← Ch.119 | Ch.121 → |
Cơ thể từ từ chìm xuống, mái tóc dài bồng bềnh trong nước......
Một người đàn ông đi từ xa, nhìn thấy trên mặt biển có bóng người, anh vội vã cởi giày, đi về phía biển......
Khi anh bơi tới biển đã không nhìn thấy bóng dáng người kia, anh đi xuống dưới biển, thấy cơ thể kia đang dần dần chìm chìm xuống, anh vội vã bơi về phía cơ thể đang chìm xuống kia......
Anh kéo cánh tay cô bơi về phía bờ......
Lúc bơi vào bờ, anh nhẹ nhàng đẩy má tóc cô ta, hai mắt trừng lớn......
Nh vội vã cởi hai nút áo trước ngực cô, sơ cứu, nhìn lên mặt cô thấy không có bất kỳ phản ứng nào, anh dùng tay nhẹ đẩy môi cô ra, hô hấp nhân tạo!
Đỗ Lôi Ti nhắm mắt, ho nhẹ, nước biển từ khóe miệng tràn ra!
Người đàn ông nhìn thấy cô có phản ứng, vội vàng ôm cô, chạy ra phía đường lớn......
Người đàn ông ôm cô, nhìn thấy có xe đi tới, vừa chặn taxi vừa nhanh chóng ôm cô lên xe!
"Bác tài, đến bệnh viện gần nhất, nhanh một chút!" Người đàn ông vội vàng nói.
Bác tài nhìn vào kính chiếu hậu nói "Được!"
Xe chạy nhanh trên đường tiến về phía trước!
Rất nhanh xe dừng lại trước cửa bệnh viện, người đàn ông lấy từ trong túi ra một trăm tệ đưa cho tài xế "Không cần thối lại!"
Nói xong ôm cô gái trong ngực đi thẳng vào bệnh viện!
Anh vừa đi nhanh vừa nói "Bác sĩ...... Bác sĩ đâu?"
Y tá đứng ở cửa nhìn thấy anh gọi, nhíu mày nói "La gì vậy? Anh không biết đây là bệnh viện sao?"
Người đàn ông nhíu mày nhìn cô ta lạnh giọng nói "Cô không thấy bệnh nhân sao?"
Y tá bị anh dọa sợ, sững sờ đứng đó!
"Cô còn đứng ngây ra đó làm gì? Còn mau không đi gọi bác sĩ?" Người đan ông lạnh lùng nói.
Y tá vội vàng đẩy một chiếc giường tới, run run nói "Anh đặt cô ấy lên giường trước đã!"
Người đàn ông nhẹ nhàng đặt cô gái lên giường, cùng y tá đẩy vào phòng bệnh!
Bác sĩ đi tới, kiểm tra hỏi "Bệnh nhân xảy ra chuyện gì?"
Người đàn ông lo lắng "Cô ấy vừa chìm dưới nước!"
"Vậy bây giờ anh đi ra ngoài trước, chúng tôi kiểm tra một chút!" Bác sĩ nói.
Người đàn ông lưu luyến rời khỏi phòng bệnh, đứng im lặng trong hành lang!
Lôi Ti, em đừng xảy ra chuyện gì? Tại sao chỉ mấy ngày không gặp em lại trở nên như vậy? Chẳng lẽ hôn nhân của em không hạnh phúc sao?
Một lúc sau, bác sĩ từ phòng bệnh đi ra, người đàn ông lập tức đi tới, bộ mặt lo lắng hỏi "Bác sĩ, cô ấy thế nào?"
"Bệnh nhân đã thoát khỏi tình trạng nguy hiểm, chỉ là, chúng ta cần mời bác sĩ phụ khoa đến khám!" Bác sĩ nói xong xoay người đi ra ngoài.
Người đàn ông đứng đó còn đang nghĩ xem bác sĩ muốn mời bác sĩ phụ khoa đến khám là có ý gì?
Nghĩ tới đây, tâm lý anh càng nặng nề hơn, nhưng mặc kệ thế nào, đây cũng là cô gái mà anh yêu!
Anh đi vào phòng bệnh ngồi trên ghế nhìn cô gái vẫn còn hôn mê bất tỉnh, trong lòng thật khó chịu, cũng có khổ sở......
Anh cứ ngồi như vậy chờ cô gái trên giường tỉnh dậy......
Đỗ Lôi Ti trong giấc mơ nhìn thấy ba, nghe thấy giọng ba mình, nhưng bên tai không ngừng vang lên tiếng mẹ trách cứ, cô muốn giải thích nhưng bóng dáng của mẹ càng ngày càng xa......
Cô không ngừng kêu "Mẹ...... Mẹ......"
Người đàn ông ngồi bên cạnh nghe thấy cô gào thét, lo lắng nói "Lôi Ti...... Lôi Ti......"
Đỗ Lôi Ti từ từ mở mắt ra nhìn, chung quanh đều giống nhau, khàn khàn nói "Đây là đâu......"
"Lôi Ti, đây là bệnh viện, anh đưa em đi cấp cứu!" Người đàn ông lo lắng nói.
Đỗ Lơi Ti yếu ớt hỏi "Tiếu Bằng, sao anh lại ở đây?"
"Lôi Ti, bây giờ em đừng nói gì, anh đi gọi bác sĩ!" Tiếu Bằng nói.
Nói xong xoay người đi ra khỏi phòng!
Anh đi tới phòng làm việc của bác sĩ nói "Bác sĩ, bệnh nhân đã tỉnh!"
Bác sĩ nhìn anh nói "Anh chờ một chút, tôi lập tức gọi điện thoại cho bác sĩ phụ khoa!"
Nói xong bác sĩ ấn điện thoại gọi cho bác sĩ phụ khoa.
Lúc Bùi Tuấn Vũ đến buổi họp báo, toàn bộ phóng viên đã đến, phóng viên không ngừng hỏi "Tổng thống, hôn lễ của ngài hủy bỏ thật sự là do phu nhân ngoại tình sao?"
"Các vị, xin hãy yên lặng, tin tức trên báo đều là giả, tôi nghĩ có người cố ý muốn hủy hoại thanh danh của vợ tôi!" Bùi Tuấn Vũ nói.
Phóng viên A hỏi "Tổng thống, rõ ràng trong hình có bóng của một người đàn ông, là ở nhà mẹ của phu nhân!"
Bùi Tuấn Vũ nhìn phóng viên cười nói "Bóng dáng người đàn ông kia chính là tôi!"
Tất cả phóng viên nghe thấy câu trả lời của anh đều bàn tán xôn xao......
Nói xong anh liền đi ra ngoài!
Bùi Tuấn Vũ vừa đi vừa hỏi "Đường Vũ, đã tìm được tổng biên của tòa soạn kia chưa, tìm được phu nhân chưa?"
Sắc mặt Đường Vũ nặng nề nhìn tổng thống nói "Tổng thống, đã tìm thấy tổng biên của tòa soạn nhưng phu nhân......"
Bùi Tuấn Vũ nhíu mày nhìn anh lạnh giọng nói "Cô ấy thế nào?"
"Theo tin tức được biết, phu nhân ngồi xe buýt đến Duyên Hải, bị mọi người nhận ra, bị người ta chỉ trích nên đã nhảy xuống biển tự sát!" Đường Vũ nói.
Bùi Tuấn Vũ nghe anh nói vậy liền sững sờ, sau đó khôi phục tinh thần nói "Đường Vũ, lập tức sắp xếp xe đến Duyên Hải!"
"Tổng thống, như vậy không tốt đâu? Những người đó nói nhìn dáng người tự sát giống phu nhân!" Đường Vũ nói.
"Đường Vũ, bây giờ cậu lập tức thông báo, nói phu nhân vì tin tức này sinh ra buồn rầu nên đã ra nước ngoài nghỉ dưỡng!" Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng nói.
"Vâng, tổng thống!"
Bác sĩ phụ khoa cùng Tiếu Bằng đi vào phòng bệnh, nói với người nằm trên giường bệnh "Lôi Ti, bây giờ bác sĩ sẽ kiểm tra cho em, anh ra ngoài trước!"
Đỗ Lôi Ti khẽ gật đầu, khàn giọng nói "Được!"
Tiếu Bằng dùng ánh mắt thương hại nhìn cô, xoay người đi ra ngoài!
Bác sĩ phụ khoa cầm dụng cụ kiểm tra cho cô!
Một lúc sau bác sĩ phụ khoa nói "Cô gái, cháu có thai hai tháng rồi, thai nhi rất khỏe, cháu chỉ cần tĩnh dưỡng một chút là được, còn nữa, cháu phải tăng cường dinh dưỡng!"
Bác sĩ phụ khoa nói xong xoay người đi ra ngoài!
Tiếu Bằng nhìn bác sĩ đi ra hỏi "Bác sĩ, cô ấy thế nào?"
Bác sĩ phụ khoa nhìn anh cười nói "Chàng trai, chúng mừng, vợ cậu có thai hai tháng rồi!"
Tiếu bằng nghe tin tức này trong lòng thật sự rất phức tạp.... .
Bác sĩ nhìn anh, thật sự rất kỳ quái, tại sao nghe thấy vợ mình mang thai lại có vẻ mặt như vậy chứ?
Vì vậy lắc đầu xoay người bỏ đi!
Tiếu Bằng nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào, đi tới cạnh giường ngồi xuống, nhìn cô gái nằm trên giường nói "Lôi Ti, chúc mừng em!"
Đỗ Lôi Ti cười khổ sở "Có cái gì đáng chúc mừng?"
Tiếu Bằng nhìn cô cười nói "Anh nghe nói, đứa bé là người thân nhất của người mẹ!"
Nói xong anh lại tiếp tục nói "Lôi Ti, rốt cuộc chuyện gì khiến em nghĩ không thông?"
"Không phải em nghĩ không thông nhưng mà chuyện xảy ra thật sự không vui, tâm tình không tốt liền đi tới bờ biển, kết quả đi xuống biển, nước dần dần ngập ngang vai, em muốn quay lại nhưng một cơn sóng to trong nháy mắt cuốn em xuống biển, em liền hôn mê bất tỉnh, không biết gì nữa!" Đỗ Lôi Ti giải thích.
Tiếu Bằng nhìn cô hỏi "Xảy ra chuyện gì?"
"Anh xem báo liền biết!"
"Lôi Ti, sao em lại đến đây một mình? Mộng Na không đến cùng em sao?"
"Em tới đây giải sầu, đưa đơn ly hôn rồi!" Đỗ Lôi Ti n1oi xong câu đó cảm thấy cảm giác trong lòng nặng trĩu.
Tiểu Bằng không thể tưởng tượng nổi nhìn cô hỏi lại "Lôi Ti, em ly hôn sao?"
Đỗ Lôi Ti gật đầu, không nói gì nữa.
Tiếu Bằng nghe thấy cô nói, trong lòng rất vui, sau khi anh dạy cô khiêu vũ liền yêu cô sâu đậm, bây giờ rốt cuộc cô cũng có cơ hội nói hết những điều trong lòng!
Anh dịu dàng nhìn cô thử nói "Lôi Ti...... anh....... anh......."
← Ch. 119 | Ch. 121 → |