Người so với người
← Ch.031 | Ch.033 → |
Editor: Trịnh Phương.
"Hai trận hỏa hoạn quả thật xảy ra lúc Tiểu Tình đang ở siêu thị và bệnh viện, hai vụ này cũng cháy rất lớn, khiến cho bọn cướp đang giữ hai con tin trong siêu thị không kịp trở tay, giúp cảnh sát cứu được họ một cách dễ dàng, càng giúp cho bệnh viện cắt đứt kế hoạch rút ống thở của vợ con bị tai nạn xe để lấy tiền bảo hiểm của người đàn ông kia, giúp vợ anh ta được tiếp nhận cách trị liệu tốt hơn, may mắn sống sót. Sự thật chứng minh, hai trận hỏa hoạn này cuối cùng cũng không có tạo thành bất kỳ thương vong nào cho người vô tội, ngược lại còn cứu mạng không ít người."
Hạ Minh Hiên nhẹ nhàng nói xong những điều này, khẽ cười quay đầu nhìn về phía khuôn mặt kinh ngạc của An Cẩn Du, nói: "Trước kia, những người đó đều chỉ thấy được mặt ngoài, lại chưa từng tra cứu. Bọn họ cũng không bị liên lụy bởi vì tiếp xúc với Tình nhi, ngược lại bọn họ có thể vô cùng may mắn hóa nguy hiểm thành bình an chính là bởi vì có Tinh nhi bên cạnh. Tinh nhi không phải là ngôi sao mang tai họa gì đó, cô chỉ dùng xui xẻo của mình che đi may mắn của những người đó."
An Cẩn Du khẽ nhếch miệng lên, trầm mặc trong chốc lát thì tinh thần mới có thể coi như phục hồi lại, khẽ hô một tiếng: "Anh điều tra Tiểu Tình hay là nói mục đích ban đầu khi đến gần cô ấy là bởi vì phát hiện điểm đặc biệt này của Tiểu Tình?"
Hạ Minh Hiên sững sờ, cũng là có chút dở khóc dở cười: "Không, cô An lo quá xa rồi. Khi mới gặp gỡ Tinh nhi tôi không biết những chuyện này, chỉ là bởi vì sau khi ở cùng một chỗ, nghe Tinh nhi nói đến chuyện lúc trước thì mới muốn đi tra cứu."
"Tiểu Tình nói cho anh?" An Cẩn Du sững sờ, cũng không nghĩ tới chuyện tiểu Tình đã nói một số chuyện cho Hạ Minh Hiên.
"Từ đầu tới giò, Tình nhi chưa bao giờ có ý định giấu giếm tôi, mà chân tướng của một số chuyện, thật ra thì chỉ cần bình tĩnh mà suy nghĩ một chút thì sẽ liền phát hiện có cái gì không đúng."
An Cẩn Du nghe vậy thì trầm mặc, Đúng vậy, những chuyện này chỉ cần bình tĩnh suy nghĩ một chút thì sẽ phát hiện không đúng ở chỗ nào, nhưng những người trước đó chỉ là nghe lời đồn thổi, chỉ nhìn bề ngoài chứ không để ý được nhiều, tránh né, xa cách với Tiểu Tình. Chỉ cần một điểm duy nhất này, người đàn ông trước mắt đã tốt hơn những người trước kia không biết bao nhiêu lần.
Có một số việc, không phải là không rõ ràng, chỉ là bởi vì không quan tâm, cho nên coi thường. Di3enda%leq*uyd0on_tri+nh+ph9uong
Hơn nữa, làm người ta kinh ngạc nhất chính là, cô và Diệp Sơ Tình làm bạn tâm giao của nhau bao nhiêu năm, quan hệ vô cùng thân thiết, vậy mà cô cũng phải dung vài năm mới có thể khám phá ra từng chút từng chút, nhưng người đàn ông này chỉ cần dùng thời gian vài tháng, quả nhiên không phải người đơn giản.
"Còn nữa, cô An vừa hỏi tôi, nếu như tôi có mặt ở đám cháy đó, đối mặt với ngọn lửa lớn như vậy, có khả năng đe dọa tới mạng sống của mình, tôi có thể nảy sinh oán hận với tiểu Tình hay không, vậy tôi cũng muốn nói rõ với cô rằng, tôi không biết. Đời này tôi không thể nảy sinh oán hận với Tình nhi vì bất cứ chuyện gì, càng không thể buông tay Tinh nhi vì bất cứ chuyện gì. Đừng nói tới ngọn lửa kia không đốt tới người tôi, cho dù có đốt tới thì sao? Chỉ cần tôi còn một hơi thở, cô ấy cũng chỉ có thể là của tôi, tôi sẽ dùng hết khả năng, dùng chính mạng sống của tôi để bảo vệ cho cô ấy có một cuộc sống an toàn, hạnh phúc của cô ấy, chỉ có thể xuất phát từ tôi."
Khi Hạ Minh Hiên nói đến đây, trong hai tròng mắt cũng hiện lên một chút màu đỏ của máu, quanh thân càng tràn ngập mùi máu tanh làm người ta khó có thể thừa nhận, bá đạo mà cường thế, tỏ rõ ham muốn mãnh liệt.
An Cẩn Du thở ra một hơi khí lạnh. Mặc dù cô không hiểu rõ là vì sao người đàn ông trước mắt này tại lại cố chấp đối với Diệp Sơ Tình như vậy, nhưng trong lòng cô cũng nhẹ nhõm hơn hẳn. Tuy người này giấu tài nhưng lại có tuyệt đối ý muốn che chở cho Diệp Sơ Tình, chưa chắc đã không phải là một chuyện tốt.
"Chuyện lúc trước, Tiểu Tình cô vẫn quy những sai lầm kia lên người mình, cảm thấy là cô ấy làm liên lụy tới những người đó, càng cho rằng bản thân chỉ mang lại xui xẻo cho người bên cạnh, ngay cả những người bạn như chúng tôi giải thích cũng bị cô cho là an ủi cô ấy. Chính vì vậy, Tiểu Tình vẫn luôn rất tự ti, nếu anh quyết định muốn ở cùng một chỗ với cô ấy thì anh sẽ phải che chở cô ấy thật tốt, đừng để người khác làm tổn thương cô ấy, càng không được để cô ấy đau lòng."
Lời này của An Cẩn Du không khác nào gián tiếp thừa nhận quan hệ của hai người. Khóe môi của Hạ Minh Hiên nâng lên, nụ cười trên mặt cũng chân thành hơn mấy phần, kiên định nói: "Cô yên tâm, nếu Tinh nhi đã ở cùng với tôi, sau này tôi nhất định sẽ không để cho cô ấy phải chịu nửa điểm uất ức."
An Cẩn Du nghe vậy, trên mặt cũng rốt cuộc nở nụ cười.
Lời nói vừa nói dứt, không khí nặng nề giữa hai người cũng bắt đầu trở nên hài hòa hơn. Di*en)da0n l3e-q9uy_d+on
Diệp Sơ Tình nấu ăn được một nửa, thật sự không yên lòng, lén lén lút lút thò đầu ra nhìn phòng khách từ trong phòng bếp, thấy hai người chẳng những không có tình hình đấu đá ác liệt như cô đã nghĩ mà còn trò chuyện với nhau vui vẻ, vừa nói vừa cười, không khỏi có chút kinh ngạc.
Chỉ là cô rất nhanh liền khẽ thở phào nhẹ nhõm, không có gì vui hơn so với việc tình cảm của mình được bạn tốt thừa nhận. Diệp Sơ Tình cũng yên lòng cười cười, xoay người trở về phòng bếp chuyên tâm làm đồ ăn ngon.
An Cẩn Du không yên lòng mà nói cho Hạ Minh Hiên không ít thứ quan trọng cần chú ý khi ở cùng Diệp Sơ Tình, Hạ Minh Hiên từ đầu đến cuối đều nghe một cách vô cùng nghiêm túc, chưa từng có một chút cảm xúc không kiên nhẫn, điều này khiến trong lòng An Cẩn Du tiếp tục tăng thêm điểm cho anh.
Nhìn vẻ khiêm tốn tiếp thu này của Hạ Minh Hiên, An Cẩn Du chợt nhớ ra cái gì đó, ho nhẹ một tiếng, nói: "Còn có một vấn đề, ban đầu là anh được Tiểu Tình nhặt về, vậy bây giờ anh ở lại nhà Tiểu Tình là cô ấy nuôi anh, hay là..." D9Đ#L&Q@Đ
Hạ Minh Hiên hiển nhiên cũng không nghĩ tới An Cẩn Du sẽ hỏi tới chuyện này, ngớ ra một chút, sau đó ôn hòa cười nói: "Cô yên tâm, việc nuôi gia đình nên là đàn ông làm thì tốt hơn, điều này tôi rất rõ. Tthời gian trước tôi vẫn chưa quen với cuộc sống nơi đây nên phải làm phiền Tinh nhi chăm sóc. Nhưng những ngày này tôi đã tìm việc làm trên trang web, mặc dù hiện tại không có điều kiện quá tốt, nhưng cho Tinh nhi mọt cuộc sống thoải mái an nhàn thì tôi vẫn làm được."
"A, như vậy thì tốt." An Cẩn Du hài lòng gật đầu một cái, trong đầu không biết sao lại nghĩ đến người đàn ông đang đợi mình ở nhà. Quả nhiên là không so không biết, vừa so sánh thì liền giật mình. Đúng là tre già măng mọc, người kia ở nhà mình so sánh với người đàn ông này không phải là khác nhau một trời một vực sao!
An Cẩn Du bất đắc dĩ lắc đầu, thổn thức không dứt. Nhưng ngay sau đó, đầu cô chợt cứng lại. Không đúng, cô so Niếp Quân Hạo với người đàn ông họ Hạ này làm gì chứ! Anh Hạ là bạn trai tiểu Tình, hơn nữa tương lai còn có thể phát triển thành chồng, nhưng quan hệ giữa cô và Niếp Quân Hạo nhiều lắm cũng chỉ coi là quan hệ nửa ở chung. Die4nd@anl)e_q8uy(don
Giật mình với suy nghĩ về chuyện không thể tưởng tượng nổi của mình, trong nháy mắt, An Cẩn Du cảm thấy cả người đều trở nên không khỏe. Cảm thấy quá lúng túng, cô vội vã đưa tay bưng ly trà trên bàn lên, chuẩn bị uống ly trà để an ủi.
Nào biết được, vừa mới đưa trà vào miệng, An Cẩn Du liền bị tin tức truyền tới từ TV bên cạnh dọa cho trực tiếp phun trà ra ngoài: "Phốc!"
Hạ Minh Hiên ngồi đối diện suýt bị phun vào: "..."
An Cẩn Du gây chuyện không biết nói gì: "..."
← Ch. 031 | Ch. 033 → |