Vay nóng Tima

Truyện:Đêm Dài Trầm, Mộng Lưu Luyến - Chương 049

Đêm Dài Trầm, Mộng Lưu Luyến
Trọn bộ 194 chương
Chương 049
Đêm Thứ Hai 22 (Kết Thúc)
0.00
(0 votes)


Chương (1-194)

Siêu sale Lazada


Thư Khuynh Mặc chỉ cảm thấy toàn thân không theo ý mình, nhấp nhô không ngừng theo nhịp cự vật hoang dã đang ra vào, toàn thân giống như bị người ta nhóm lên từng chụm lửa nhỏ, vừa khô vừa nóng, nước xuân triều ùn ùn kéo đến hoàn toàn chôn vùi cô vào trong biển tình...

Lúc này, ý thức của cô gần như đã sụp đổ, cả người dường như cảm giác được vòng eo mềm mại của mình đung đưa theo nhịp đâm vào thật sâu rút ra thật chậm của cây côn thịt to lớn kia, cô chỉ có thể thụ động nghe thấy giọng của người nào đó có vẻ như đang nghiêm túc đọc sách, nhưng sẽ tốt hơn nếu không kèm theo những nhịp thở gấp gáp và nặng nhọc này.

"Mặc Nhi tình xuân cao trào, dâm thủy chảy ra làm ẩm ướt bông hoa, hai người dần dần cảm thấy trơn trượt... tiết ra dâm thủy cho thấy tình xuân đang cao trào, dâm thủy của Mặc Nhi chảy ra không ngừng, có phải là lúc nào Mặc Nhi cũng thấy tình xuân cao trào hay không..." Hoa Tỷ Thần đọc tới đâu thụ giáo tới đó, trêu chọc một câu rồi tiếp tục đọc: "Dần dần chúng ta cảm thấy trơn trượt băng băng lao vào, dương vật hạ hạ..., dương vật chính là dương cụ, vậy dương vật hạ hạ là cái gì? Liên hệ với bối cảnh là biết, dương vật sẽ ngậm lấy bông hoa, cứng rắn khoan mài..."

Khi Thư Khuynh Mặc nghe câu này, cũng đang suy nghĩ dương vật hạ hạ là cái gì, độ nhiên cái gọi là dương vật to lớn của anh đã đập vào da thịt non mềm của bông hoa nhò, trực tiếp đụng vào vào xương, cả người cô mềm nhũn như vũng bùn, miệng bật thành tiếng: "Ứm... em nhẹ một chút... đau quá... ưm..."

"Đến lượt Mặc Nhi đọc rồi, nhưng Mặc Nhi mà đọc sai... là phải bị phạt... Em đã đọc lâu như vậy, tới lượt chị đọc rồi, nhớ thay tên hai chúng ta mới được..." Hoa Tỷ Thần cười xấu xa, đem quyển sách đưa vào tay Thư Khuynh Mặc và trượt lòng bàn tay to của mình ra sau hông màu hồng của Thư Khuynh Mặc, bế cả người cô lên để cuống hoa sâu thẳm bên trong hưởng thụ được dương cụ to lớn của anh sâu hơn, chẳng phải sao?

Côn thịt thô cứng vẫn lưu luyến không rời với miếng thịt mềm mại sâu thẳm này, thuận theo lúc nhấc cô lên, đầu nấm tròn trịa vẫn nhắm chuẩn vào đó mà ngọ nguậy, khó khăn lắm mới chịu rút ra khỏi đó, rồi lại nhanh chóng quyết liệt đâm vào, xem ra là cực kì yêu thích, không chịu từ bỏ miếng thịt mềm mại mại này: "Tới lượt chị rồi Mặc Nhi, rốt cuộc chị có đọc hay không?"

Cả người Thư Khuynh Mặc sắp phát điên lên rồi, da thịt non mềm trong bông hoa vốn là nơi mẫn cảm nhất, cộng với tư thế hiện tại, cái vật cứng và dài của anh lại càng thuận tiện mà tung hoành, anh xấu xa vừa hỏi vừa đâm sâu vào nơi non mềm ấy, cô căn bản là không thể chịu đựng nổi...

Vật của anh vốn vừa to vừa dài, nay lại dùng sức thô bạo, huyệt mật dưới thân bị anh điên cuồng xuyên tạc, hai cái túi bi nặng trĩu thuận theo nhịp bơm của anh mà hết lần này đến lần khác va đập vào mép ngoài bông hoa nhỏ, cách thức va chạm dã man này khiến nước mật bắn tung tóe khắp nơi, phát ra tiếng nước "tọc tọc tọc" mỗi khi bông hoa nhỏ bị cự vật đâm vào...

Toàn thân cô lắc lư chao đảo, hoàn toàn không giữ được trọng tâm, toàn thân run rẩy toát mồ hôi hột, nước mắt rơi lã chã rơi xuống như xâu chuỗi bị đứt đoạn, chỉ biết cúi đầu cầu xin thương xót, không cam tâm tình nguyện nhưng vẫn mở miệng, ngay cả tiếng cầu xin cũng bị đâm đến rời rạc không thành một câu mạch lạc: "Được... được, chị... đọc... chị đọc là được chứ gì... em nhẹ chút... đừng đâm vào đó nữa..."

Quả nhiên, công kích hung hãn và quyết liệt của người đàn ông nhẹ lại, tiết tấu cũng chậm hơn một chút. Động tác đột ngột nhanh đột ngột chậm thế này khiến Thư Khuynh Mặc cảm thấy cả người giống như một chiếc thuyền nhỏ trong sóng gió biển khơi, nhỏ bé, cô chỉ có thể tùy tiện để sóng gió đưa đẩy...

Thư Khuynh Mặc bị chơi đến tình mê ý loạn, cô hít một hơi thật sâu, cầm cuốn sách lên mà không nhìn rõ chữ, có điều khó đọc cũng phải phải đọc, âm thanh quyến rũ đến mức không ổn: "Công tử, đã bắn vào hoa tâm dồi, đâm vào rút ra nhanh lên một chút để nô gia sướng tới chết luôn đi...A Tỷ đang nóng lòng, cố gắng hết sức bơm, dương cụ đó vừa to vừa dài lại liên tục đâm vào hoa tâm...ứm...đến nỗi khiến chị tê dại cả người, tóc mai tản loạn, hơi thở gấp gáp... hơi thở thơm tho trong miệng chị phả vào má A Tỷ, hai chân đang kẹp chặt vẫn không ngừng run rẩy... Ưm... Tuỳ ý đảo loạn trật tự, dâm thuỷ trong cơ thể, ứ đọng trong lòng nụ hoa, trong suốt óng ánh chảy ra ướt đẫm một mảng... Đọc... xong rồi..."

"Mặc Nhi đọc nhanh quá, suýt chút nữa em không nắm bắt được, chỉ hiểu được hai ba câu, em dịch lại một chút, Mặc Nhi chị nghe thử có đúng không nhé... Vừa rồi chị nói muốn công tử là em bơm rút nhanh hơn nữa, để làm cho Mặc Nhi sướng tới tận mây xanh, đúng không... Được, nghe lời Mặc Nhi hết..." Hoa Tỷ Thần giở trò vô lại, anh nâng hông lên bắt đầu một cuộc tấn công nhanh và dữ dội hơn, anh tóm chặt vòng eo đang muốn né tránh của Thư Khuynh Mặc, không cho cô cự tuyệt. Sau khi chen qua tầng tầng lớp lớp thịt mềm dày đặc trong vách tường hoa thì đâm vào tâm: "Còn có khúc sau, có phải là có câu nói dương cụ của A Tỷ em vừa to vừa dài, mỗi lần đều có thể va vào hoa tâm của Mặc Nhi, làm cho chị lên đỉnh hết lần này tới lần khác... Có phải không Mặc Nhi?"


"Ưm... A Tỉ, cự vật vừa dài... Lại thô... Cho Mặc Nhi..." Dường như Thư Khuynh Mặc bị mê hoặc tâm trí. Cô chỉ cảm thấy chỗ sâu bị va chạm hơi ngứa một chút, còn có cảm giác thoải mái. Mỗi lần Hoa Tỉ Thần đâm sâu vào, Thư Khuynh Mặc dùng eo nhỏ mà nghênh đón. Cô không thể nào khống chế được mà gào thét, chìm trong khoái cảm triền miên. Bụng dưới siết chặt, hoa kính có bóp, chân nhỏ không chịu được mà co quắp lại. Một làn nước thơm ngọt trong suốt bị cây gậy lớn làm trào ra..."

Cự vật kia vừa dài lại to, quả thật là cô lên cao trào liên tục...

"Reng reng reng..." Tiếng chuông đồng hồ báo thức rõ ràng dồn dập đánh thức Thư Khuynh Mặc đang nằm mơ dậy. Cô mở mắt nhìn quanh, đây là căn phòng của cô! Lúc nãy vẫn là đang nằm mơ!

Cô xấu hổ cắn môi, đưa tay vào nơi dinh dính giữa hai chân. Đúng là lần này quần lót lại ẩm ướt nữa.

Chết tiệt, vì sao lại mơ thấy người đàn ông kia nữa!

Mặc dù lần trước anh ta là vương gia tuổi trung niên ở cổ đại, lần này là học sinh trẻ tuổi ở hiện đại, tuổi tác khác nhau, nhưng mà gương mặt giống nhau, cũng rất đẹp trai. Quan trọng nhất là hai người bọn họ đều là là tên dê xồm miệng nói đầy lời thô tục!

Mặc dù trong giống mộng này trông giống như cô được món hời, quyến rũ thành công em trai non nớt trẻ tuổi nhà bên, nhưng rõ ràng em trai nhà bên là một tên dê xồm đội lốt cừu non. Anh ta lại mượn cớ học chữ cổ để xem dâm thư, còn chơi gì mà học tập trên giường "Thực hành mới hiểu biết chính xác", thật là không biết xấu hổ!

Mà khoan đã, nói sai rồi!

Cái gì mà giống như mình được món hời, cô không phải chị Mặc trong sách kia!

Cô không phải cô gái ngu ngốc!

Giai đoạn đầu, mặc dù cô nương ngốc kia quyến rũ thành công, nhưng rõ ràng phía sau lại bị em trai dê xồm nắm mũi dắt đi, vẫn có chút đần độn kém thông minh. Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, trong mộng ngoài chuyện tình dục ra thì là một cậu trai tuấn tú và một thiếu nữ xinh đẹp yêu đương với nhau. Bọn họ liếc mắt đưa tình, tình ý dạt dào, thật giống như lòng thiếu nữ của cô có chút rung động!

Nhưng mà chỉ là một chút thôi!


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-194)