Thật giả Hoắc Thương Châu
← Ch.043 | Ch.045 → |
"Tại sao" Trương Dịch Dương cúi đầu, không còn hơi sức. Tại sao lại làm thế, nếu khó khăn có thể nói với anh, anh cũng từng nghĩ sẽ trả tiền hộ cô, nhưng chưa kịp nói ra, cô đã mang mình đi bán. Rốt cuộc là tại sao?
"Vì mẹ" Cố Chiêu Ninh rất rõ ràng nói, không có gì giấu diếm, sự thật là như thế, nhưng sao nhìn Trương Dịch Dương lại kỳ lạ như thế, anh như là đang tức giân, Cố Chiêu Ninh vội vàng bổ sung "Nhưng mà không sao..., chồng em đối với em rất tốt" Cố Chiêu Ninh cười nói.
Chồng... Cô ấy đã kết hôn? Hóa ra là như vậy, cũng may, nếu cô thực sự hạnh phúc thì anh có thể nói được gì. Trương Dịch Dương cứ nghĩ bán mình là...
"Đối tốt với em là được rồi, em đi đi" Trương Dịch Dương dừng suy nghĩ của mình lại, sau đó cười với Cố Chiêu Ninh.
'Vâng, bái bai bác sĩ Trương" Cố Chiêu Ninh khoát tay, sau đó quay đi. Vừa xoay người, khuôn mặt tươi cười của cô trầm xuống. Cô biết tấm lòng của Trương Dịch Dương, nhưng không thể tiếp nhận, cô vẫn coi anh như anh trai, cô giả vờ không biết vì không muốn mất đi tình bạn giữa hai người.
Trương Dịch Dương nhìn bóng lưng Cố Chiêu Ninh, màu nâu ấy tràn ngập trong mắt anh. Cuối cùng, tình yêu của anh không thể nào được Cố Chiêu Ninh chấp nhận, chưa kịp sinh ra đã bị bóp chết.
............Tuyến phân cách.................
"Mẹ" Cố Chiêu Ninh đẩy cửa thò đầu vào thấy mẹ đang ngồi nói chuyện phiếm với người hộ lý trên giường. Cô ranh mãnh đóng cửa đi vào.
Hộ lý nhìn Cố Chiêu Ninh cười rồi nhận bình giữ nhiệt trên tay cô đặt lên tủ.
Cố Chiêu Ninh ngồi bên giường mẹ, cười khúc khích "Mẹ thế nào, chuẩn bị xong chưa?"
"Cái gì chuẩn bị xong chưa, con nhóc này nói gì thế?" Trang Duy bị câu nói điên cuồng của con gái làm sửng sốt.
"Mẹ, con nói cho mẹ một tin tốt, ngày kia mẹ sẽ làm phẫu thuật" Cố Chiêu Ninh cười ranh mãnh, sau đó nắm tay mẹ đặt lên khóe miệng, phẫu thuật xong, nếu mẹ có thể mạnh khỏe ở bên cạnh mình, cô muốn tâm sự một chuyện với mẹ.
"Vậy sao?"
"Vâng, còn vừa nghe bác sĩ Trương nói thế" Cố Chiêu Ninh gật đầu mạnh.
"Trông con vui chưa kìa, còn chưa biết có thành công hay không" Trang Duy Y buông tay Cố Chiêu Ninh, xoa xoa đầu con gái.
"Phì phì phì! Không cho mẹ nói xui xẻo như vậy. Mẹ nhất định sẽ rất tốt" Cố Chiêu Ninh đột nhiên giận tái mặt, nghiêm túc nhìn mẹ.
Trang Duy cười to "Được... lời nói của con gái bảo bối là đúng nhất, mẹ nhất định sẽ thạt tốt, sau này còn chờ con mang bầu cháu ngoại" Trang Duy Y vẫn cho rằng Cố Chiêu Ninh đã tìm được bến đỗ cuộc đời, chàng con rể bà đã gặp một lần xem ra rất xứng đôi với con gái.
"Mẹ!..." Cố Chiêu Ninh xấu hổ cau mày nhìn mẹ, mẹ tự nhiên lại nói thế.
"Làm sao? Đây là chuyện bình thường. Con rể không tệ, mẹ tin tưởng nó sẽ đối tốt với con" Trang Duy Y cười với Cố Chiêu Ninh, nó còn biết ngượng ngùng, xem ra từ lúc kết hôn cũng trưởng thành lên nhiều.
Không tệ? Đầu Cố Chiêu Ninh muốn vỡ! Trước khi cưới, cô chưa hề gặp qua Hoắc Thương Châu, vì muốn cho mẹ một câu trả lời thỏa đáng, cho nên kéo Lôi Ảnh đến diễn vai anh chồng Hoắc Thương Châu. Kiểu này về sau nhìn thấy Hoắc Thương Châu thật, mẹ sẽ nghĩ thế nào?
Cố Chiêu Ninh cười lạnh "Đúng rồi, mẹ... hai ngày tới con sẽ ở lại bệnh viện với mẹ". Mặc dù cô vẫn rất tin mẹ sẽ bình yên trở về, nhưng dù sao cũng có nguy hiểm, cô muốn ở cùng mẹ, chỉ sợ có thể sẽ không được nói chuyện cùng mẹ nữa.
← Ch. 043 | Ch. 045 → |