Gió đêm
← Ch.07 | Ch.09 → |
Dù sao cũng cách một chiếc bàn, Kỷ Quân chỉ có thể mơn trớn ngậm lấy cánh môi của cô mà mút mát. Xúc cảm ấy còn tốt đẹp hơn so với trong tưởng tượng, mềm mại hơi lành lạnh, hệt như miếng thạch khiến người ta không nỡ rời đi.
Một lát sau, môi lưỡi dây dưa chưa đủ đành phải tách ra, Kỷ Quân đứng phắt dậy đi tới ngồi xuống bên cạnh ghế sô pha của cô, ôm chặt lấy bờ eo cô tiếp tục hôn.
Cánh môi đặt xuống hết lần này tới lần khác, dần dần có một đám lửa cháy rực giữa không trung, nụ hôn từ dịu dàng triền miên chuyển thành cháy bỏng. Đầu lưỡi mang tính xâm lược khuấy đảo trong khoang miệng cô, quyến rũ tới nỗi cô không thể không nhiệt tình đáp trả. Bàn tay của Kỷ Quân không ngừng di chuyển từ bờ eo lên trên, nhiệt độ nơi vùng eo cô càng trở nên nóng bỏng đốt cháy thần trí của cô.
Trước khi lau súng cướp cò, Sở Hà kịp thời dựa người về phía sau, chống tay lên ngực Kỷ Quân đẩy anh ra, ra hiệu cho anh quay về lại tiếp tục. Hai người ăn ý vội vàng đi về hướng bãi đậu xe, lúc tới hai người sóng vai nhau bước đi, chỉ âm thầm cảm thán quá ngắn ngủi không thể đi thêm một đoạn nữa, mà giờ phút này đây lại dài tới nỗi khiến người ta căm phẫn.
Cuối cùng khi đi tới trước xe, bỗng Sở Hà bị Kỷ Quân kéo xuống ghế sau, nụ hôn khi ngồi lên trên đùi anh còn nóng bỏng hơn vừa rồi. Chiếc áo khoác bò khoác hờ trên vai cũng bị Kỷ Quân kéo phăng xuống, lúc này đây mới lộ rõ cảnh đẹp của chiếc váy này. Chiếc váy được thấp ngực được thiết kế ôm sát người, tôn lên đường cong hút mắt, bầu vú đầy đặn, vòng eo thon nhỏ, khiến cho Kỷ Quân lập tức hóa thân thành dã thú.
Nụ hôn từ trên môi dần di chuyển xuống dưới cổ, chiếc cổ thon dài trắng nõn bị hằn lên một vết dâu tây, nhưng lúc này Sở Hà đã không thể phân tâm đi nghiên cứu xem mùa hè oi bức thế này làm thế nào để che được dấu vết kia. Chiếc váy dây cũng bị kéo xuống dưới ngực, Kỷ Quân dùng hai bàn tay ra sức nhào nặn cặp vú xinh đẹp kia, bàn tay thô ráp đặt lên vùng da non mềm bùng lên từng trận lửa lớn. Cho dù là đêm tối, Kỷ Quân cũng không muốn cho bất cứ người nào có cơ hội được nhìn ngắm cơ thể tuyệt đẹp này, anh lấy áo khoác của mình che lên đầu và vùng lưng của cô.
Trước mắt càng trở nên tối tăm, con sâu dâm loạn trong lòng được giải phóng ra ngoài. Bàn tay chậm rãi mò xuống bên dưới váy, Sở Hà không nhịn được ngửa cổ phát ra một tiếng ngâm nga. Lãnh địa riêng tư yếu ớt non mềm lần đầu tiên không chỉ bị người khác thâm nhập vào, còn bị xoa véo, bị ngón tay thô bạo khuất đảo tới nỗi ướt nhẹp, cùng với gương mặt đỏ hồng của Sở Hà, cả người cô giống hệ như một đóa hồng đợi nở, mỏng manh có thể vắt ra nước, đang bị người đàn ông dùng cả tay lẫn môi lưỡi xâm phạm, nương theo tiếng kêu cao vút cả người nở bung ra dáng vẻ quyến rũ nhất.
Cùng với hô hấp dần trở nên gấp gáp của người đàn ông, Sở Hà không thể làm lơ được cảm giác cứng ngắc nóng cháy đang kệ giữa hai chân mình. Tuy cô thẹn thùng vô cùng, nhưng vẫn không nhịn được chăm chú nhìn gương mặt đẹp trai hơn so với bình thường của người đàn ông. Gương mặt anh kìm nén cực khi gian nan, trong đôi mắt sâu thẳm toàn là sắc dục khiếp người, cả người sắc bén như thanh kiếm tuốt ra khỏi vỏ khiến người ta không dám nhìn thẳng. Cơ mặt tinh tế siết chặt, dưới ánh sáng mờ ảo có giọt mồ hôi như viên thủy tinh chảy ra đôi mắt màu hổ phách, trượt xuống sống mũi cao thẳng, lăn xuống yết hầu, nhỏ giọt xuống bầu ngực trắng mịn của cô. Cô run rẩy như phải bỏng, cô lập tức trở nên thẹn thùng hơn vòng lấy cổ anh, lẩm bẩm hỏi:
"Không thể làm ở chỗ này..... Có cần em giúp anh không?"
Trả lời cô là một tiếng cười khàn."Em biết à?"
"Không biết.... Nhưng có thể học mà." Âm thành càng ngày càng khẽ, có lẽ là do thẹn quá.
Kỷ Quân dẫn dắt hai bàn tay non mềm của cô kéo khóa quần đã bị nước dâm của cô làm ướt, móc ra đồ vật nổi đầy gân xanh to dài khiếp người, khẽ khàng xoa nắn từ trên xuống dưới. Bàn tay trắng trẻo nắm lấy dương vật thô to màu tím đỏ, bên trên còn vương chút dịch thể màu trắng trong dính ngấy, khiến nó càng trở nên sắc tình hơn. Sở Hà luôn là một học sinh giỏi học được rất nhanh, động tác của bàn tay ban đầu hơi non nớt dần trở nên điêu luyện, tốc độ càng ngày càng nhanh, ngón tay cũng bắt đầu có kỹ xảo đụng chạm vào mắt ngựa, xoa nắn quy đầu, làm cho người đàn ông phát ra tiếng rên rỉ trầm khàn khiến người ta đỏ mặt, cuối cùng giải phóng hết lên tay cô.
Cuối cùng tình dục cũng đã được giải phóng ra ngoài, tuy vẫn chưa đủ thỏa mãn cho lắm, nhưng rốt cuộc Kỷ Quân cũng bình tĩnh hơn một chút, anh dịu dàng dùng khăn giấy lau sạch thân dưới và ngón tay của cô. Sau khi thu dọn qua loa, không kịp chờ đợi nổ máy, lái về khách sạn.
Cả quãng đường hai người không dám nhiều lời, chỉ sợ nghe được giọng nói của đối phương sẽ khêu gợi lên tình dục khó khăn lắm mới đè nén được. Mãi tới khi về tới khách sạn, Kỷ Quân dứt khoát bế bổng Sở Hà lên, dùng tư thế ôm công chúa bế thẳng cô vào thang máy, lúc này mới buông người xuống.
Hai đùi của Sở Hà đã mềm nhũn, phải dựa vào sau lưng của Kỷ Quân mới có thể đứng vững. Kỷ Quân ôm lấy cô từ phía sau, vùi mặt lên đỉnh đầu cô, thân mật cọ cọ lên má cô. Trong lòng Sở Hà cười thầm, động tác này chẳng khác nào chó lớn dính người. Nhưng tư thế này, dường như hoàn toàn vây chặt lấy cô, giống như cả thế giới này chỉ còn lại hương vị của anh, hương tùng thoang thoảng, chưa kịp có động tác gì, mà cả người đã trở nên động tình.
Thang máy di chuyển nửa ngày mới đến được tầng mà bọn họ ở, Kỷ Quân lại bế thốc Sở Hà xông thẳng về phòng mình. Đây là tầng mà khóa học hè thuê cho bọn họ, lúc nào cũng có thể có người quen đi ngang qua, nếu như có người nhìn thấy cô bị anh dùng tư thế mờ ám bế vào trong phòng mình, bất cứ ai cũng sẽ suy nghĩ linh tinh. Sở Hà xấu hổ gần chết, không nén nổi đập vào vai Kỷ Quân, nhưng anh hoàn toàn không thèm để ý.
Vừa đóng sầm cửa lại, Kỷ Quân ngang ngược đè cô lên ván cửa hôn lấy hôn để như muốn xơi tái cô vậy. Sở Hà không đứng vững, Kỷ Quân đã nâng đùi cô lên, để cô ôm lấy cổ mình dính chặt lên người mình, cả người cô hệt như gấu túi treo lủng lẳng trên người anh.
Mút mát tới nỗi chuẩn bị lau súng cướp cò, Kỷ Quân cứ để cô treo trên người mình như vậy, anh dùng tay đỡ lấy mông cô ôm vào phòng tắm, trên đường đi bàn tay không an phận nắn bóp bờ mông đàn hồi cong vút của cô, sướng tơi nỗi không thể ngừng lại. Sở Hà vùi đầu lên trên vai anh, cả người thẹn thùng như chết đi rồi, dứt khoát buông thả chính mình.
Vừa vào tới phòng tắm, hai ba động tác quần áo của hai người đã bị lột sạch, khoảnh khắc bốn mắt nhìn nhau, Sở Hà gần như không chịu nổi khẽ ngâm ra tiếng, cô ôm lấy gương mặt mình, nhưng bàn tay lại bị Kỷ Quân dịu dàng kéo ra, vòng ra sau gáy anh. Cùng với dòng nước chảy xuống, từng chiếc hôn dịu dàng đặt lên đôi mắt cô, bầu không khí đột ngột gần như trở nên trong sáng dính ngấy.
Khi anh nương theo tiếng rên rỉ đặt nụ hôn mang đầy dục vọng lên đôi mắt xinh đẹp ngày thường vô cùng lạnh lùng ấy, Kỷ Quân sung sướng tới nỗi trong lòng khẽ thốt ra một tiếng thở dài. Lúc này anh mới ý thức được, thì ra dường như là lần đầu tiên khi nhìn thấy cô, hạt giống dục vọng này đã ươm mầm vào sâu trong tim anh.
← Ch. 07 | Ch. 09 → |