thể nói ԁ*â*ɱ thủy kia đã làm dịu đi sự căng thẳng giữa cả hai, sự va chạm của hắn ngày càng mạnh, côn thịt đi vào trong nàng mỗi lúc một sâu, không lâu sau đã đi vào nơi sâu nhất.
"Đúng là tiểu yêu tinh hấp dẫn lòng người? Nàng làm bằng nước, nàng chính là tiểu yêu tinh dưới nước, nếu không tại sao lại nhiều ԁ_â_ɱ thủy đến vậy... Tiểu huyệt cũng gắt gao ngập chặt lấy côn thịt của ta, nàng chẳng phải không thích cây côn thịt to mà xấu xí này sao, tiểu yêu tinh như nàng đúng là khiến cho người ta cảm thấy muốn làm đến ch·ế·t, cảm giác tiểu huyệt của nàng có làm thế nào cũng không hề xấu đi!" Hoa Tỷ Thần càng nói những lời thô tục càng thấy thích thú.
Hắn cũng không vội vã г·ú·† 𝐫·ⓐ, chính là muốn nhấn vào nơi sâu nhất của người nữ nhân, cảm nhận từng vách thịt non mềm bao chặt lấy, lần đầu tiên xâm chiếm u cốc, cự vật to lớn không ngừng tung hoành, khám phá khắp nơi, nữ nhân chỉ cảm thấy chỗ va chạm của hai người vô cùng tê dại mà sung 💲ư_ớ_ⓝ_𝖌, nàng không nhịn được mà ưỡn thẳng lưng, cái ɱôռ●g căng tròn đáng yêu không ngừng vặn vẹo.
Vầng trăng sáng treo lơ lửng trên không trung, ánh trăng sáng bao phủ lên bóng dáng hai người đang dây dưa ✞♓â-ռ mậ-t với nhau, người phía trên không ngừng thúc thắt lưng, 𝖒ô𝓃·ⓖ tiến lùi với biên độ mạnh, người nằm phía dưới т♓_â_п т𝖍_ể không ngừng lắc lư, vòng eo uốn éo như sắp bị bẻ cong, hai bầu vú trắng không ngừng đung đưa, trên mặt nam nhân chỉ còn lại sự ⓗ_𝖆_Ⓜ️ 𝐦_⛎_ố_𝖓, bàn tay hư hỏng không ngừng xoa nắn, 𝖛ц_ố_🌴 ✌️_3.
Viên trân châu trắng nõn, 𝐦ề●m 𝐦ạ●ı dưới bàn tay không ngừng nhào nặn của người nam nhân bị bóp thành các hình thù khác nhau, dưới những ngón tay thô bạo của hắn mà trở nên đỏ ửng, theo động tác ⓥ_𝖚_ố_т v_𝐞 mà lúc ẩn lúc hiện, cái miệng nhỏ nhắn, đôi môi màu hồng phấn như những cánh hoa anh đào cho dù đã cắn vào bờ vai hắn vẫn không ngừng nức nở: "Ngươi đừng bóp... Ưm... Dừng tay, đồ khốn... Đừng nói nữa..."
Hoa Tỷ Thần cúi đầu nhìn nàng cười khẽ, cố ý ghé môi đến sát tai của nữ nhân, phả ra những hơi thở nóng rẫy cùng dồn dập vào vành tai, không ngừng nói: "Tiểu yêu tinh... Nàng nói ta giúp nàng xoa nắn bầu vú để giúp nó to thêm nữa... Đúng chứ? Được, cũng không biết có thể bóp ra sữa không, nhưng sữa này chắc chắn không giống với sữa ở phía bên dưới, nơi bị gậy thịt của anh chọc phải khiến cho nó chảy ra chất dịch trong suốt, mà cái này là sữa màu trắng đục... Vô cùng thơm tho..."
Hoa Tỷ Thần cảm nhận được nữ nhân t-𝒽-â-п Ⓜ️ậ-✝️ với anh đang dần dần khơi dậy được bản năng năng 𝒹.ụ.↪️ ✅ọռ.𝖌 ở trong người, tuy nhiên bản thân nàng vẫn còn sót lại một tia lý trí dựa vào việc cắn chặt vào bờ vai hắn để cố gắng áp chế lại, nàng không lên tiếng nói, nhưng chỉ nhìn vào †.♓â.п t♓.ể đang 𝐫ц●ⓝ гẩ●🍸 kia đã tiết lộ hết mọi thứ. Hắn hơi lui thắt lưng lại, cảm nhận được nơi u cốc kia đang 〽️ú●ⓣ chặt lấy côn thịt của chính mình, điều này khiến cho nam nhân sảng khoái như mất hồn.
← Ch. 060 | Ch. 062 → |