Trận thứ ba!
← Ch.471 | Ch.473 → |
Hai người đều là Vương bài, thực lực lại tương đương, nhưng cuối cùng vẫn là phân thắng bại, sau khi khổ chiến vô số hiệp, hai người đều muốn tiến đến kết thúc, không hẹn mà cùng dùng kỹ năng công kích mà chính mình mạnh nhất!
"Toàn Phong Trảm!" Đây là kĩ năng tất sát Vương bài mà Tưởng Thiếu Vũ có thể thi triển.
"Phá Lãng Kích!" Cái này là kỹ năng Vương bài đứng đầu mà Lâm Tiêu giữ lại làm át chủ bài.
Chỉ thấy một cơ giáp mang theo vũ khí nhanh chóng xoay tròn lên, một cơ giáp khác vũ khí lạnh trong tay đột nhiên kịch liệt xoay tròn. Một cơ giáp dùng hết toàn thân thể, giống như đỉnh núi cao áp xuống, một cơ giáp lấy sự quay tròn cực nhanh để sinh ra lực phá hoại khủng bố, cả hai đều muốn vạch trần đối phương......
Hai thanh vũ khí rốt cuộc va chạm cùng nhau!
"Đương!" Sóng địa chấn thật lớn ở cách đấu trường lan ra, tầng phòng hộ trong suốt ở xung quanh cách đấu trường thế nhưng xuất hiện từng vòng vằn nước dao động, có thể thấy được chấn động này có bao nhiêu mạnh mẽ.
Mà trên không cách đấu trường, hai thanh vũ khí lạnh một trên một dưới lẫn nhau va chạm, hai chiếc cơ giáp liền như bị đông lạnh, cả hai đều không có nhúc nhích!
Bang! Giữa sân phát sinh một tiếng giòn vang, tất cả mọi người kinh nghi vạn phần, không biết một tiếng này đến từ nơi nào. Khi mọi người đang ngờ vực trong lòng, giữa sân đột nhiên vang lên tiếng giòn vang liên tiếp bạch bạch bạch. Lúc này, có người đột nhiên kinh hô: "Mau, nhìn xem vũ khí của bọn họ!"
Theo một tiếng này, lực chú ý của mọi người đều tập trung lên vũ khí của hai cơ giáp, người mắt sắc liền nhìn ra tiếng giòn vang này đến từ nơi nào. Thì ra chỗ vũ khí của bọn họ giao nhau đều xuất hiện vết rách, hơn nữa theo cái khe này, âm thanh thanh thúy của vũ khí vỡ càng ngày càng nhiều...... Vương bài kỹ năng sinh ra lực lượng quá lớn, trực tiếp làm vũ khí lạnh của hai chiếc cơ giáp tổn hại.
"Bang!" Một khắc này, vũ khí của hai chiếc cơ giáp rốt cuộc không thể duy trì được tình trạng ban đầu nhanh chóng vỡ vụn ra. Không chỉ có như thế, cánh tay cơ giáp của bọn họ cũng đồng thời vỡ vụn.
Liền thấy hai tay cầm kiếm của Tưởng Thiếu Vũ bắt đầu hỏng mất, mà Lâm Tiêu đồng dạng cũng như thế, nhưng tình huống của hắn so với Tưởng Thiếu Vũ tốt hơn một chút, bởi vì hắn là một tay cầm kiếm, hỏng mất chỉ là cánh tay phải của hắn.
Lần này, dường như đã xác định thắng bại cuối cùng. Hai người đối đầu va chạm vào, lực lượng quá lớn đã hủy diệt hai tay cơ giáp của Tưởng Thiếu Vũ, Lâm Tiêu lại có vận may mà để lại cánh tay trái. Tưởng Thiếu Vũ không có hai tay của cơ giáp, liền không thể dùng tay trái cầm súng xa bắn đối thủ là Lâm Tiêu được, tuy rằng Tưởng Thiếu Vũ hao hết khả năng, đem trận thi đấu này duy trì đến thời gian cuối cùng, nhưng cuối cùng lúc tính điểm, hắn vẫn như cũ bại bởi Lâm Tiêu.
Lại một lần nữa, Tưởng Thiếu Vũ cận chiến thất bại vì Lâm Tiêu, điều này cũng tỏ vẻ trên phương diện thao tác cơ giáp, Lâm Tiêu quả thật so với Tưởng Thiếu Vũ cao hơn một đường, cho nên mới có thể hai lần đánh bại đối thủ, lấy được thắng lợi.
Cứ như vậy, cuối cùng đối thủ trận chung kết của trường quân đội Đệ Nhất Nam Sinh chính là trường quân đội Tổng Hợp Đệ Nhất!
Kết quả này làm cho Lạc Triều và Hàn Tục Nhã hai ưu sầu, các cô không biết nên vì trường quân đội của chính mình cổ vũ, hay là vì Lan lão đại cổ vũ. Cuối cùng Lạc Triều quyết định vẫn nên ích kỷ một chút, tiếp tục ủng hộ Lan lão đại! Đáng thương học trưởng của các cô cứ như vậy bị Lạc Triều cùng Hàn Tục Nhã hai học muội vô tình mà vứt bỏ.
Bất quá trước khi vào trận chung kết, khai chiến đầu tiên chính là tranh giành thứ hạng ba và bốn, các trường quân đội không có duyên vào trận chung kết là trường quân đội Đệ nhị cùng với trường quân đội Đệ Tam Nam Sinh. Bởi vì thực lực đều không sai biệt lắm, trận thi đấu này đồng dạng cũng là khổ chiến năm trận. Mà Tưởng Thiếu Vũ bởi vì một hồi thi đấu trước đó hai cánh tay cơ giáp bị hủy nên phải sử dụng cơ giáp dự phòng. Có khả năng là do thời gian hấp tấp, cơ giáp dự phòng vẫn chưa làm đến trạng thái tốt nhất, cũng có thể là vì sau khi bại bởi Lâm Tiêu, tâm tính không ổn định, hơn nữa Chu Siêu Lăng lại tiểu tâm cẩn thận thao tác cơ giáp vững chắc, đem trận thi đấu này duy trì ở tư thế hoà tới kết thúc.
Hai người đều không có xuất hiện quá nhiều thao tác đánh hữu hiệu, thao tác hai người đều tương đối hoàn mỹ, không có bị khấu trừ tích phân, cuối cùng điểm tương đồng. Nhưng xếp hạng các trường quân đội không thể giống như khi thi đơn thể cách đấu, có thể xuất hiện tình huống song song. Cuối cùng, chủ trọng tài bất đắc dĩ đành phải để đối phương chọn số lớn nhỏ để đấu hiệp phụ quyết định thắng bại.
Phải nói, đại chiến lần này Tưởng Thiếu Vũ vận khí cực kì kém, hắn đầu tiên lại lấy được số nhỏ nhất, cứ như vậy, trường quân đội Đệ Tam không hề trì hoãn mà nắm lấy thắng lợi, lấy được hạng ba. Mà trường quân đội Đệ Nhị lại ngoài ý muốn tụt xuống tới thứ tư, gần ba mươi năm thi đấu lần đầu tiên có xếp hạng thấp nhất. Phải biết rằng, trong các lần thi đấu trước, trường quân đội Đệ Nhị Nam Tử trong lúc thi đấu đoàn thể lúc nào cũng xếp thứ hai dù bất kì lí do gì.
Trường quân đội Đệ Nhị Nam Tử chiến đoàn thể gặp bất lợi cũng làm cho tổng điểm của bọn họ tụt xuống tới thứ tư, nếu ngày cuối cùng Đại Hỗn Chiến không thể xoay chuyển Càn Khôn, rất có thể trên tổng số, trường quân đội Đệ Nhị Nam Sinh lại lần nữa sáng tạo ra thành tích thấp nhất so với các khoá trước. Cái này làm cho cả thầy và trò trường quân đội Đệ Nhị Nam Sinh đều ức chế không thôi, phải biết rằng bọn họ ngay từ đầu chính là muốn lấy xếp hạng thứ nhất.
Sau khi thi đấu xếp hạng thứ ba và thứ tư chấm dứt, hậu trường liền bắt đầu lu bù công việc, lại qua ba mươi phút, đến phiên các đoàn thể tranh vị trí quán quân và á quân.
Trường quân đội Đệ Nhất Nam Sinh lại bắt đầu một vòng trình tự đại chiến mới!
"Vẫn là dùng biện pháp cũ?" Mục Thiếu Vũ xoa tay hầm hè lên.
Từ trong trạng thái lĩnh ngộ thức tỉnh lại, Hàn Dục hừ lạnh một tiếng nói: "Đương nhiên!" Thật vất vả vận khí mới tốt lên, hắn nhất định phải thừa thắng xông lên!
Triệu Tuấn càng tự tin tràn đầy, từ khi dùng trò chơi đoán số quyết định trình tự lên sân khấu, anh còn chưa từng vắng mặt quá ba trận, anh có dự cảm lần này vận khí của anh vẫn sẽ rất tốt như cũ.
Kiều Đình liếc liếc mắt với Lăng Lan một cái, nhàn nhạt hỏi: "Như thế nào?"
Lăng Lan không sao cả nói: " Được!"
Năm người lại lần nữa quay thành một vòng, bắt đầu ra đòn định thắng bại.
"Ha ha ha, tôi đã nói lần này vận khí của tôi cực cao mà! Các vị, đa tạ, trận chiến đầu tôi lấy!" Triệu Tuấn ngửa mặt lên trời cười to, trong mắt toàn là đắc ý, lại một lần, chỉ dùng một quyền, đem bốn người đánh bại.
"Trời, vận khí hôm nay của cậu thật TMD tà môn." Mục Thiếu Vũ buồn bực mà dùng bả vai đem Triệu Tuấn hất ra, Triệu Tuấn một cái trở tay không kịp bị hất ra ngoài, anh vừa định đứng vững vàng đột nhiên đầu gối mềm nhũn, trực tiếp quỳ xuống, nặng nề mà nện ở trên mặt đất, đau làm anh nhe răng nhếch miệng, trong miệng hô to tà môn!
Mục Thiếu Vũ, Hàn Dục thấy thế, chỉ vào Triệu Tuấn cười ha ha, hô to báo ứng vì Triệu Tuấn đắc ý quá mức.
Lăng Lan búng búng ngón tay phải chính mình buông xuống, mắt lạnh liếc hướng Kiều Đình bên cạnh. Kiều Đình đạm nhiên mà quay đầu đi, đáng tiếc, sau lỗ tai đỏ ửng bại lộ anh ta đang chột dạ, vừa rồi không chỉ có Lăng Lan ngầm hạ độc thủ, ngay cả vị Kiều Đình kiêu ngạo này cũng nhịn không được khẩu khí buồn bực trong lòng kia, lặng yên ra tay khiển trách cái người đang đắc ý quá mức kiêu ngạo là Triệu Tuấn.
Quả nhiên, không làm thì không chết! Lăng Lan khinh bỉ liếc liếc mắt cái người đã bò từ dưới đất lên, đang liều mạng xoa đầu gối của chính mình là Triệu Tuấn: Cũng dám ở trước mặt của cô khoe khoang.
Bốn người làm lơ Triệu Tuấn, lại lần nữa ra quyền quyết chiến, lúc này đây, Mục Thiếu Vũ bị đánh bay ra ngoài.
Đối mặt với kết quả này, Mục Thiếu Vũ ảo não mà ôm đầu ngồi xổm xuống, mình vì sao lại muốn ra bao đâu, ra cái nắm tay, chiến thứ hai còn không phải là mình sao? Hiện tại hắn trở thành người áp trận đấu trận thứ năm, trước không nói Hàn Dục kia như thế nào, chỉ bằng Lăng Lan, Triệu Tuấn, Kiều Đình ba người, liền hung tàn mà quyết định ba trận thắng, ở phía sau, hắn còn có thể làm cái lông gì a?
Khi Mục Thiếu Vũ còn đang ảo não hối hận, khai chiến ba người lại lần nữa phân ra thắng bại, Kiều Đình bình tĩnh mà thu hồi nắm tay của mình, nhưng ánh mắt gian lại tiết lộ ra một tia duyệt sắc: "Đấu trận thứ hai, đa tạ!"
Hàn Dục hậm hực mà thu hồi kéo của mình, đối với đồng dạng ra kéo bại trận là Lăng Lan......
Giây tiếp theo, thắng bại phân ra, Hàn Dục nhìn chằm chằm bàn tay chính mình, tầm mắt kia thật giống như muốn đem bàn tay ăn luôn, Lăng Lan lạnh lùng mà nói: "Hàn đoàn trưởng, đa tạ!"
Cứ như vậy, trình tự thi đấu trận chung kết trường quân đội Đệ Nhất chính thức ra lò, trận chiến đầu tiên: Triệu Tuấn; trận chiến thứ hai: Kiều Đình; trận chiến thứ ba: Lăng Lan; trận chiến thứ tư: Hàn Dục; trận chiến thứ năm: Mục Thiếu Vũ!
Thời gian qua rất nhanh, nửa giờ liền nhanh chóng đi qua, trận đấu của trường quân đội Đệ Nhất Nam VS trường quân đội Tổng Hợp Đệ Nhất thi đấu chính thức bắt đầu.
Trận đầu, Triệu Tuấn lên sân khấu. Đối với trình tự xuất chiến của trường quân đội Đệ Nhất Nam Sinh, bất kể là người xem hay là đối thủ đều đã từ bỏ nghiên cứu, ai biết bọn họ sẽ phái người nào ra đâu, dù là Kiều Đình cũng đều có khả năng tại ba trận đầu tiên luân phiên tùy ý xuất chiến, còn có cái gì không có khả năng phát sinh đâu?
Tuy rằng Triệu Tuấn đã đạt tới Vương bài sư sĩ tiêu chuẩn, nhưng bởi vì mang đến cơ giáp chiến đấu là đặc cấp cơ giáp, cho nên, anh chỉ có thể thao tác đặc cấp cơ giáp ứng chiến. Nhưng Đặc cấp sư sĩ thao tác đặc cấp cơ giáp, cùng Vương bài sư sĩ thao tác đặc cấp cơ giáp là hai cái khái niệm hoàn toàn khác nhau, Vương bài sư sĩ bất kể là trên tốc độ hay là uy lực đều làm cho đặc cấp cơ giáp phát huy tới cực hạn.
Trường quân đội Tổng Hợp Đệ Nhất trận đầu phái ra là người mạnh thứ tư so với đối thủ, đặc cấp đỉnh cấp sư sĩ, cùng Triệu Tuấn thực lực kém quá lớn, vẫn chưa thể mang đến cho Triệu Tuấn phiền toái gì đã bị nhẹ nhàng đánh bại, Triệu Tuấn không có bất kể cái ngoài ý muốn gì đã thắng ván thứ nhất.
Trường quân đội Tổng Hợp Đệ Nhất cũng không nhụt chí, trên thực tế, bọn họ mừng thầm nhiều hơn là đáng tiếc. Tuy rằng bọn họ cũng đáng tiếc vì người mạnh thứ tư của chính mình đụng độ với Triệu Tuấn trở thành vật hi sinh, nhưng bởi vì như vậy, có thể dùng đội viên yếu kém tiêu hao bớt cao thủ thứ hai của trường quân đội Đệ Nhất Nam Tử, kết quả này không thể nghi ngờ là thập phần tốt đẹp.
Sau mười phút nghỉ ngơi chỉnh đốn, lại tiến hành trận đấu thứ hai trong trận chung kết. Khi Kiều Đình lên sân khấu, mọi người lại lần nữa ồ lên. Tuy rằng nói khán giả không thèm để ý cách xếp trận của trường quân đội Đệ Nhất Nam Tử, nhưng đấu trận thứ hai liền phái ra người mạnh nhất của chính mình, thật sự sẽ tốt sao?
Mà trường quân đội Tổng Hợp Đệ Nhất, lại như là nhặt được đỉnh vàng to, trong lòng mừng như điên. Bởi vì bọn họ trận thứ hai phái ra chính là đội viên yếu nhất, bằng đội viên yếu nhất, tiêu hao bớt Vương bài sư sĩ mạnh nhất của đối phương, điều này thật sự quá tốt đẹp. Liền tính khổ tâm an bài, cũng chưa chắc có kết quả tốt như vậy. Đối với điều này, trường quân đội Tổng Hợp Đệ Nhất thậm chí còn có đội viên hung hăng tát chính mình một bạt tai, muốn biết chính mình có phải hay không là đang nằm mơ.
Kết quả đương nhiên sẽ không có ngoài ý muốn, Kiều Đình nhẹ nhàng thu phục đối thủ, nắm lấy thắng lợi ở ván thứ hai!
Tuy rằng trường quân đội Đệ Nhất Nam Tử đã nắm chắc hai trận, lại thắng một ván là có thể nắm lấy vị trí quán quân thi đấu cơ giáp đoàn thể cách đấu, nhưng người xem ở hiện trường lại không xem trọng bọn họ, có chút người thậm chí còn nhíu mày: hai Vương bài sư sĩ mạnh nhất bị tiêu hao, còn lại ba trận, đội viên của trường quân đội Đệ Nhất Nam Tử thật sự có thể nắm lấy trong đó một trận sao?
Phải biết rằng, trường quân đội Tổng Hợp Đệ Nhất lưu lại trong ba người, không chỉ có có một vị Vương bài sư sĩ, hai người khác cũng đồng dạng có thực lực mạnh nhất đặc cấp đỉnh Cơ giáp sư, trái lại trường quân đội Đệ Nhất Nam Tử, lưu lại ba người, lại là ba người yếu nhất, nếu là ba trận đối chiến sau lại giống như điền kị đua ngựa như vậy...... Tình huống đối với trường quân đội Đệ Nhất Nam Tử thập phần không lạc quan a.
"Trận thứ ba, chính là mấu chốt!" Hiện trường tất cả mọi người làm ra cái này phán đoán.
← Ch. 471 | Ch. 473 → |