Vay nóng Homecredit

Truyện:Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ - Chương 0088

Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ
Hiện có 1007 chương (chưa hoàn)
Chương 0088
0.00
(0 votes)


Chương (1-1007 )

Siêu sale Lazada


CHƯƠNG 89

Cố Gia Huy không cam lòng hỏi tiếp: "Nghĩ lại thấy cũng phải, ai mà không thích kiểu đơn thuần đáng yêu chứ. Không giống như một số phụ nữ, tiếp cận chú chỉ vì tiền của chú thôi, còn dây dưa không rõ với mấy tên đàn ông nữa, loại phụ nữ như thế này, đúng là phải cẩn thận."

Tô Thư Nghi còn đang ngại ngùng vì lời nói của Cố Mặc Ngôn, lúc này nghe thấy lời Cố Gia Huy nói, cô không khỏi nhíu mày lại.

Lời này của Cố Gia Huy rõ ràng là đang chỉ cây dâu mắng cây hòe.

Dù khi gặp lại Cố Gia Huy vẫn luôn nói như vậy trước mặt cô, nhưng không biết vì sao, bây giờ nghe thấy anh ta nói mình như vậy trước mặt Cố Mặc Ngôn, Tô Thư Nghi lại không khỏi có chút tức giận.

"Cố Gia Huy, anh có ý gì đây?" Tô Thư Nghi cũng thực sự nhịn Cố Gia Huy đủ rồi, ngẩng phắt đầu lên hỏi thẳng mặt anh ta.

Cố Gia Huy cười khẩy: "Sao thế Tô Thư Nghi? Cuối cùng cũng không kìm chế được nữa rồi à?"

Thực ra chính Tô Thư Nghi cũng không biết vì sao mình lại tức giận nữa.

Có lẽ, cô chỉ không muốn để Cố Mặc Ngôn hiểu nhầm mình thôi. Không muốn người đàn ông từng nói là tin tưởng mình, cũng tưởng rằng mình là loại phụ nữ hám tiền ai cũng nhận làm chồng được.

"Tôi chỉ cảm thấy, anh nên chịu trách nhiệm với lời mà mình nói." Tô Thư Nghi lạnh lùng nói.

"Chịu trách nhiệm? Ha." Cố Gia Huy cười khẩy một tiếng, lúc này cũng lười che giấu tiếp: "Không phải cô tưởng rằng cô vẫn còn có thể tiếp tục giả vờ là một đóa bạch liên hoa trước mặt chú út tôi đấy chứ? Tôi nói thẳng cho cô biết, tôi đã cho chú út của tôi xem những bức ảnh bẩn thỉu kia của cô rồi, lẽ nào cô còn…"

"Đủ rồi!"

Lời của Cố Gia Huy còn chưa nói hết, Cố Mặc Ngôn đột nhiên lên tiếng ngắt lời, nghiêm giọng chặn lời anh ta.

Nhưng Tô Thư Nghi ở bên cạnh lúc này đã trắng bệch mặt.

Cái gì?

Cố Mặc Ngôn, đã nhìn thấy những bức ảnh kia rồi sao?

Nhìn sắc mặt đột nhiên thay đổi của Tô Thư Nghi, lòng lòng Cố Gia Huy thấy thắt lại, nhưng đồng thời cũng cảm thấy sung sướng!

"Sao nào Tô Thư Nghi, không phải cô thực sự giả vờ giả vịt trước mặt chú út tôi nữa đấy chứ?" Cố Gia Huy cười tàn nhẫn: "Cô cũng không thể đến cả việc mình kết hôn mà cũng không…"

"Cố Gia Huy, tôi nói là đủ rồi." Cố Mặc Ngôn lên tiếng lần nữa, giọng nói lời này đã có chút ý cảnh cáo, lúc này Cố Gia Huy mới biến sắc, nhìn sang Cố Mặc Ngôn ở bên cạnh.

Nhưng Cố Mặc Ngôn lại chẳng nhìn anh ta, chỉ nhìn Tô Thư Nghi mặt không còn màu máu ở bên cạnh.

"Chú út, cháu…" Cố Gia Huy không cam lòng muốn nói tiếp gì đó, nhưng Cố Mặc Ngôn lại đột nhiên quay sang nhìn anh ta.

Đó là loại ánh mắt đáng sợ như thế nào.

Như thể dao băng, chỉ một cái nhìn thôi cũng khiến người khác đổ mồ hôi lạnh ròng ròng!

"Cố Gia Huy." Cố Mặc Ngôn chậm rãi cất lời, gọi cả tên lẫn họ, trong giọng điệu trầm thấp mang theo cảm giác áp bức khó mà diễn tả được: "Cậu đừng có được đằng chân lân đằng đầu."

Mặt Cố Gia Huy tái mét, không muốn thừa nhận đáy lòng mình nảy sinh sợ hãi: "Chú út, dù sao thì chúng ta cũng là người một nhà, loại phụ nữ như Tô Thư Nghi này chỉ là người ngoài thôi…"


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1007 )