← Ch.005 | Ch.007 → |
Lâm Du nói câu nói kia thanh âm rất nhỏ, cho dù Hứa Hoán đem âm thanh máy theo dõi chỉnh ở mức độ cao nhất, cũng không thể nghe rõ.
"Cô ta rốt cuộc đã nói cái gì?" Chỉ lên đoạn video theo dõi, Hứa Hoán tức giận lầm bầm. Hắn đã mở đi mở lại nhiều lần, cũng không có nghe được Lâm Du đã nói gì.
Còn nữa, hắn thế nhưng phát hiện Lâm Du này đặc biệt thích lầm bầm lầu bầu? So với trong truyền thuyết nữ thần lạnh lẽo cô quạnh hoàn toàn khác nhau! Chẳng lẽ đây mới là Lâm Du chân chính? Nếu không thì, Lâm Du bị kích thích rồi hả? Cho nên mới trở nên không bình thường?
Nếu thật sự là như vậy, ngược lại Hứa Hoán rất muốn đem Cố Nhiên đến xem một chút.
"Cô đang khích lệ Hứa Mạch cố lên" Hứa Chấn Thiên cũng tới xem theo dõi. Mặc dù đã cùng với Lâm Du nói chuyện, Ông có thể chắc chắn, Lâm Du đối với Hứa Mạch là vô hại. Thế nhưng, ông vẫn không hoàn toàn yên tâm.
Nghe Hứa Chấn Thiên nói, Hứa Hoán sửng sốt. Nghiêng đầu qua, tỉ mỉ nhìn chằm chằm miệng Lâm Du trong hình ảnh theo dõi.
Khi rốt cuộc cũng nhận ra Lâm Du nói "Anh làm tốt lắm, cố gắng lên", nghe ba chữ sau này, Hứa Hoán nhếch miệng, vẻ mặt tối tăm không hiểu. Cho nên nói, Lâm Du rốt cuộc đang làm gì? Vì Lâm Nhất Thiến chuộc tội sao?
Nếu là như vậy, thì phải làm thế nào đây? Cho dù Lâm Du ôm tâm tình áy náy, muốn giúp Lâm Nhất Thiến trả giá những gì cô ta đã làm, cũng không thể đổi lại một Hứa Mạch khỏe mạnh như xưa.
Hơn nữa, đừng tưởng rằng hắn không nghe được những gì Lâm Du cùng gia gia hắn đàm phán!. Lâm Du vốn không phải thật tâm muốn tốt cho Hứa Mạch, rõ ràng là muốn có được sự che chở của Hứa gia? Là một người bụng dạ khó lường.
Nghĩ tới đây, Hứa Hoán hung tợn rên lên một tiếng, nói với Hứa Chấn Thiên:"Ông nội, cô ta không thật lòng!".
"Ít nhất so với Lâm Nhất Thiến tốt hơn nhiều". Lưu lại một câu nói ý vị sâu xa, Hứa Chấn Thiên xoay người ra ngoài.
Nghe Hứa Chấn Thiên nói, Hứa Hoán im lặng. Sắc mặt thay đổi liên tục, cuối cùng khẽ thở dài một cái, cầm điều khiển di chuyển đến màn hình chính.
Bọn họ vốn tưởng rằng ngày hôm qua đến sẽ là Lâm Nhất Thiến, nên mới cố ý ra lệnh không ai được để ý tới "Lâm Nhất Thiến".
Họ là cố ý làm cho "Lâm Nhất Thiến" tạo thành gánh nặng to lớn, lại đem "Lâm Nhất Thiến" đơn độc đưa vào phòng Hứa Mạch, chính là muốn nhìn một chút "Lâm Nhất Thiến" khi đối mặt với Hứa Mạch đã biến thành người thực vật sẽ phản ứng như thế nào, sau đó hoàn toàn triệt để ép khô năng lực chịu đựng của "Lâm Nhất Thiến".
Người Hứa gia cũng tin tưởng, ở tình huống không có ai đề ý tới, "Lâm Nhất Thiến" luôn luôn điêu ngoa, phóng đãng coi như không tan vỡ đầu óc, nhất định sẽ rất sợ hãi, lúc sợ hãi, sẽ lộ ra bản tính chân thật.
Nếu "Lâm Nhất Thiến" thành khẩn hướng Hứa Mạch nhận sai xin lỗi, xác xác thực thực là bởi vì thật lòng yêu thích Hứa Mạch nên mới trong lúc nhất thời phạm sai lầm, bọn họ sẽ cấp cho cô giáo huấn đau khổ thích hợp, để cho cô ăn nhiều đau khổ một chút, trãi qua một đoạn thời gian gian khổ.... Cuối cùng, bọn họ cũng không đẩy cô vào con đường chết.
Ngược lại, nếu "Lâm Nhất Thiến" giám can đảm trước mặt bọn họ làm ra hành động gây tổn thương Hứa Mạch, bọn họ nhất định sẽ để cho cô ta phải hối hận khi được sinh ra trên đời này!
Chẳng qua họ không nghĩ tới, cái bọn họ nghe được, sự tình bọn họ nhìn thấy, lại bất đồng với suy tính ban đầu của bọn họ. Lâm Nhất Thiến căn bản không có tới, người xuất hiện ở trong phòng Hứa Mạch thế nhưng lại là Lâm Du.
Nói thật, lúc tất cả mọi người Hứa gia thời điểm nhìn thấy Lâm Du, tâm tình là cực độ phức tạp. Bọn họ biết Lâm Du là vô tội, cũng không tránh đươc giận cá chém thớt. Lâm Du là người Lâm gia, là chị gái Lâm Nhất Thiến, là thay thế Lâm Nhất Thiến gả tới Hứa gia chuộc tội.
Lâm Du không xứng được bọn họ tha thứ, không xứng được bọn họ dùng chân thành để đối xử. Nhưng khi nhìn thấy Lâm Du ôn nhu hòa nhã nói chuyện với Hứa Mạch ở trên giường, còn dùng mười phần kiên nhẫn hướng về phía Hứa Mạch đọc sách.... người Hứa gia không biết làm thế nào, tự nhiên hận Lâm Du không nỗi rồi.
Lâm Du phần lớn là dùng thời gian đọc sách cho Hứa Mạch nghe. Mặc dù Hứa Mạch không thể cùng cô đáp lại, cô vẫn đọc rất nghiêm túc. Người khác có lẽ cảm thấy cô là người quái dị, thế nhưng cô lại tìm được thú vui trong chuyện này.
Lúc trước, thời điểm cô vẫn còn ở bệnh viện tâm thần, cho dù cô muốn tìm một người để nói chuyện, cũng không có cơ hội. Hiện nay rốt cuộc cũng có người chịu nghe cô nói chuyện, cho dù là một người thực vật, cô cũng không cảm thấy phiền chút nào, ngược lại có cảm giác an tâm đã không có từ lâu rồi.
Bởi vì cô biết, bất kể cô đọc cái gì, bất kể đúng hay sai, anh cũng không phản đối cô, cũng không chỉ trích cô. Hơn nữa, đọc sách có thể tích được rất nhiều kiến thức phong phú, còn rèn luyện tài năng ăn nói, không phải sao?.
Quan trọng hơn là, đáy lòng Lâm Du so với hơn ai khác đều biết, cô thường xuyên sẽ không nhịn được mà lầm bầm lầu bầu.
Đã có một đoạn thời gian rất dài bên trong, Lâm Du không nói lời nào. Sau đó vì kìm nén quá lâu, cô liền bắt đầu tự mình nói chuyện với mình, không cần người nghe, tự mình nói chuyện không ngừng.
Mà bây giờ, cô cố gắng khắc chế, cũng thử thay đổi, tận lực không làm ra biểu hiện dị thường. Chẳng qua là, có những thói quen đã khắc sâu tận xương tủy, muốn bỏ đi cô cần có thời gian...
Thời gian cơm trưa, Hứa Chấn Thiên xuất hiện ở phòng Hứa Mạch. Lâm Du chần chờ một chút, vẫn là hướng ông quả quyết xin phép, hỏi có thể lau chùi toàn thân Hứa Mạch hay không?.
"Khục khục khục..." Một người trấn định như Hứa Chấn Thiên, cũng bị lời nói lớn mật của Lâm Du dọa sợ. Ông là tìm "Lâm Nhất Thiến" tới phục vụ cháu trai ông, không phải là tới vô lễ với cháu trai ông.
"Nếu không, đổi hộ công tới đi?" Thấy Hứa Chấn Thiên tựa hồ không đồng ý, Lâm Du lựa chọn phương án khác. Cô chỉ là muốn dùng nước ao cho Hứa Mạch thử nhiều một chút, không chừng có thể xuất hiện kì tích lần thứ hai?
Những thứ hộ công kia còn không có chăm sóc tốt như Lâm Du đâu!Trợn mắt nhìn Lâm Du một hồi lâu, mặt tối sầm lại, Hứa Chấn Thiên khoát khoát tay:" Không cần, cô làm đi!".
"Được" Cũng không biết vì sao Hứa Chấn Thiên thay đổi chủ ý, Lâm Du cũng không thắc mắc, gật đầu một cái.
Nhìn bộ dạng Lâm Du ngạc nhiên, thật là làm cho Hứa Chấn Thiên cảm giác khó giải quyết. Dừng một chút, quay lại vấn đề chính:" Cô dự định đối phó với Lâm gia như thế nào?".
"Bác Dương là tâm huyết trọn đời của ông nội con, con không muốn nhìn nó sụp đổ. Cho nên, xin Hứa gia gia nương tay cho, cho Bác Dương một con đường sống. Về phần những người khác, con tạm thời vẫn chưa có năng lực đụng đến bọn họ" nhắc tới Lâm gia gia, sắc mặt Lâm Du trầm xuống.
"Cô biết thân phận của mình?" Từ hôm qua khi cô nói muốn được sống, Hứa Chấn Thiên đã bắt đầu hoài nghi. Vốn là hắn không có ý định hỏi, chuyện này với Hứa gia cũng không có liên quan. Bất quá, ai bảo ông thấy một màn Lâm Du khích lệ Hứa Mạch kia? Hứa gia chưa bao giờ nợ nhân tình của người khác, Lâm Du tốt với Hứa Mạch, ông tự nhiên sẽ không bạc đãi Lâm Du.
"Ừm" Với thân phận của ông, Hứa Chấn Thiên tất nhiên sẽ biết cô không phải con gái của Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình, chuyện này Lâm Du cũng không thấy kỳ quái.
"Suy nghĩ thế nào?" Bên ngoài đồn vợ chồng Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình đối với Lâm Du cực kì tốt, so với con gái ruột thịt còn thương yêu hơn. Bất quá, nếu không nhìn thấy chuyện Lâm Du thay thế Lâm Nhất Thiến gả tới Hứa gia, Hứa Chấn Thiên cũng không tin.
"Ba mẹ con chết.... bên trong chuyện này có ẩn tình". Lâm Du sẽ không giấu giếm những chuyện ác mà hai vợ chồng Lâm Hồng Tín làm. Trùng hợp Hứa gia với Lâm gia có thù oán, cô càng phải nói hết toàn bộ.
"Sao cô biết?" Lần này, đến phiên Hứa Chấn Thiên kinh ngạc. Tuy ông với Lâm An Yến chưa từng gặp qua, nhưng cách làm người của Lâm An Yến, ông vẫn nghe nói qua. Nếu như vợ chồng Lâm Hồng Tín hại chết vợ chồng Lâm Hồng Hiên, Lâm An Yến không thể nào bao che hung thủ sát hại con trai lớn được.
← Ch. 005 | Ch. 007 → |