Lôi Đình khiêu chiến!
← Ch.392 | Ch.394 → |
Tác giả: Nhữ Phu Nhân
Một chuyện đơn giản như vậy nhưng khi đến Thường Tân Nguyên thì liền trở nên thập phần khó khăn, tốc độ tay của anh vẫn luôn dừng ở tốc độ của trung cấp, phải biết rằng chỉ cần đề cao thêm một giây là có thể được phán định thăng cấp cao cấp Cơ giáp sĩ. Nhưng chính một giây này lại làm Thường Tân Nguyên không thể không nề hà.
Khi Lăng Lan biết Thường Tân Nguyên vẫn luôn cố gắng luyện tập nhưng không thể đột phá tốc độ tay thì liền biết Thường Tân Nguyên đụng phải bình cảnh, đây không phải là sử dụng huấn luyện để có thể thay thế, muốn đột phá thì cần một cơ hội, Lăng Lan cũng không biết cơ hội này đến tột cùng ở nơi nào.
Sao khi Thường Tân Nguyên biết tình huống này thì cả người như chịu đại đả kích, thập phần suy sút. May mắn những người khác trong tiểu đội thường xuyên tìm anh làm việc, dùng bận rộn để làm Thường Tân Nguyên quên đả kích này thì lúc này mới cứu lại vị thiên tài cải tạo sư cho tiểu đội.
Vấn đề của Thường Tân Nguyên chỉ là chờ một cái cơ hội, tuy rằng cơ hội này thoạt nhìn thập phần mờ ảo nhưng ít nhất là có cơ hội.
Còn Lý Thì Du, anh tuy có thiên phú điều khiển cơ giáp rõ ràng không tồi nhưng lại đem toàn bộ tâm tư đều đặt vào việc nghiên cứu thuốc, nếu không phải Lăng Lan cứng nhắc mệnh lệnh mỗi thành viên tiểu đội mỗi ngày luyện tập điều khiển cơ giáp hơn hai giờ thì chỉ sợ Lý Thì Du căn bản sẽ không đi luyện tập.
Trải qua trận chiện không kích vừa rồi, Lăng Lan rất rõ ràng, ở trên chiến trường, dưới đặc cấp sư sĩ đều là pháo hôi. Nếu muốn làm các thành viên trong tiểu đội có thể sống đến cuối cùng thì trước khi tốt nghiệp, bọn họ phải thăng cấp Đặc cấp sư sĩ mới tính là an toàn.
Trong tiểu đội, trừ Lăng Lan thì năng lực điều khiển cơ giáp của Triệu Tuấn là mạnh nhất, hơn nữa anh giống như Tề Long, đều là một người điên cuồng thích điều khiển cơ giáp, hơn nữa vì thường xuyên tham gia các trận đấu trong đoàn cơ giáp Vô Cực nên kinh nghiệm chiến đấu thực tế của anh tốt hơn bọn Tề Long rất nhiều. Điều này làm cho Lăng Lan đối với anh thập phần yên tâm, tin tưởng cho dù những thành viên khác trong đoàn có gì sai lầm mà thất bại thì Triệu Tuấn nhất định sẽ không.
Có đôi khi tín nhiệm cũng không cần phải có thời quá dài để bồi dưỡng. Tính cách của Triệu Tuấn làm Lăng Lan thực nhanh tiếp nhận anh, không thể phủ nhận một phần lý do nữa là do Triệu Tuấn là bạn của Lý Lan Phong. Tóm lại, Triệu Tuấn bị Lăng Lan cho rằng là người có thể tin tưởng, đương nhiên, nếu muốn chân chính dung nhập chiến đội Lăng Thiên thì Triệu Tuấn còn cần tiếp tục nỗ lực.
Lăng Lan là người nếu quyết định thành lập chiến đội thì đương nhiên sẽ không cho phép trong chiến đội xuất hiện nhược điểm, cô tìm cơ hội hẹn Lý Lan Phong ra nói chuyện một lần. Có lẽ Lý Lan Phong đối Lăng Lan có loại tín nhiệm mù quáng nên khi Lăng Lan dò hỏi về tình huống thân thể thì Lý Lan Phong không hề dấu diếm gì, trực tiếp đem tình huống thực tế nói cho Lăng Lan.
Sự thật liền như Lăng Lan sở liệu, Lý Lan Phong là bởi vì tinh thần lực quá mức cường đại, thân thể vô pháp thừa nhận mà lưu lại di chứng, cũng giống như kiếp trước của Lăng Lan. Còn may thế giới này còn có thuốc cải thiện gen nên Lý Lan Phong mới không giống Lăng Lan kiếp trước, tuổi xuân chết sớm. Nhưng cho dù như thế, thân thể anh vẫn luôn không chân chính chuyển biến tốt đẹp, vẫn luôn ở trạng thái cực độ suy yếu.
Theo đạo lý, thân thể Lý Lan Phong cũng không cho phép anh đi theo con đường điều khiển cơ giáp, khi Lăng Lan hỏi Lý Lan Phong vì sao lựa chọn con đường tìm chết này thì Lý Lan Phong trầm mặc không nói, tựa hồ có nỗi niềm không nói được. Cuối cùng anh chỉ chua xót mà nói một câu, anh muốn trở thành một kẻ mạnh, có thể chân chính khống chế vận mệnh chính mình.
Khi Lý Lan Phong nói lời này thì ánh mắt rõ ràng mang theo một tia bàng hoàng, càng nhiều là kiên quyết. Có lẽ, anh quyết định đi con đường này thì căn bản không nắm chắc thứ gì, chỉ là không muốn khuất phục với vận mệnh, cho dù trả giá bằng sinh mệnh thì cũng muốn cược một lần.
Nhìn Lý Lan Phong như vậy, Lăng Lan không khỏi mà nghĩ tới chính mình, lúc trước tuy rằng không thể nề hà mà bị bắt nữ giả nam, nhưng những hành động những nổ lực của cô không phải cũng là vì muốn chân chính khống chế vận mệnh chính mình sao?
Lăng Lan đồng cảm như bản thân mình cũng vậy, cô nhớ tới thân phận của Lý Lan Phong, anh so với chính mình càng bất kham, chỉ là con cháu trong một nhánh của Lý gia, tuy rằng không rõ ràng lắm Lý gia rốt cuộc là gia tộc gì, nhưng kiếp trước cô xem nhiều tiểu thuyết nên có thể tưởng tượng được, con một nhánh trong dòng họ, muốn chân chính được quyền lên tiếng, làm một người tự do thì cần phải có thực lực mạnh để gia tộc vô pháp khống chế. Nếu không, bọn họ chỉ có thể trở thành công cụ để gia tộc lợi dụng, ở thời khắc tất yếu nào đó thậm chí sẽ trở thành vật hi sinh của gia tộc.
Trong lòng sáng tỏ, Lăng Lan quyết định không dò hỏi Lý Lan Phong nữa, dù sao đó cũng là việc tư của Lý Lan Phong, Lăng Lan không muốn đụng vào miệng vết thương của đối phương. Bất quá cô vô cùng thưởng thức đối với hành động thà chết đều phải trở thành cường giả của Lý Lan Phong, người mà cô tán thành quả nhiên không phải là người nhu nhược.
Nếu Lý Lan Phong có loại dũng khí này thì Lăng Lan đương nhiên tận hết sức lực mà trợ giúp hảo bằng hữu chính mình. Cô tỉ mỉ vì Lý Lan Phong mà định ra một kế hoạch huấn luyện tăng cường thể chất, "Dưỡng thân khí quyết" cũng không chút nào bủn xỉn mà dạy cho Lý Lan Phong. Bất quá, hiệu quả kia lại không tốt như trong tưởng tượng của Lăng Lan, so sánh với Lăng Lan đã tu luyện từ trong bụng mẹ thì việc Lý Lan Phong tu luyện lúc đã hơn hai mươi tuổi cơ hồ nhìn không ra hiệu quả gì.
Bất quá, Lý Lan Phong lại thập phần may mắn, bởi vì có Lý Thì Du cung cấp thuốc (thuốc đã trải qua quá trình cải tiến của Tiểu Tứ nên độ tinh khiết của thuốc đã đạt tới 100%) nên thân thể Lý Lan Phong dần dần hóa tốt, đồng thời anh vẫn luôn kiên trì tu luyện "Dưỡng thân khí quyết" nên sức khỏe càng ngày càng được cải thiện, kết quả này làm Lý Lan Phong mừng rỡ, chẳng lẽ chứng bệnh khó chữa mà anh mắc phải hai mươi năm qua có hy vọng khôi phục sao?
Trải qua một năm nỗ lực, thể chất Lý Lan Phong tuy rằng còn không thể trở nên cường tráng nhưng cũng còn giống như lúc trước, vừa mới điều khiển cơ giáp được hơn 10 phút thì liền giống như ma ốm. Thời gian Lý Lan Phong có thể điều khiển cơ giáp tiến hành chiến đấu kịch liệt từ mười phút tăng tới hai mươi phút. Mà hai phút cũng có thể kết thúc một trận chiến đấu. Trạng thái này Lý Lan Phong làm Lăng Lan thập phần vừa lòng, Lý Lan Phong không bao giờ sẽ trở thành nhược điểm của chiến đội nữa.
Tuy rằng chiến đội Lăng Thiên vẫn có những vấn đề phát sinh nhưng nói chung, tình hình chiến đội vẫn phát triển theo hướng tốt, cũng từng bước đi vào quỹ đạo. Luscnafy đây, một lá thư khiêu chiến đột nhiên rớt xuống đầu đoàn cơ giáp Lăng Thiên, đánh vỡ thế bình tĩnh của toàn bộ trường quân đội.
Trong biệt thự nghỉ chân của Lăng Lan, các đội trưởng của đoàn cơ giáp Lăng Thiên đều tề tụ, bọn họ đều là vì một việc mà đến, đó chính là ứng đối như thế nào đối với lá thư khiêu chiến đến từ đoàn cơ giáp Lôi Đình.
Đúng vậy, bức thư khiêu chiến này là đến từ thế lực mạnh nhất của trường quân đội—— Đoàn cơ giáp Lôi Đình!
Thứ mọi người đang truyền tay nhau đọc được làm từ giấy, đương nhiên, thư khiêu chiến chân chính Đoàn cơ giáp Lôi Đình đã đưa vào đầu não của trường. Làm đoàn trưởng của đoàn cơ giáp Lăng Thiên, Lăng Lan trước tiên liền nhận được tin nhắn do đầu não gửi tới. Bất quá Lôi Vương thập phần tao bạo, còn gửi thêm một bức thư làm bằng giấy rồi tự mình phái người đi vào khu năm hai giao cho đoàn trưởng ngoài mặt, Vũ Cảnh.
Vũ Cảnh rất rõ ràng mục đích hành vi này của đối phương, người đó hẳn là muốn tuyên cáo đối với đối toàn giáo lần này Lôi Đình bọn họ muốn báo thù cho trận chiến bại một nă về trước.
Vũ Cảnh minh bạch mục đích đối phương nên cắn răng nhận thư khiêu chiến. Đoàn cơ giáp Lăng Thiên vừa mới thành lập, nếu lần này tránh chiến, Đoàn cơ giáp Lăng Thiên tất nhiên sẽ trở thành trò cười toàn giáo, càng chưa nói đến việt quật khởi.
Sauk hi tất cả các đội trưởng đều xem lá thư khiên chiến này thì lá thư lại lần nữa trở về tay của Vũ Cảnh.
Vũ Cảnh lại lần nữa nhìn chữ ký ở cuối bức thư khiêu chiến, trong lòng không thể nhẫn nhịn lửa giận oán hận nói: "Vốn tưởng tứ đại thế lực trải qua trận chiến năm trước đã tổn thất thảm trọng không có thời gian để ý tới chúng ta cho nên mới muốn thừa cơ họ chưa chuẩn bị mà thành lập đoàn cơ giáp, lợi dụng khoảng thời gian này để phát triển thế lực của chúng ta, không nghĩ tới Kiều Đình này lại xem thấu kế hoạch, thừa lúc chúng ta còn chưa đứng vững thì trực tiếp hạ chiến thư...... hắn rõ ràng là muốn nhất đòn đánh tan chúng ta, hoàn toàn tan rã đoàn cơ giáp, thật đáng hạn!"
Càng nói, cậu càng không nhịn được lửa giận mà đánh một cái lên tay vịn của ghế dựa, lực lượng kia trực tiếp làm tay vịn xuất hiện mấy cái khe.
Đứng ở phía sau Lăng Lan không xa, Lâm Trung Khanh thấy thế nhịn không được mà mặt dựt dựt, đau lòng tính: Trời ơi, 3000 điểm danh dự cứ như vậy biến mất a......
Vũ Cảnh nói cũng đúng với suy nghĩ của Lý Anh Kiệt, cậu nguyên bản là người kiêu ngạo, không thường băn khoăn như Vũ Cảnh nên trực tiếp mắng: "Tên Kiều Đình kia biết chúng ta không có Vương bài sư sĩ mà lại còn không biết ngại tự mình ra mặt khiên chiến, vì thắng lợi, chẳng lẽ hắn không biết xấu hổ là gì sao."
Ngồi ở đối diện Lý Anh Kiệt, Tề Long nghe được Lý Anh Kiệt tức giận mắng thì trên mặt lộ ra nụ cười, nhìn như thực tán đồng cách nói của Lý Anh Kiệt, nhưng chỉ có cậu biết, cậu là cười Kiều Đình thông minh quá bị thông minh lầm, cho rằng chính mình nắm chắc thắng lợi lại không biết đối thủ của mình, cũng chính là lão địa nhà cậu đã sớm là Vương bài sư sĩ. Nếu một năm trước có lẽ đối phương còn có phần thắng, nhưng hiện tại, cậu không cho rằng Kiều Đình còn có một chút cơ hội.
Lý Anh Kiệt nói được mọi người đồng tình, những đội trưởng khác cũng tức giận mắng, đều mắng Kiều Đình quá vô sỉ.
Chỉ có Cao Tấn Vân ngồi ở vòng bên ngoài không gia nhập vẻ mặt nghiêm túc trầm tư...... Đúng lúc này, Lăng Lan vốn đang khép hờ hai mắt đột nhiên mở ra, lạnh lùng mà nhìn quét một vòng. Khí thế lạnh lẽo bức nhân làm tiếng nói tức giận của mọi người trong đại sảnh tức khắc đình chỉ.
Tất cả mọi người đang ngồi đều đổ mồ hôi lạnh, bách lực của Lan lão đại một ngày so với một ngày càng cường đại, hiện tại chỉ cần một ánh mắt là có thể làm cho bọn họ cảm giác được nguy hiểm, không chỉ như thế, tựa hồ độ ấm chung quanh đều bị đông lại.
← Ch. 392 | Ch. 394 → |