Tề Long vs Lý Anh Kiệt
← Ch.084 | Ch.086 → |
Lý Anh Kiệt vốn muốn tấn công trước để xem khả năng của Tề Long nhưng khi cậu ta vừa chuẩn bị ra đòn thì Tề Long đã xuất hiện trước mặt, một quyền hung ác, lực gió lao tới khiến mặt của cậu ta cũng đau đau.
Lúc này Lý Anh Kiệt liền ngửa ra sau, cố gắng kéo ra khoảng cách giữa hai người rồi mới đưa tay lên chặn đòn tấn công.
"Oành!" Một tiếng vang nhỏ, tiếng va chạm của hai thân thể với nhau, ngay lập tức Lý Anh Kiệt bị đẩy lui ba bước mới có thể dừng lại, nhưng một bước lùi này cũng khiến cậu ta mất đi cơ hội tiên cơ.
Tề Long thừa lúc đối phương không kịp tấn công liền tiếp tục tấn công như mưa rền gió dữ về phía Lý Anh Kiệt, đây chính là thủ pháp chiến đấu mà Tề Long thích nhất, công kích không theo quy luật khiến đối thủ rất khó thích ứng.
Nhìn Tề Long hung ác mà tấn công một vòng khiến cho những người giáo viên ngồi trên ghế khán giả gật đầu tán thưởng, cho rằng thằng nhóc này rất giỏi nắm chắc thời cơ, trực giác thật mạnh, là một người trời sinh trên sàn cách đấu.
Lúc này, cũng ở một bên xem trận đấu, người mặt quan tài nhất thời ngưng trọng, giống như nghĩ ra cái gì.
Khuôn mặt tươi cười thấy thế tránh không được tò mò hỏi: "Cậu phát hiện cái gì?"
"Xem tiếp thử xem, nếu giống với những gì tôi suy nghĩ thì Vân Diệp... chúng ta gặp vận lớn rồi..." Mặt quan tài nguyên bản bình tĩnh như nước bỗng ánh mắt lóng lánh dị thường, xem ra tâm tình có chút kích động.
Khuôn mặt tươi cười rất hiểu bạn tốt của mình, biết mình có hỏi nữa thì cậu ta cũng không mở miệng nên cũng thôi, tiếp tục theo dõi trận đấu của Tề Long và Lý Anh Kiệt, hi vọng mình cũng có thể nhìn ra cái gì.
Lý Anh Kiệt tuy rằng kiêu ngạo đến mức khiến người khác chán ghét, nhưng dù vậy cũng không thể phủ nhận năng lực của Lý Anh Kiệt cũng không sai, trụ cột đánh cực kỳ vững chắc. Tuy lúc đầu bị những đòn công kích của Tề Long đánh trở tay không kịp khiến cho luống cuống tay chân, nhưng mà cũng không bao lâu cậu đã từ từ ổn định lại, tuy rằng không bị động như trước nhưng cũng không có nhiều cơ hội phản công.
Dù cho không còn quá bị động nhưng Lý Anh Kiệt muốn phản hồi cục diện, đánh ngang tay với Tề Long thì trong vòng trăm chiêu là không có khả năng.
Trong lòng Lý Anh Kiệt cũng biết rõ cục diện bây giờ rất bất lợi cho mình, cùng đối phương đánh một hồi mà vẫn không thay đổi cục diện khiến cho cậu cũng bắt đầu nôn nóng. Từ lúc tiến vào học viện, cha của cậu đã từng nói cuộc chiến tranh vị trí đầu bảng lần đầu tiên của học sinh năm nhất là rất quan trọng, nó quyết định đến những đãi ngộ sẽ được hưởng trong thời gian thời gian tiếp theo. Đây là đặc hữu của học viện trung tâm, là kế hoạch để giáo viên ưu tú nhất đào tạo vỡ lòng cho học sinh ưu tú nhất.
Nhưng chỉ có một số rất ít học sinh có thể có cơ hội này, hơn nữa đào tạo học sinh vỡ lòng là một quá trình cực kỳ bí mật, phương pháp đào tạo chỉ có một và chỉ có người học sinh được chọn đó biết chuyện này, những học sinh khác không thể nào biết được.
Đương nhiên chuyện bí mật này đối với những gia tộc thế gia cũng chẳng phải là bí mật gì, cho nên họ đều lựa chọn nói trước cho con cháu của mình, để bọn trẻ cố gắng đoạt cơ hội này.
Đồng quân học viện trung tâm đương nhiên cũng biết kế hoạch có vẻ ẩn dấu của mình chỉ có thể che dấu những học sinh phổ thông, với những gia tộc lớn thì cũng chả là gì. Bất quá học viện cũng không quá để ý vấn đề này, bởi vì những đứa trẻ có xuất thân từ thế gia, nắm quyền lực ở bộ phận cao tầng đề là những người có gen ưu tú, được bồi dưỡng hoàn hảo để trở thành những người giúp phát triển gia tộc.
Lý Anh Kiệt tuy có chút vội vàng xao động, bất quá cậu vẫn đánh vững trụ cột, những huấn luyện của Lý gia cũng giúp cậu có chút thói quen nhẫn nại. Nhưng sau khi cùngTề Long đánh gần trăm chiêu mà vẫn bị ở thế bị động, Lý Anh Kiệt bắt đầu xốc nổi, đánh cũng càng ngày càng không kiên nhẫn.
Khuôn mặt tươi cười xem đến nơi đây, hơi nhíu mày: "A Thái, xem ra thắng bại sắp được định đoạt."
Mặt quan tài gật đầu: "Đối thủ của thằng nhóc tóc húi cua đó hình như tính nhẫn nại cũng không tốt lắm, thời cơ của nó (Tề Long) tới rồi, không biết nó có thể nắm chắc thời cơ hay không..."
Lý Anh Kiệt quyết định không thể cùng Tề Long dây dưa tiếp nữa, cậu phải dành lại quyền chủ động rồi dành chiến thắng trong trận đấu này để tiến vào chung kết, như vậy mới được nhận sự bồi dưỡng tốt nhất từ giáo viên tốt nhất.
Trong lòng Lý Anh Kiệt hạ quyết định, khí thế trên người liền thay đổi, nguyên bản còn mang theo chút xao động cũng liền biến mất không còn, cả người chỉ còn lại một mảnh âm trầm.
Những học sinh xung quanh có thể không nhận ra sự thay đổi về hơi thở này nhưng những giáo viên đang xem cuộc chiến vẻ mặt ngưng trọng hơn, người mặt cười và người mặt quan tài cũng một trong số đó, đặc biệt là người mặt quan tài, không biết từ lúc nào trong tay anh ta xuất hiện một đồng xu của Liên Bang, không ngừng tung lên rớt xuống.
Lúc này Tề Long cũng không cảm giác được Lý Anh Kiệt thay đổi, công kích cũng không tạm dừng, ngược lại càng thêm kịch liệt.
Mặt quan tài hai mắt đông lạnh, vẻ mặt càng thêm nghiêm túc. Chẳng lẽ Tề Long cũng cảm giác được nguy hiểm nên mới liều mạng công kích?
Lý Anh Kiệt liên tục đón chặn, hai chân lui về sau bước, ánh mắt cậu trở nên cực kỳ bình tĩnh, thậm chí còn có một tia sát khí đạm xuất hiện.
Tề Long dù tấn công điên cuồng thế nào thì cũng có lúc ngừng lại để chuyển chiêu, chỉ cần chờ tới lúc đó thì..... một chiêu thôi cũng khiến cậu ta (Tề Long) thất bại thảm hại. Không sai, Lý Anh Kiệt rất tin tưởng vào con át chủ bài của mình, cha của cậu đã từng cảnh báo, tuyệt chiêu này là sát chiêu giết người của Lý gia, là thể thuật chân truyền của Lý gia để lại qua mấy ngàn năm.
Tới lúc, Lý Anh Kiệt rốt cục bày ra tư thế tất sát của Lý gia...
Mặt quan tài thấy một màn như vậy sắc mặt khẽ biến, chỉ thấy ngón tay anh ta cuộn lại, đồng xu đã được kẹp giữa ngón trỏ và ngón giữa, chỉ cần Tề Long lại lao lên anh ta sẽ phóng thứ này để Tề Long bị lệch khỏi phạm vi công kích của đối thủ.
Khi tất cả mọi người cho rằng Tề Long sẽ tiếp tục tấn công thì Tề Long lại làm một động tác khiến người khác giật mình, Tề Long chuẩn bị ra đòn tấn công thì đột nhiên cảm giác được cái gì, cậu chau mày dừng bước, không chỉ như thế cậu còn cấp tốc lui ra phía sau, nhanh chóng kéo dãn khoảng cách với Lý Anh Kiệt.
Khi Tề Long dừng lại thân mình, cậu ngay lập tức thay đổi tư thế từ tấn công thành phòng ngự, vẻ mặt dè dặt cẩn thận, giống như lo lắng với tư thế của Lý Anh Kiệt.
Xem đến đây, mặt quan tài không chút biểu tình đột nhiên kích động, đồng xu trong ngón tay cũng biến mất rồi liên tục nói: "Không sai, chính là nó, chính là nó."
"A Thái, đến cùng là cái gì?" Mặt tươi cười phát hiện mình nhìn nửa ngày vẫn không hiểu ra sao, rốt cục nhịn không được lại lần nữa mở miệng hỏi ý kiến.
"Đừng nóng vội, Vân Diệp, sau khi phân được thắng bại thì tôi sẽ giải thích cho cậu."Lúc này mặt quan tài căn bản không có tâm tư giải thích cho bạn tốt của mình. Ánh mắt anh ta long lanh hữu thần, gắt gao nhìn chằm chằm Tề Long, trong mắt tràn ngập khát vọng, Lúc đầu bởi vì mặt tươi cười mới muốn nhận Tề Long làm đệ tử vỡ lòng, giờ phút này đã thay đổi thành thật tâm thật lòng.
Hàn Kế Quân đang xem cuộc chiến vẻ mặt cũng ngưng trọng, hơi thở Lý Anh Kiệt thay đổi, tuy rằng cậu không hiểu chính xác giống các vị giáo viên nhưng cũng ẩn ẩn cảm thấy không ổn, hơn nữa tư thế của Lý Anh Kiệt cũng rất kỳ lạ, điều này cũng khiến cho Hàn Kế Quân biết chiêu thức tiếp theo nhất định có vấn đề. Hàn Kế Quân thông minh lập tức đoán đây là con át chủ bài của Lý Anh Kiệt. Bởi vì chiêu thức khiến người khác có cảm giác sợ hãi này trước đây chưa từng xuất hiện.
Lúc này Hàn Kế Quân nhịn không được cảm thán, khó trách Lý gia có thể đứng đầu ở Liên Bang trong nhiều năm như vậy, thật sự là nội tình mười phần. Phải biết rằng, Tề Long bọn họ đều xuất thân từ những gia đình trung tầng trong hệ thống quân sự, có thể nói, họ có thể học được một thể thuật trụ cấp cao cấp cũng đã xem như là có vận khí siêu cấp tốt rồi, mà những thế gia xa xưa thì những loại như thể cấp cao cấp này không chỉ có một, mà là có rất nhiều rất nhiều bộ, đặc biệt là Lý gia, thậm chí họ còn có những thể thuật được truyền lại từ mấy ngàn năm.
Hai người cứ giằng co như vậy, mà lúc này biểu hiện Tề Long lại rất nhẫn nại, không xúc động đi công kích nữa.
Lý Anh Kiệt nhịn không được trong lòng mắng, vận khí của Tề Long này làm sao mà tốt như vậy, một chiêu mà cậu muốn xuất ra chính là chiêu thức phòng thủ phản công mạnh nhất, chỉ cần Tề Long công kích, cậu lập tức có thể thừa cơ mà tấn công vào nhược điểm trí mạng của đối phương, đạt được hiệu quả một chiêu tất sát. Đáng tiếc Tề Long không chịu công kích...
Lý Anh Kiệt không phải không nghĩ tới việc Tề Long đã nhìn thấu chiêu thức của mình, nhưng chỉ cần vừa nghỉ đến ý này thì cậu đã phủ nhận ngay, bởi vì cha cậu từng nói những người có thể xem qua sát chiêu này của Lý gia đều đã chết, cho nên cậu tuyệt đối tin tưởng Tề Long không biết ý nghĩa của chiêu thức này.
Cuối cùng, người thất bại trong việc nhẫn nại chính là Lý Anh Kiệt, Lý Anh Kiệt quyết định không chờ đợi nữa, bởi vì cậu cũng không phải chỉ có một sát chiêu này, cậu còn có rất nhiều sát chiêu chủ động công kích.
Vì thế Lý Anh Kiệt biến chiêu, cậu chủ động hướng Tề Long phóng đi, lập tức liền đi tới Tề Long bên người, tay trái song chỉ trực tiếp điểm hướng Tề Long hữu hiếp, mà tay phải chính là dựng thẳng chưởng thành nhận...
Tề Long thấy thế sửng sốt, sau đó không hề nghĩ ngợi, tay phải nắm lai trực tiếp đón hướng tấn công của đối phương.
Mặt quan tài đã buông ngón tay phải xuống bây giờ lại đưa lên, trên tay cũng xuất hiện một đồng xu nhỏ.
"A!" Tiếng va chạm của cơ thể cùng với tiếng kêu thảm vang lên, một bóng người vì không thể ngăn được lực của chiêu thức mà trực tiếp rơi xuống lôi đài, lăn liên tục một đoạn mới dừng lại được.
Người còn lại cũng bị bay ra ngoài nhưng người đó rất nhanh chóng dùng tay đâm xuống, muốn bám vào mặt của lôi đài.
Tiếng ngón tay khảm xuống mặt đất khiến nó bị lún xuống gần 3 cm. Sau khi cào một đoạn đường thì người đó búng người lên làm một động tác diều hâu xoay người, rồi đứng vững vàng trên lôi đài.
Người thắng cuộc đã xuất hiện.
Trọng tài đứng trên lôi đài nhìn thoáng qua bóng người bị ngã phiá dưới rồi lại nhìn người đứng bên cạnh, biểu cảm kinh ngạc: xem ra, năm 1 ban 1 năm nay xem ra thực sự muốn lật trời.
"Tôi tuyên bố, người thắng trận tiến vào vòng chung kết là —— Tề Long!"
← Ch. 084 | Ch. 086 → |