Sáu chiêu liên hoàn
← Ch.469 | Ch.471 → |
"Năm, sáu!" Thời điểm khi Lăng Lan đếm tới sáu, liên kích thuật rốt cuộc kết thúc!
Cơ giáp của Triệu Tuấn cuối cùng bị một kích của Lăng Lan đánh rơi trên mặt đất, lại một ngụm máu tươi phun ra. Anh cảm giác cả người như vừa đi qua cái chết, vẫn luôn biết liên kích thuật của Lan lão đại sẽ vượt qua năm chiêu, nhưng đến tột cùng là nhiều hay ít chiêu, thế nhưng không ai biết. Bởi vì Lan lão đại chưa bao giờ chịu thi triển ra lúc cùng đồng bọn đối chiến, lúc ấy anh còn có chút khó hiểu, cứ nghĩ là vì lưu lại làm át chủ bài nên không muốn bại lộ. Hiện tại anh rốt cuộc hiểu rõ, Lan lão đại sở dĩ không thi triển, là bởi vì một khi thi triển ra, thời điểm kia chính là muốn giết chết người.
Triệu Tuấn cho rằng mình sẽ như vậy mà đi đời nhà ma, không nghĩ tới sinh mệnh lực của chính mình vô cùng cường đại, liền tính đã kề bên tử vong, đau đến muốn chết, anh vẫn không ngất xỉu, còn sống.
Triệu Tuấn tỉnh táo lại, nhìn người đứng ở phía trước mình, Lăng Lan tư thái ngạo nghễ quan sát thiên hạ làm cho anh có loại ảo giác chính mình nhỏ bé như con kiến, tùy Lăng Lan giết......
Cảm giác này thật sâu chạm vào nỗi đau trong lòng Triệu Tuấn, một cổ cảm giác khuất nhục mãnh liệt đánh thẳng vào trong lòng! Anh đột nhiên có hiểu được, thì ra, thực lực của chính mình căn bản là không vào được trong mắt của Lan lão đại, thu anh tiến vào chiến đội chỉ sợ là xem trọng mặt mũi của lão bằng hữu Lý Lan Phong nên mới miễn cưỡng đi! Không nghĩ tới anh sẽ có một ngày cũng bởi vì thực lực không đủ, dựa vào quan hệ mới có thể gia nhập một chiến đội! Cổ khuất nhục này làm cho Triệu Tuấn thiếu chút nữa sắp cắn đứt lưỡi.
"A!" Triệu Tuấn rốt cuộc nổi giận gầm lên một tiếng!
Không, ta tuyệt không cho phép có người xem nhẹ ta, liền tính ta đến từ tinh cầu cấp ba, liền tính ta thiên phú so với Tề Long kém cỏi, ta nhất định phải dùng thực lực của chính mình nói cho Lan lão đại, trừ bỏ cậu, tôi sẽ là người mạnh nhất chiến đội. Tề Long, tôi sẽ không thua cậu đâu!
Ý chí bất khuất làm cho Triệu Tuấn quên mất đau nhức trên người, đột nhiên thao tác cơ giáp cá chép lộn mình một cái từ trên mặt đất, đứng thẳng lên. Nguyên bản anh cầm kiếm bằng một tay, tay trái đột nhiên đưa lên nắm lấy, đôi tay cầm kiếm của anh đột nhiên dựng thẳng lên, nhắm ngay hướng Lăng Lan.
Sau sáu chiêu liên kích. Lăng Lan liền không tiến công, vẫn luôn thờ ơ lạnh nhạt, có lẽ là Lăng Lan quá độ thiện tâm, có lẽ vì lúc này đây sau khi trúng năm sáu chiêu liên kích của cô. Triệu Tuấn đã không có khả năng tiếp tục chiến đấu tiếp.
Khi cô nhìn thấy Triệu Tuấn lại lần nữa nắm chặt kiếm chuẩn bị chiến đấu, cô hơi hơi vẫy vẫy cánh tay phải cầm cự kiếm, âm thanh lạnh lùng nói: "Không phục? Nghĩ muốn phản kháng? Đáng tiếc, anh vĩnh viễn không phải đối thủ của tôi!"
Lăng Lan nói. Triệu Tuấn giống như không nghe thấy, anh chỉ là lẳng lặng mà nhìn chằm chằm đối thủ. Đôi tay gắt gao cầm vũ khí lạnh, nguyên bản cảm xúc kích động, sau một giây liền giống như trở nên bình đạm không gợn sóng. Tâm thần yên lặng một mảnh.
Trong tầm mắt của anh có lẽ chỉ có Lăng Lan tồn tại, cũng có lẽ là không có, anh bất giác không nghe không nhind. Năm loại cảm giác giống như đã biến mất, cả người giống như biến thành một tòa hoá thạch. Anh bắt đầu nhớ không nổi mindh là ai, cả người trì độn, cuối cùng đầu óc biến thành trống rỗng một mảnh.
Đây là một thế giới huyền diệu, giống như chỉ là trong nháy mắt, lại giống như đã trải qua ngàn năm!
Triệu Tuấn đã nhập định, không phát hiện trên người mình khí thế vô hạn kéo đến, anh khẽ động, ngón tay đột nhiên bay múa, từ lúc bắt đầu còn có thể rõ ràng nhìn ra ngón tay đang dần biến thành điệp ảnh, cuối cùng liền những điệp ảnh đó đều không thấy, đúng vậy ngón tay của Triệu Tuấn đã biến mất, có thể thấy được tốc độ ngón tay của anh đã vượt qua cực hạn của Đặc cấp sư sĩ cảnh giới "Ảnh", chỉ có thể tới Vương bài sư sĩ mới có thể đạt tới cảnh giới "Vô".
Liền thấy cơ giáp của Triệu Tuấn như đạn pháo bay vụt ra ngoài, đánh về phía Lăng Lan! Trong miệng anh hô to: "Liên kích thuật!"
Có thể mang đến phiền toái cho Lan lão đại chỉ có thể là liên kích thuật, tuy rằng liên kích thuật của anh duy trì chỉ có bốn chiêu, chiêu thứ năm còn phải xem trạng thái của mình có được không, so với Lan lão đại sáu chiêu liên tiếp là không thể so sánh, nhưng cái này đã là công kích mạnh nhất của anh!
Triệu Tuấn trong lòng biết rõ ràng, các loại kỹ năng cao cấp khác, kỹ năng đặc cấp đối với Lan lão đại căn bản là vô dụng, anh cùng Lan lão đại quyết đấu mấy lần, phương pháp gì mà chưa thử qua? Cuối cùng còn không phải bị Lan lão đại ngược?
"Tới tốt!" Lăng Lan nhìn thấy Triệu Tuấn thi triển liên kích thuật, sau khi hô to một tiếng, cũng đồng dạng vận dụng liên kích thuật nghênh chiến.
"Đang! Đang! Đang! Đang! Đang!" Liên tục năm âm thanh liên miên không ngừng của vũ khí lạnh va chạm vang lớn, Triệu Tuấn lòng vô bên thải hạ, thế nhưng thoải mái mà thi triển năm chiêu liên kích, anh cảm giác đây còn không phải là cực hạn của anh, ngón tay tiếp tục vũ động, thao tác ra chiêu thứ sáu liên kích mà anh xưa nay chưa từng có!
"Đang!" Chiêu thứ sáu đánh công kích thi triển, Lăng Lan vẫn như cũ dùng chiêu thứ sáu đánh trả ngăn cản!
Không, đây còn không phải là cực hạn, Triệu Tuấn ngón tay không hề trở ngại mà tiếp tục thao tác xuống, thi triển chiêu liên kích thứ bảy của anh!
"Phanh!" Cự kiếm đánh trúng cơ giáp của Lăng Lan, lực lượng thật lớn đem cơ giáp của Lăng Lan trực tiếp đánh bay ra ngoài, đang lúc thời điểm Triệu Tuấn muốn theo vào công kích, anh chợt thấy hoa mắt, lại lần nữa về tới trên đài cách đấu.
Gian mật thất kia đã không thấy, Lan lão đại đang cùng chiến đấu cũng không thấy, anh chỉ còn thấy phía đối diện Chu Siêu Lăng đang chuẩn bị luân phiên công kích tiếp theo!
"Đô đô đô!" Quang não cơ giáp của Triệu Tuấn lúc này đang nhắc nhở tình huống của cơ giáp: "Cánh tay phải gia tăng tổn hại 1, 6%! Tích lũy đạt tới 11, 3%!"
"Thì ra, khớp xương của cơ giáp tổn hại đã vượt qua 10%, mình không thể lại lãng phí thời gian." Tuy rằng Triệu Tuấn không rõ ràng lắm vừa rồi là chuyện như thế nào, nhưng anh biết, ở bên trong ý thức hải kia, anh giống như có điều đột phá, cũng không biết đột phá này có phải cũng có thể ứng dụng trong chiến đấu thực tế hay không.
Triệu Tuấn ngón tay giống như ở trong ý thức hải, bay nhanh vũ động, từ ngón tay rõ ràng đến tầng tầng điệp ảnh, lại từ bên trong tầng tầng điệp ảnh biến mất không thấy.
Tay cơ giáp nguyên bản đang cầm chuôi kiếm, đột nhiên tay trái hướng lên trên dịch một thước, động tác này cùng loại với thủ pháp cầm kiếm của võ sĩ Nhật Bản, bất quá tay trái cơ giáp của Triệu Tuấn cũng không phải nắm chuôi kiếm, mà là nắm quyền trạng khóa ở mũi kiếm!
Thay đổi này làm người xem ở hiện trường sôi nổi kinh hô lên: "Triệu Tuấn hành động!"
Lúc này, trên cơ bản mọi người xem đều biết Triệu Tuấn đang ở vào hoàn cảnh xấu, muốn xoay chuyển Càn Khôn, cần thiết phải có điều biến hóa. Bọn họ vẫn luôn chờ đợi Triệu Tuấn biến trận, mà hiện tại, rốt cuộc chờ tới rồi.
Động tác cầm kiếm quỷ dị của Triệu Tuấn làm trong lòng Chu Siêu Lăng ngưng trọng, nguyên bản muốn nhào lên cường công tức khắc hoãn chậm lại. Tiểu tâm cẩn thận, hắn chuẩn bị nhìn xem tình huống lại quyết định sẽ chiến đấu như thế nào. Ưu thế đã ở trong tay hắn, Chu Siêu Lăng không muốn bởi vì chính mình sơ sẩy, bị đối phương thành công lật đổ.
Đúng lúc này, cơ giáp của Triệu Tuấn đột nhiên khởi động trước một bước, trong trạng thái cực nhanh, làm cho cơ giáp của anh giống như một đạo quang ảnh, nháy mắt liền tới trước mặt Chu Siêu Lăng. Tốc độ này, đã đạt tới tốc độ cực hạn trên lý luận về đặc cấp cơ giáp, cũng làm cho Chu Siêu Lăng có chút trở tay không kịp.
Chu Siêu Lăng không hoảng hốt, ngón tay của hắn nhanh chóng bay múa, thao tác cơ giáp chợt lóe. Đối phương tới quá nhanh làm hắn không có thời gian cấp súc lực cho cơ giáp, nếu cùng đối phương chống chọi, có hại chính là hắn, Chu Siêu Lăng sẽ không phạm sai lầm này, cùng đối phương đối chiến.
Mắt thấy hai người sắp phải đi ngang qua nhau, khi Chu Siêu Lăng phá một chiêu xuất kỳ bất ý này của Triệu Tuấn, tay trái cơ giáp của Triệu Tuấn, đột nhiên uốn éo, nguyên bản đang dùng vũ khí lạnh chiến đấu chính diện, đột nhiên biến thành đánh ngang!
"A!" Biến hóa bất thình lình, làm người xem kinh hô lên.
Mắt thấy Chu Siêu Lăng sắp phải bị cự kiếm đâm trúng, nguy cơ bên trong, Chu Siêu Lăng quả nhiên không hổ là thao tác ưu tú, ngón tay bay múa, nắm trong tay vũ khí lạnh trực tiếp cản lại!
"Đang!" Một tiếng vang lớn, thân kiếm chống lại mũi kiếm của Triệu Tuấn đâm tới, chặn lại một kích xuất kỳ bất ý này.
Bất quá, rốt cuộc là hấp tấp ứng chiến, vô pháp triệt tiêu một kích toàn lực này của Triệu Tuấn, cơ giáp bị lực lượng lớn trực tiếp đánh bay, nhanh chóng bay ngược về phía sau. Bất quá, cũng bởi vì điểm này làm Chu Siêu Lăng thoát phạm vi công kích cận chiến của Triệu Tuấn, cũng khiến cho Chu Siêu Lăng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Bất quá Chu Siêu Lăng xả hơi quá sớm, hắn đang muốn khống chế sự cân bằng của cơ giáp liền thấy cơ giáp của Triệu Tuấn quỷ dị mà vặn vẹo một cái, thế nhưng triệt tiêu quán tính, trực tiếp chuyển hướng chín mươi độ, hướng hắn nhào tới!
Một màn này, làm hiện trường hô to thanh một mảnh, rất nhiều người kinh ngạc mà nhìn Triệu Tuấn, đây là bước tiến gì, vì sao cơ hồ hoàn toàn triệt tiêu quán tính? Chẳng lẽ đây là Triệu Tuấn tự nghĩ ra? Chẳng lẽ lại là một kỹ năng mang danh muốn xuất hiện?
Một màn này cũng làm cho ánh mắt Lăng Tiêu ngồi trên đài chủ tịch phát sáng kỳ dị, ông vẫn luôn tận sức khai phá loại động tác làm lơ quán tính này của cơ giáp, mặc dù có cơ sở sẽ hiệu quả, nhưng lại không thể trở thành một hệ thống, không nghĩ tới lại thấy ở trên người một quân giáo sinh, ông thế nhưng thấy được lý luận của ông biến thành hiện thực......
Trong đầu Lăng Tiêu, bắt đầu phân giải động tác của Triệu Tuấn, vô số các số liệu kỹ càng tỉ mỉ nhất nhất hiện ra, thiên phú phục chế thập phần yêu nghiệt, chỉ liếc mắt một cái là có thể nắm giữ tinh túy trong đó.
Không có vấn đề về quán tính cũng làm cho Triệu Tuấn không chậm về mặt thời gian, khi Chu Siêu Lăng còn chưa đem cơ giáp của chính mình cân bằng tốt, Triệu Tuấn đã đi tới công kích.
"Liên kích thuật cơ giáp!" Triệu Tuấn công kích vừa xuất hiện, tất cả mọi người kinh hô, bọn họ cũng biết trong đơn thể cách đấu, trường quân đội Tổng Hợp Đệ Nhất Lâm Tiêu từng thành công thi triển sáu liên kích, như vậy, Triệu Tuấn, vị Đặc cấp sư sĩ này, sẽ thi triển liên kích rốt cuộc đạt tới mấy chiêu? Là ba chiêu bốn chiêu hay là năm chiêu?
Không có người nghĩ đến sáu chiêu, bởi vì vượt qua năm chiêu liên kích thuật, chỉ có thể đạt tới cấp bậc Vương bài mới có thể thi triển.
"Đang! Đang! Đang! Đang!" Liên tục bốn âm thanh vũ khí lạnh liên tục va chạm, Chu Siêu Lăng ứng biến rất mạnh, hắn chặn lại bốn chiêu liên kích của Triệu Tuấn, hắn hy vọng liên kích như vậy đã là kết thúc, bởi vì hắn biết đây cũng đã là cực hạn của hắn.
Đáng tiếc, hy vọng của hắn đã tan biến, chiêu thứ năm liên kích của Triệu Tuấn xuất hiện! Chu Siêu Lăng cắn răng, nỗ lực huy động vũ khí trong tay.
"Đang!" Một tiếng vang lớn, ngay sau đó liền thấy cự kiếm của Chu Siêu Lăng bị đánh bay ra ngoài, mất đi vũ khí lạnh của mình, Chu Siêu Lăng vẫn kịp đem chiêu thứ năm của Triệu Tuấn chắn xuống dưới.
Hắn thở dài nhẹ nhõm một hơi, Đặc cấp sư sĩ năm chiêu liên tiếp đã là cực hạn, Triệu Tuấn không có khả năng sẽ có chiêu thứ sáu.
Đúng lúc này, Triệu Tuấn thi triển ra chiêu thứ sáu liên tiếp mà tất cả mọi người không tưởng được. Một màn này, làm tất cả mọi người đứng lên, vẻ mặt khiếp sợ mà nhìn về phía giữa sân, Triệu Tuấn thực hiện sáu chiêu liên tiếp? Thiệt hay giả?
Hiện thực là thật sự, Triệu Tuấn đích xác đã thi triển sáu chiêu liên tiếp, lúc này, Chu Siêu Lăng đã không hề có biện pháp, hắn bị Triệu Tuấn hung hăng mà đánh trúng, giá cơ giáp hoàn chỉnh bởi vì lực lượng thật lớn đánh trúng trực tiếp rơi xuống dưới, hung hăng mà nện ở trên mặt đất.
← Ch. 469 | Ch. 471 → |