Vay nóng Tima

Truyện:Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm - Chương 496

Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm
Hiện có 615 chương (chưa hoàn)
Chương 496
Nhất hoàn khấu nhất hoàn!
0.00
(0 votes)


Chương (1-615 )

Siêu sale Lazada


Hắn vội vã phân phó đội viên nói: "Chúng ta trốn!"

"Muốn chạy trốn không dễ dàng như vậy đâu!" Giữa không trung, một tiếng hừ lạnh vang lên, một vương bài cơ giáp lập tức xuất hiện trước mặt bọn họ.

"Kiều Đình!" Đội trưởng sắc mặt âm trầm đạo.

"Không nghĩ tới, luôn luôn tập kích là trường Đệ Tam, thật sự là đánh một phần ý kiến hay, vậy mà muốn giá họa trường Đệ Nhất chúng ta!" Kiều Đình nhếch miệng cười lạnh.

"Nếu nói, tôi cũng chỉ là trong lúc vô ý xông tới, anh tin hay không?" Đội trưởng trường Đệ Tam Nam Sinh cắn răng, nói ra một câu. Ngay khi hắn mang đội tiến đến nơi này, cái dấu đen này Trường Đệ Tam Nam Sinh liền rửa không sạch... Nhưng hắn vẫn muốn nỗ lực làm sáng tỏ, bởi vì, này thật sự cùng bọn họ không có quan hệ, đeo cái mai đen này bọn họ oan uổng, quá nghẹn khuất.

Kiều Đình đương nhiên tin tưởng, hắn biết rõ chân chính hung thủ là ai, bất quá giờ phút này hắn phải đem bồn nước dơ này đổ lên đầu đối phương, vì thế hắn liền cười lạnh nói: "Vậy cậu nói, tôi có nên tin hay không?"

Đội trưởng trầm mặc, cuối cùng bất đắc dĩ thở ra một hơi nói: "Không thể!" Hắn cười khổ, "Cho dù anh không tin, nhưng tôi vẫn muốn nói, chuyện nàykhông có quan hệ gì tới Trường Đệ Tam Nam Sinh."

"Một câu không quan hệ là có thể lau sạch chuyện các người đã làm sao?" Một thanh âm ở sau lưng bọn họ vang lên, đội trưởng nhìn lại, lúc hắn cùng với Kiều Đình đối thoại, có không ít chiến đội đã tới, bọn họ đã bị bao vây.

Đội trưởng thấy thế ảo não vạn phần. Hắn không nên cùng Kiều Đình phí miệng lưỡi để làm sáng tỏ chân tướng, hắn hẳn là phải dẫn đội viên rời đi nơi này ngay khi Kiều Đình đến mới đúng. Hiện tại bởi vì hắn nghĩ sai mà hỏng hết, làm cho đội viên lâm vào cạm bẫy, hiện tại muốn rời đi liền không dễ dàng.

"Vậy các người làm sao?" Đội trưởng cắn răng hỏi.

"Mai phục hại đội viên chúng ta, tưởng như vậy lừa dối quá quan sao? Không có cửa đâu!" Trường bị hại nhảy ra đầu tiên.

Nghe vậy. đội trưởng Trường Đệ Tam Nam Sinh lập tức nghiêm mặt nói: "Này không phải chúng ta làm. Tôi hi vọng mọi người cho tôi một chút thời gian, chứng minh chúng tôi là trong sạch."

Những lời này lại khiến cho người toàn trường cười lạnh, thái độ này rõ ràng là nhận định bọn họ làm. Đội trưởng trường Đệ Tam Nam Sinh trong lòng nhất thời trầm xuống, hắn biết lần này chỉ sợ thật sự chạy trời không khỏi nắng.

Lúc này, một chiến đội đã không có hứng thú nghe Trường Đệ Tam Nam Sinh trống rỗng vô lực biện giải, một đội trưởng nói: "Kiều đội trưởng. Phía trước đã hiểu lầm anh, mong anh tha thứ."

Kiều Đình lạnh nhạt trả lời: "Đại bản doanh còn cần tôi trấn thủ. Nếu trong sạch của trường chúng tôi đã được tẩy sạch vậy chúng tôi đi trước." Không đợi những người khác mở miệng, Kiều Đình liền quay đầu lệnh đội viên nói: "Chúng ta đi!"

Kiều Đình mang theo 24 người của mình lập tức rời khỏi hiện trường, thoạt nhìn vẫn còn tức giận vì mình bị hoài nghi là hung thủ.

Một đội trưởng thấy thế tránh không được giận dữ nói: "Là Thái Hướng chúng ta không làm rõ sự tình liền tìm Kiều đội trưởng chất vấn... Khó trách Kiều đội trưởng sinh khí như vậy!"

"Hi vọng Kiều đội trưởng không bởi vì chuyện này đối chúng ta có ý kiến." Có chiến đội lo lắng đạoNếu cuối cùng, Kiều đội trưởng muốn cho bọn hắn một cái giáo huấn. Để trường Đệ Nhất Nam Sinh tiến công công kích đại bản doanh thì...

Sở hữu nhân nghĩ đến đây nhịn không được đánh rùng mình, bọn họ ào ào quyết định, sau khi giải quyết chuyện Trường Đệ Tam Nam Sinh liền tìm Kiều Đình giải thích, cho dù không thể là đồng minh nhưng cũng không thể để Kiều Đình mang thù, cuối cùng trở thành đối tượng bị công kích.

Kiều Đình rời đi khiến các trường có mặt phân tâm băn khoăn, điều này khiến lại Trường Đệ Tam Nam Sinh đại hỉ. Kiều Đình nếu tại đây, cơ hội bọn họ đào thoát một chút đều không có, nhưng hiện tại, đã có nhất tuyến sinh cơ.

Thừa lúc Kiều Đình rời đi, mấy người xung quanh lơi lỏng, hắn mạnh hô to một tiếng: "Trốn!"

Hắn là người thứ nhất khống chế cơ giáp bỏ chạy, đội viên của Trường Đệ Tam Nam Sinh đều là cơ giáp sư có kinh nghiệm phong phú, đội trưởng ra lệnh một tiếng, ào ào khống chế cơ giáp đi theo đội trưởng hướng phương hướng kia.

Hơn 200 cơ giáp bao vây, phân tán để đào vong chỉ biết bị đối phương từng cái đánh tan, còn không bằng lấy đội trưởng làm mũi nhọn, xé một cái lỗ hổng, cho bọn họ thuận lợi đào vong.

Trường Đệ Tam Nam Sinh hành động không thể nghi ngờ là tốt nhất, đội trưởng trường Đệ Tam Nam Sinh cũng đặc biệt cấp sư sĩ đỉnh, hắn giơ cự kiếm trong tay, lượn một vòng, khiến 2 cơ giáp chặn phía trước không thể tránh ra rồi liền thừa lúc đối phương lùi bước trong nháy mắt khống chế cơ giáp bức vòng vây.

Đi theo phía sau, phản ứng nhanh nhất có ba cơ giáp đi theo đội trưởng chạy ra khỏi vòng vây, nhưng vận may giới hạn chỉ bốn người, những người còn lại vẫn bị các trường khác chặn được.

Hiện trường nhất thời sáng rực, tiếng vũ khí lạnh kịch liệt va chạm, có người ra sức tìm kiếm kia đường sống trong cõi chết, có người lại vô tình chặt đứt hi vọng, đem này lưu lại. Bọn họ vì tín niệm lẫn nhau, vinh dự chiến đấu, vô pháp thoái nhượng cũng không thể thoái nhượng, dưới tình huống như vậy, chiến đấu trở nên thảm thiết.

Rất nhanh, từng cơ giáp rơi xuống đất bị trục xuất khỏi đại hỗn chiến. Hai mươi cơ giáp của trường Đệ Tam đều lưu lại, không có đào thoát, mà quân giáo bên kia cũng trả giá 5 cơ giáp rời khỏi đại hỗn chiến, 13 cơ giáp bị thươngkhông đồng nhất, trả giá cũng rất lớn.

Cách nơi đó 3km, Kiều Đình khống chế cơ giáp của mình đứng giữa không trung chặt chẽ giám sát trận đấu phía dưới, khóe miệng anh lặng yên mỉm cười, Trường Đệ Tam Nam Sinh cùng các trường khác chiến bại cầu thương, như vật khu S cùng khu P chính thức tiến vào thời kỳ đại hỗn chiến, đúng là thời khắc anh nên đục nước béo cò.

"Kiều lão đại, kia có mấy người đào thoát được, vậy nên giải quyết thế nào?" Phó đội trưởng của Kiều Đình lặng lẽ nhắc nhở, hướng đối phương đào vong chính là nơi này, nếu bọn họ muốn tiến hành chặn lại, tuyệt đối có thể ăn luôn bốn con cá lọt lưới này.

"Trước nhìn kỹ hẵn nói." Kiều Đình ngăn nhóm đội viên rục rịch.

Đội trưởng trường Đệ Tam Nam Sinh mang theo ba đội viên may mắn đào thoát một đường chạy như điên, nhìn mặt sau không có người truy đuổi thì vừa định thở dài nhẹ nhõm một hơi liền phát hiện trước có vô số cơ giáp xuất hiện. Dẫn đầu đúng là vừa rồi rời đi Kiều Đình.

Đội trưởng sắc mặt đại biến: "Anh muốn bỏ đá xuống giếng?"

Kiều Đình nhàn nhạt nhìn hắn một cái: "Tôi và cậu có cạnh tranh ích lợi gì sao?"

Đội trưởng ánh mắt sáng ngời: "Đương nhiên không có, nếu như Kiều đội trưởng nguyện ý giơ cao đánh khẽ, tôi sẽ hướng đội trưởng hội báo việc này, có lẽ chúng ta có khả năng hợp tác."

"Hợp tác?" Kiều Đình cười lạnh, "Am hiểu âm mưu quỷ kế. Có thể tín nhiệm sao?"

Đội trưởng nghiêm sắc mặt. Trảm đinh tiệt thiết nói: "Chuyện này, tôi sẽ cấp Kiều đội trưởng một cái công đạo." Nếu như bị hắn biết ai âm thầm hại Trường Đệ Tam Nam Sinh, hắn nhất định phải giết chết đối phương.

Kiều Đình mạnh vung tay. Nhóm đội viên nguyên bản chặn lại ở trước mặt bọn họ liền tránh ra, nhường một con đường tuyến.

Đội trưởng cảm kích đối Kiều Đình chắp tay, mang theo nhóm đội viên nhanh chóng theo lộ tuyến xuyên qua.

"Liền như vậy buông tha bọn họ?" Đã cảm nhận tư vị tốt đẹp của đánh lén, phó đội trưởng không tha nhìn bốn cơ giáp sắp biến mất. Không bắt đến thật sự là đáng tiếc.

"Lưu hắn trở về. Có lẽ có được hiệu quả không tưởng... Trường Đệ Tam Nam Sinh, có lẽ chúng ta còn có thể lợi dụng một lần." Kiều Đình trong lòng có một cái kế hoạch, khóe miệng ý cười càng đậm.

Vốn tưởng Lăng Lan giao nhiệm vụ là cố ý khó xử anh. Lúc tiếp nhận nhiệm vụ này, anh kém chút muốn cùng Lăng Lan trở mặt, vì nhiệm vụ đó căn bản hoàn thành với chiến đội 24 người. Cho dù anh là vương bài sư sĩ cũng không có biện pháp làm được.

Nhưng Kiều Đình có kiêu ngạo. Anh không muốn Lăng Lan có xem nhẹ mình, vì vậy vẫn chịu đựng tức giận tiếp nhận nhiệm vụ, chuẩn bị đem hết khả năng, cho dù hoàn thành không được nhiệm vụ cũng tận lực kéo dài thời gian, duy trì đến đại hỗn chiến kết thúc.

Nhưng mà chuyện ngày hôm nay lại nghịch chuyển toàn bộ cục diện, bọn họ vốn đang gặp nguy hiểm khắc nơi nhưng vì nắm được cơ hội giữ lấy toàn cục này mà chuyển mình. Cho dù là trường Đệ Tam hay các trường liên minh với nhau thì giờ phút này, bọn họ đều sẽ tận khả năng mượn sức trường Đệ Nhất, cái này khiến Kiều Đình nghĩ ra thêm 1 kế hoạch mới.

Anh vẫn là xem thường Lăng Lan, Lăng Lan không phải là loại người ghen tị hiền nhân, cho anh nhiệm vụ nhìn như vô pháp hoàn thành, nhưng trên thực tế đã sớm an bài tất cả. Không nghĩ tới, cậu ta vậy mà khiến Trường Đệ Tam Nam Sinh làm kẻ chết thay. Chiêu thức ấy, thực quá tuyệt.

Kiều Đình thán phục rất nhiều, đối Lăng Lan kiêng kị cũng càng sâu, càng tiếp xúc Lăng Lan, hắn lại càng cảm thấy Lăng Lan sâu không lường được... Hoàn hảo, hắn cơ giáp thiên phú đã bị định tử, không có phát triển khả năng, bằng không bên người có như vậy một vị cường đại đối thủ cạnh tranh, hắn chắc chắn cuộc sống hàng ngày khó an, sẽ có đã sinh du Hà Sinh Lượng thất bại cảm... Nghĩ đến đây, Kiều Đình tránh không được trong lòng ám hạnh.

"Chúng ta trở về!" Đã giải quyết xong hậu họa, giờ anh chỉ cần nhẫn nại chờ đợi, đợi trường Đệ Tam hay bên quân liên minh cho nhiều lợi ích hơn, lúc đó mới là lúc anh xuất thủ.

Kiều Đình cứ như vậy mang theo nhóm đội viên về khu S9, mà khu S9 cũng bởi vì Kiều Đình xác nhận mà được xem là đại bản doanh của trường Đệ Nhất Nam Sinh.

Trong phòng quan sát, nhóm trọng tài nhìn mưu kế của trường Đệ Nhất Nam Sinh thì đều choáng váng. Đây là quân giáo sinh sao? Hoàn toàn không khác gì lão binh thân kinh bách chiến.

"Dựa vào, chiêu dương đông kích tây này của trường Đệ Nhất Nam Sinh quá độc, Trường Đệ Tam Nam Sinh chỉ có thể trở thành kẻ chết thay rồi." Người này thoạt nhìn có quan hệ với Trường Đệ Tam Nam Sinh, liên tục lắc đầu cười khổ. Trường Đệ Tam Nam Sinh bị chúng quân giáo xa lánh, thời gian tiếp theo tuyệt không dễ chịu.

"Cắn một ngụm trả một ngụm." Hà Húc Dương đối với cách làm này cũng thầm khen không thôi, làm những người đứng xem, bọn họ so với các học sinh càng minh bạch.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-615 )