Vay nóng Tinvay

Truyện:Đá Viên Và Rượu Trắng - Chương 11

Đá Viên Và Rượu Trắng
Trọn bộ 20 chương
Chương 11
Kem bơ
0.00
(0 votes)


Chương (1-20)

Siêu sale Lazada


Quãng đường từ bãi đậu xe về tới phòng chẳng có mấy bước chân, trên đường trở về Sở Hà nghiêm chỉnh suy nghĩ về bản thân vừa rồi bị chơi đùa tới mức dâm đãng, cũng không ngăn cản hành vi của người kia, vậy nên cô kiên trì đi về phòng mình, không cho phép Kỷ Quân bế cô lên nữa.

Kỷ Quân có chút bất đắc dĩ, nhưng khóe miệng vẫn treo nụ cười đùa cợt, nhìn Sở Hà khởi động lại trạng thái người đẹp lạnh lùng nhưng trên thực tế huyệt nhỏ vẫn ngậm dâm dịch và quần lót của mình, dùng tư thế kì quặc chậm rãi đi về phòng.

Làm tình với người đẹp lạnh lùng nhiệt tình mất hồn mất vía đương nhiên nhiên cực kì mê người, nhưng bắt nạt người đẹp lạnh lùng bề ngoài duy trì vẻ thanh cao, khiến cô chậm rãi tháo đi vỏ ngoài lạnh lùng tự kiêu, bên trong lộ ra vẻ mềm mại đáng yêu, hình như càng hợp với khẩu vị nho nhã biến thái của Kỷ Quân.

Vậy nên anh đi theo Sở Hà vào phòng, còn bắt cô tự tay kéo chiếc quần lót ướt nhẹp ra ngoài, nhìn cô dùng hoa dịch bị chặn lại khiến bản thân càng ướt hơn, tuy cô vẫn luôn từ chối, thái độ cứng rắn hơn, nhưng cơ thể bị trêu chọc, công kích của lời âu yếm, nếu không thì mê hoặc bằng sắc đẹp, anh luôn tìm ra đủ biện pháp khiến cô không thể nào từ chối được, đôi mắt tràn ngập nước mắt hay gò mà ửng hồng, hiện ra vẻ đáng yêu của người đẹp lạnh lùng bị người ta bắt nạt.

Chơi đùa đến phút cuối, Sở Hà không chịu nổi nữa mở miệng đòi anh. Nhưng cô chưa kịp nói ra miệng, Kỷ Quân đã săn sóc nói, tối qua lần đầu tiên làm quá kịch liệt, sáng sớm nay lại làm thêm một lần nữa, cơ thể cô quả thực không thể chịu đựng được việc làm tình thêm, cho dù anh có muốn hơn nữa cũng không dám làm càn. Sở Hà chịu nhịn vô cùng ấm ức, trong lòng thầm mắng bản thân mình không chịu nổi, vừa âm thầm châm chọc Kỷ Quân lúc cần săn sóc thì không săn sóc, lúc không cần săn sóc thì cứ đóng vai quân tử, rõ ràng có vẻ ngoài của một con sói tuyết, nhưng lại làm ra việc của hồ ly.

Nhưng đợi đến khi tĩnh dưỡng tốt lên rồi, Sở Hà lại bắt đầu nhức nhối vì Kỷ Quân đòi hỏi quá nhiều. Cuối cùng cùng khiến tình yêu vườn trường ngọt ngào trong lý tưởng trở thành hiện thực, một ngày cùng ăn ba bữa, cùng nhau học tập, mỗi khi có thời gian lại dính vào nhau thân mật đương nhiên là hạnh phúc, nhưng có lẽ Kỷ Quân vừa mới khai trai, tính dục quá mạnh, không chỉ riêng những lúc hai người ở trong phòng, mà bất cứ lúc nào cũng có thể động dục, ngay cả khi anh đụng phải tiết học nào quá nhàm chán, mà đúng lúc cô cũng rảnh rỗi, anh sẽ cúp tiết chạy về chiến đấu một trận với cô, dù sao thì anh không nghe cũng chẳng có vấn đề gì.

Ngày qua ngày lại, Sở Hà cảm thấy cảm giác cuộc sống hạnh phúc mạnh hơn rất nhiều, nhưng phương hướng phát triển này trước giờ cô không dám mơ tưởng. Nếu như không phải kiên trì mang bao uống thuốc tránh thai, nói không chừng bọn họ đã sớm có thêm sinh mệnh bé bỏng rồi.

Giống như hiện tại, Sở Hà bị anh ấn trong KTV làm loạn, chỉ cách các bạn học một bức tường mà thôi.

Vốn Kỷ Quân cũng không cầm thú đến mức độ này, nhưng một Kỷ Quân lên cơn ghen không thể so sánh với bình thường được. Lần trước có Kỷ Quân giải vây được lời mời tới nightclub, nhưng lần này lại bị nhiệt tình mời tới KTV, quả thực Sở Hà không thể nào từ chối được nữa, nhưng sợ Kỷ Quân ghen, nên cô gọi cả anh đi cùng.

Nhưng da mặt Sở Hà mỏng, chỉ sợ sau khi công khai mối quan hệ dưới ánh mắt chú ý của những người khác cuộc sống hoang dâm vô độ của bọn họ sẽ bị phát hiện, vậy nên vẫn luôn bảo mật trước mặt người khác, chẳng qua cô gần gũi với Kỷ Quân, khiến cho quan hệ của hai người có chút mập mờ. Chẳng ai có thể ngờ tới, sức hấp dẫn của mình mới trôi qua một tuần lễ, đã có bạn học nam nảy mầm tình với cô rồi, cho nên nhân cơ hội đi KTV với mọi người công khai tỏ tình với cô. Trong tiếng hò hét của mọi người, Sở Hà chỉ đành ngượng ngập trả lời rằng bản thân mình đã có người yêu, mượn cớ đi vệ sinh chuyển dời sự chú ý của mọi người, ai mà biết được Kỷ Quân cũng mượn cớ ra ngoài, cô vừa ra khỏi cửa đã bị anh kéo lên ghế sô pha của phòng cách vách.

Kỷ Quân không bật đèn, hơi thở tràn ngập hoóc-môn phái nam phả lên người cô, quyện với tùng hương thanh mát mê người, sức nặng của cơ thể, xúc cảm cơ bắp đều khiến cô đỏ mặt.

Nhưng không giống như bình thường, hiện giờ Kỷ Quân vẫn ngồi nghiêm chỉnh, không làm loạn trên người cô.

Giọng nói của anh lạnh lùng trầm thấp hơn thường ngày, mang theo sự cứng rắn mê người, còn bao hàm lửa giận và chút ghen tuông.

"Mặc dâm đãng như thế này định quyến rũ ai, hả?"

Khi ở trên dường anh thường xuyên nói mấy lời dâm dật, cô luôn không có cách nào chống đỡ, bỗng chốc đã ấm ức muốn khóc.

"Đi cùng bạn trai gặp tên đàn ông hoang mà còn dám mặc lộ lưng. Có biết anh vừa nhìn thấy em là đã cứng lên không, luôn muốn ấn em xuống chỗ này để làm, càng đừng nói đến những người đàn ông ngoài kia."

Trời ạ, hôm nay Kỷ Quân có việc nên không tới cùng lúc với cô, nếu biết Kỷ Quân có phản ứng lớn như thế này, cô tuyệt đối sẽ không chọn bộ mặc bộ quần áo này ra ngoài.

"Hu.... Vậy phải làm sao đây..... Không phải em cố ý đâu anh đừng giận nữa được không...." Tuy về mặt lý trí cô vẫn cảm thấy Kỷ Quân có hơi vô lý, nhưng vẻ mặt tức giận hiện giờ của anh thực sự gợi cảm hơn ngày thường rất nhiều, hơn nữa ngày thường làm quá nhiều, tuy rất thẹn thùng, nhưng cô bắt buộc phải thừa nhận cô đã kìm lòng không đậu mà động tình. Nhưng như hiện giờ cô cũng không dám muốn đâu! Cô dự cảm điều chẳng lành, nếu như chủ động, chỉ sợ hôm nay sẽ bị làm chết ở chỗ này.

"Rất thích anh sao?"

"Ừ.... Hu...."

"Vậy nói cho anh biết, có từng nghĩ đến anh rồi thủ dâm không. Anh muốn nghe lời thật lòng."

"Hu.... Có, từng có....."

"Em cắm vào mình như thế nào, cắm cho anh xem thì anh không giận nữa." Nói xong, anh còn bật đèn lên. Cuối cùng cũng có thể nhìn rõ dáng vẻ của anh rồi, vẫn là gương mặt cầm thú nghiêm chỉnh kia.

Sở Hà xấu hổ tới nỗi muốn vùi đầu mình vào trong ghế sô pha, nhưng bị cặp đùi mạnh mẽ của Kỷ Quân chặn lại trên ghế, cô không còn đường chạy nữa.

Kỷ Quân cởi áo khoác của mình ra đệm dưới người cô, rồi móc khăn ướt ra cẩn thận lau tay cho cô. Có lẽ một tia dịu dàng này khiến cô buông bỏ phòng bị cuối cùng, Sở Hà cắn môi mặt đỏ ửng lột chiếc váy lộ lưng đầu sỏ kia ra, rồi lại kéo quần lót xuống, hai bắp chân bị Kỷ Quân nắm lấy banh ra. Cô cố gắng nhớ lại động tác của Kỷ Quân khi ch*ch cô, một tay luồn vào trong miệng khuấy đảo đầu lưỡi, một tay khác mò xuống giữa hai chân xoa nắn.

"A...Ư, Kỷ Quân.... Không cần.... Nơi này không được.... A!"

Tiếng rên rỉ dâm đãng không ngừng vang lên, như đau khổ đáng thương lại như sung sướng đến tận cùng.

Bàn tay trêu chọc đầu lưỡi dần di chuyển xuống, chơi đùa đầu vú dựng đứng vì những câu dâm dật ban nãy của Kỷ Quân, anh thấy đầu vú màu hồng phấn đáng yêu dần bị chơi đùa tới mức đỏ ửng, bàn tay trắng ngần xinh đẹp kia đang hung hăng nắn bóp bầu vú non mịn, cặp vú dựng đứng kia đang không ngừng đung đưa trước mặt anh, anh không nén nổi tiến lên phía trước liếm một cái, kích thích này khiến Sở Hà thét lên một tiếng cao vút, không chịu nổi đưa bầu vú vào trong miệng anh, nhưng anh lại lùi về phía sau, không làm thêm động tác nào nữa, điều này khiến Sở Hà ảo não vô cùng, dục cầu bất mãn xoa bóp hai vú càng mạnh hơn.

Tuy trước kia cũng nghĩ tới việc anh chơi cô lên đỉnh, nhưng khi anh thực sự đứng trước mặt, chỉ dựa vào mỗi bàn tay của mình nhưng hình như cho dù làm thế nào cũng không đủ, cho dù cô có càn rỡ đến đâu cũng không đạt được tới đỉnh. Cơ thể ngứa ngáy rên rỉ, Sở Hà không chịu nổi nữa lên tiếng.

"Hu.... A.... Thực sự không được, hu, A Quân, anh trai giúp em đi, cho em đi mà...."

Tuy Kỉ Quân bị kích thích tới nỗi không khống chế được, nhưng anh vẫn chỉ giơ ngón tay ra, hai mắt đỏ rực, thô bạo cắm vào tiểu huyệt đang chảy nước của cô, kéo theo cả tay cô cùng vào; một tay khác anh móc côn thịt sưng phồng từ lâu, hướng về phía cô nhanh chóng tuốt lên tuốt xuống.

"Cục cưng nhịn một chút, nơi này không có bao, không thể vào được."

"A, a, a! Ừm..."

Tuy đều là ngón tay, nhưng xúc cảm ở thân dưới lại kích thích như vậy, thậm chí còn sung sướng hơn lúc bình thường anh dùng ngón tay làm cho cô, chỉ riêng mỗi việc ngón tay của người yêu dính vào ngón tay của mình cùng thọc vào rút ra, đã khiến cô sung sướng đến mức sắp điên.

Chẳng bao lâu đã đạt tới cao trào, bàn tay bừa rút ra, đã bị Kỷ Quân kéo xuống thân dưới của anh, bị bàn tay anh bao lấy sục sạo, mang theo dịch thể dính ngấy nơi tiểu huyệt của cô, cùng nhau bao bọc lấy gậy thịt sắp phun trào. Rõ ràng cơ thể cô không hề chịu đựng bất cứ đụng chạm nào, chỉ dùng tay vuốt ve cho anh, nhưng Sở Hà lại cảm thấy cơn khoái cảm to lớn, cô không nén được phát ra tiếng rên rỉ yêu kiều.

Cuối cùng Kỷ Quân bắn hết vào trong bàn tay mềm mại không xương của cô, hai người đều thở hắt ra chốc lát, Kỷ Quân kéo tay cô vuốt ve mọi ngóc ngách trên cơ thể cô, dịch trắng đục còn sót lại bị bôi lên khắp người cô. Anh không lau đi, kéo chiếc váy lộ lưng kia lên mặc cho cô. Kỷ Quân dùng ngón tay dính chút dịch hoa giữa hai chân cô, bôi lên môi cô hệt như đang tô son, cuối cùng chỉ lau sạch sẽ dịch hoa giữa hai chân cô mà thôi.

"Anh bôi kem bơ cho cụ cưng. Thích không? Em nói xem chút nữa liệu có người ngửi thấy mùi dâm trên người em không?"

"Chàng trai vừa rồi tỏ tình với em liệu có đoán được chuyện gì vừa xảy ra không? Ai trong số bọn họ có thể tưởng tượng nổi Hilda lạnh lùng đoan trang vừa rồi còn ở căn phòng cách vách tự cắm đến mức phát dâm kia?"

"Cách âm của căn phòng này không tồi đâu, nhưng vừa rồi em kêu to quá. Bị ngón tay anh ch*ch sướng vậy hả? Hay là em thích nơi này, ở ngay bên cạnh bọn họ?"

Rõ ràng vừa mới bị ch*ch xong, nhưng Sở Hà lại bị mấy câu dâm dật của anh khiến nước chảy không ngừng, cô tức giận hung tợn cắn một miếng lên tay anh. Cô cố ý sắp xếp Kỷ Quân và cô tách thời gian ra quay về phòng kia, trừ bị hỏi sao lại về muộn thế ra, sao mặt lại đỏ thế, may mà không có ai nhìn ra được khác thường. Chẳng qua mỗi khi cô nhìn thấy chàng trai to gan tỏ tình kia, lập tức không kìm nổi mà nhớ tới những câu dâm dật của Kỷ Quân, vội vã tránh đi còn không kịp, càng đừng nói đến trò chuyện nữa.

Thủ đoạn loại trừ tình địch của Kỷ Quân chẳng kiểu sao lại thành công, tuy tất cả tình địch trước mặt anh mà nói, chẳng có bất cứ phần thắng nào.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-20)