← Ch.138 | Ch.140 → |
Đỗ Lôi Ti rơi nước mắt nhìn bà khẽ nói "Dì...... Cháu......"
"Lôi Ti, bây giờ cháu không cần nói gì nữa, dì hiểu!" Viện trưởng nhìn cô hiền lành nói.
"Dì, cháu xin lỗi, không thể ở đây......"
Mạnh Lạp ngồi đó nhìn hai người nói chuyện nói "Viện trưởng, bây giờ Lôi Ti rời khỏi đây, dì cũng không cần lo lắng, cháu đã tìm được người đến đây dạy, ngày mai sẽ đến!"
"Vậy dì cảm ơn trước!" Viện trưởng nhìn anh nói.
Lý Mật lái xe đến một quán pub, cầm túi xách nói "Tiểu Ngọc, xuống xe đi, chúng ta đến nơi rồi!"
Nói xong cô mở cửa xe đi xuống
Tiểu Ngọc mở cửa xe đi xuống, nhìn mấy chữ tiếng anh trên quán pub, cô nhìn cô gái đứng trước mặt mình nói "Tiểu Mật, sao chúng ta lại tới đây?"
"Đây là quán do bạn tôi mở, rất vui, cô vào thì biết!" Lý Mật nói xong đi vào bên trong.
Tiểu Ngọc đi nhanh hơn, đi theo phía sau cô "Tiểu Mật, chờ tôi một chút......"
Hai người đi vào, Tiểu Ngọc thấy cảnh tượng bên trong, nhíu mày hỏi "Tiểu Mật, chúng ta đi ra ngoài đi!"
"Mới đến đã về là không lịch sự, chơi một lát đi, nơi này rất vui!" Lý Mật khẽ nói bên tai cô.
"Tiểu Ngọc, lát nữa có ca hát, rất hay!" Lý Mật nhìn cô nói.
Tiểu Ngọc không nói gì, đi theo phía sau cô tới phía trước ngồi xuống......
Phục vụ đi tới, lịch sự nói "Xin hỏi quý khách dùng gì?"
"Cho hai ly rượu!" Lý Mật nói.
"Tiểu Mật, chúng ta ở đây uống rượu không tốt đâu?" Tiểu Ngọc nhìn cô lo lắng hỏi.
"Không sao, chúng ta ra ngoài chơi, không có gì phải lo lắng!" Lý Mật nhìn cô nói.
Nhân viên phục vụ đưa rượu lên, đặt lên bàn, xoay người đi ra......
Lý Mật cầm ly rượu để trước mặt Tiểu Ngọc nói "Tiểu Ngọc, rượu ở đây rất ngon!"
"Tiểu Mật, tôi không uống rượu!" Tiểu Ngọc từ chối.
"Cô thử một chút xem thế nào, nếu cô thật sự không thích mùi này, cô cũng có thể không uống!" Lý Mật khuyên.
Tiểu Ngọc không khuyên được cô ấy, cầm ly rượu lên khẽ nhấp một ngụm nhìn cô ấy nói "Tiểu Mật, rượu này thật ngon, sao trong rượu không có vị cay nồng?"
"Tôi không lừa cô phải không, rượu này thật sự rất ngon!" Lý Mật cười nói.
Tiểu Ngọc cầm ly rượu uống, chỉ trong chốc lát ly rượu đã rỗng tuếch, cô cười nói "Tiểu Ngọc, tôi có thể uống thêm một ly không?"
Lý Mật nhìn cô cười nói "Cô xem, khách khí với tôi làm gì chứ?"
"Phục vụ......" Lý Mật nhìn bóng dáng nhân viên ở xa gọi.
Phục vụ bước nhanh tới, lịch sự hỏi "Xin hỏi quý khách cần gì?"
"Thêm hai ly rượu nữa!" Lý Mật nói.
Phục vụ xoay người đi về phía quầy bar......
"Tiểu Ngọc, cô mau nhìn xem, đó chính là ca sĩ hát ở đây, đẹp trai chứ?" Lý Mật ngạc nhiên nhìn người đàn ông trên sân khấu đang chuẩn bị hát.
Tiểu Ngọc nhìn theo phía cô ấy nói "Tiểu Ngọc thấy dáng dấp người đàn ông kia thật là đẹp, chỉ là tôi thấy anh ta đẹp hơn anh họ cô nhiều!"
Lý Mật quay đầu nhìn cô "Làm sao có thể chứ, anh họ tôi đẹp hơn nhiều!"
"Vậy thì thật sự trong mắt cô người tình chính là Tây Thi rồi!" Tiểu Ngọc nói.
Lúc hai người đang nói chuyện, âm nhạc, chậm rãi vang lên......
Tiểu Ngọc nghe thấy tiếng người đàn ông hát, hưng phấn nói "Bài này tôi cũng biết hát!"
"Cô cũng biết hát?" Lý Mật nhìn cô hỏi.
"Đúng, lúc tôi còn đi học, sở trường của tôi là ca hát!" Tiểu Ngọc gật đầu nói.
Lý Mật từ chỗ ngồi đứng dậy, kéo Tiểu Ngọc lên sân khấu nói "Anh đẹp trai, bài này bạn tôi biết hát, có thể để cô ấy hát không?"
Tiểu Ngọc trừng to mắt nhìn cô gái đang nắm tay mình, vội vàng nói "Tiểu Mật, vậy làm sao được chứ? Không được!"
"Có cái gì không được, hôm nay sinh nhật tôi, xem như cô tặng quà cho tôi!" Lý Mật nhìn cô nói.
Ca sĩ đang thử nhạc, khẽ gật đầu, đưa microphone cho cô......
Tiểu Ngọc khẩn trương nhìn tất cả quan khách, cầm microphone nói "Hôm nay là sinh nhật bạn tôi, tôi muốn hát một bài tặng cô ấy, hy vọng mọi người cổ vũ......"
Dàn nhạc trên sân khấu từ từ bắt đầu đàn nhạc......
Khi tiếng nhạc vang lên, toàn bộ mọi người liền im lặng......
Tiểu Ngọc nhắm mắt thâm tình hát "Cho tôi một không gian, không có ai đi qua, cảm thấy bản thân bị bỏ rơi, cho tôi một đoạn thời gian, chưa có ai từng yêu, lại một lần nữa trải nghiệm sự cô đơn, đã từng yêu lại chia tay, vì sao yêu nhau không thể đến được với nhau, rốt cuộc tại sao, sớm biết như thế, cần gì phải bắt đầu, lúc đầu cười vui sau này chính là lạnh lùng, nếu đã từng nói yêu em, sao lại muốn cách xa, không để tâm đến lời thề non hẹn biển, sớm biết như thế, cần gì phải bắt đầu......"
Khi âm nhạc dừng lại, toàn bộ quan khách đều vỗ tay......
Tiểu Ngọc xấu hổ đưa microphone cho ca sĩ, đi xuống sân khấu......
"Tiểu Ngọc, không ngờ cô hát cảm động như vậy, thật sự rất hay!" Lý mật khen.
Tiểu Ngọc ngồi xuống, khẩn trương cầm ly rượu uống một hơi đến cạn......
Một người đàn ông đi tới bên cạnh hai người ngồi xuống "Lý Mật, đây là bạn em à?"
"Thật là hiếm thấy? Hôm nay sao ông chủ lại tới đây?" Lý Mật cười hỏi anh ta.
"Nếu hôm nay anh không tới thì làm sao có thể nghe thấy được tiếng hát này chứ?" Người đàn ông cười nói.
"Tiểu Ngọc, đây chính là ông chủ ở đây, cũng là bạn tôi, Phương Minh!" Lý Mật giới thiệu.
Tiểu Ngọc lịch sự quay sang gật đầu với người đàn ông bên cạnh "Xin chào, tôi là Tiểu Ngọc!"
Phương Minh thân thiện đưa tay ra "Rất hân hạnh được biết cô, không biết cô có thể đến quán tôi hát không?"
Tiểu Ngọc bị nói ngây ngẩn người, quay sang nhìn Lý Mật......
"Em nói rồi, sao anh lại có thể xuất hiện ở đây chứ, thì ra là xem trọng bạn em?" Lý Mật cười nói.
Phương Minh thu hồi nụ cười, nghiêm chỉnh nói "Lý Mật, bạn em hát thật sự rất hay, cách cô ấy hát rất hợp với phong cách ở đây, cho nên anh muốn hỏi xem cô ấy có thể đến đây hát vào buổi tối không?"
Tiểu Ngọc vừa nghe thấy cơ hội kiếm tiền, hưng phấn nói "Anh nói thật sao? Buổi tối tôi có thể đến đây hát sao?"
"Được, hơn nữa tôi sẽ đối xử thật tốt với cô!" Phương Minh nhìn cô nói.
"Tiểu Mật, thật là tốt quá, sau khi gặp cô tôi thật sự giải quyết được không ít vấn đề!" Tiểu Ngọc nhìn cô ấy vui vẻ nói.
"Cứ quyết định như vậy đi, chín giờ tối đến mười hai giờ đêm, ngày mai bắt đầu đi làm!" Phương Minh nhìn cô yêu cầu "Lý Mật, anh còn có chuyện, anh đi trước, hai người từ từ uống...... hôm nay anh mời!"
Phương Minh tạm biệt sau đó xoay người đi ra khỏi quán pub......
Tiểu Ngọc vui vẻ cầm ly rượu nói "Tiểu mật, bây giờ tôi rất vui, bây giờ tôi có thêm việc làm, như vậy có thể mua thêm rất nhiều đồ cho các em nhỏ trong vường trẻ!"
Lý Mật nhìn cô, buồn cười nói "Tiểu Ngọc, nhìn cô vui mừng đến như vậy, chúng ta phải ăn mừng một chút!"
Nói xong cầm ly rượu của mình lên, đưa ly rượu khẽ chạm vào ly rượu của Tiểu Ngọc, sau đó khẽ uống......
Bây giờ Tiểu Ngọc tất hưng phấn, cứ như vậy một ly lại một ly......
Sau khi ăn sáng, Đỗ Lôi Ti muốn ngồi trong sân nói chuyện, Bùi Mộng Na cùng Mạnh Lạp ngồi cách xa nhau.......
"Chị dâu, ngày mai quay về em sẽ tìm chỗ ở cho chị!" Bùi Mộng Na nói.
"Không cần, chị tự tìm công việc trước, sau đó chị sẽ tự mình giải quyết chỗ ở!" Đỗ Lôi Ti nói.
"Lôi Ti, em giúp chị tìm chỗ không phải chỉ vì chị, em muốn vì đứa bé trong bụng chị cũng chính là muốn cháu em có cuộc sống tốt một chút cho nên chị nhất định phải đồng ý với em, bằng không em sẽ nói cho người đàn ông mà chị không muốn nhìn thấy nhất biết!" Bùi Mộng Na uy hiếp.
"A...... Được, được, được, chị đồng ý không được sao? Chỉ cần đừng nói ra tình hình bây giờ của chị, chị đồng ý với em!" Đỗ Lôi Ti than thở nói.
Cô không muốn để cho người đàn ông kia biết cô mang thai, đứa bé chỉ thuộc về một mình cô, cho nên cô không muốn dựa vào bất kỳ ai......
← Ch. 138 | Ch. 140 → |