Gara play
← Ch.30 | Ch.32 → |
Năng lực xã giao của ê-kíp Cố Duyên có thể nói là vô cùng không tệ, dù sao đi nữa Hoàng Sơn cũng là người đại diện kim bài, từ khi Cố Duyên gia nhập làng giải trí đến nay những chuyện linh tinh không có một ngàn cũng có 800, huống hồ cái gọi là "ngoại tình" cũng chỉ là bức ảnh mà thôi, bài viết đầu tiên nội dung câu từ cũng là từ nhiều năm nay vẫn viết biên soạn lại, không phải là chuyện mới mẻ gì, đại đa số khán giả bây giờ cũng không dễ lừa dối như vậy.
Nhưng mặc dù ê-kíp của Cố Duyên ra sức thanh minh, thì thân phận của Giản Chiếu Nam vẫn bị moi ra ngoài, từ lúc tốt nghiệp tiểu học cho đến khi làm luận án tiến sĩ, từ chiều cao cho đến cân nặng, không có một con số nào là không bị công bố.
Còn phòng khám thì lại càng không dễ dàng chen chân, số lượng người hẹn trước đã được đặt đến cả nửa năm sau.
Bạn hỏi vì sao ư?
Đương nhiên là bởi vì bác sĩ Giản vừa đẹp trai lại vừa có tiền, bình thường đã có tiếng tăm rất tốt đối với bệnh nhân, bây giờ lại có một sự kiện đen tối như thế thêm vào, quả thật là dệt hoa trên gấm.
Bì Dập An vốn cũng vô cùng lo lắng, làm "người thường", Giản Chiếu Nam bị giới truyền thông soi mói quá độ thì cũng không phải là chuyện tốt gì, với hắn mà nói ngược lại là gánh nặng, nhưng hai người ở trung tâm dư luận kia thì lại có bộ dạng rất nhẹ nhàng, khiến cô cảm thấy mình đã lo lắng quá mức rồi.
Ê - kíp của Cố Duyên vốn định sẽ dìm chuyện này xuống thành bằng 0, nhưng cư dân mạng chính là như vậy, anh càng giấu giếm thì người ta sẽ càng hoài nghi, nhưng nếu anh thoải mái, cứ để họ muốn nghĩ thế nào thì nghĩ, ngược lại sẽ chứng minh được sự trong sạch của anh.
Hơn nữa, trên đời này không có bức tường nào là không lọt gió. Nếu muốn giữ gìn bức tường này một cách hoàn hảo, thì phương pháp duy nhất là sử dụng một bức tường khác để che chắn.
Bức tường mà Cố Duyên và Giản Chiếu Nam muốn che chắn chính là Bì Dập An.
Vì thế câu chuyện thật thật giả giả cứ bị bàn tán một cách điên cuồng, còn Cố Duyên chỉ cần cắn chặt hai chữ "bạn bè" thì sẽ không ảnh hưởng gì đến toàn cục.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người trong ngành đều có chút bán tín bán nghi. Dù sao đi nữa, bọn họ cũng chưa bao giờ nghe nói tới Cố Duyên đã từng có bạn gái, trong ngành này những người là gay cũng không ít, nếu quả thật Cố Duyên là "đồng chí" thì cũng chẳng có gì lạ.
Thậm chí còn có một số đại gia chuyên nhắm vào các nam diễn viên, còn nhờ người tìm cách liên lạc với Hoàng Sơn, lời trong lời ngoài đều có ý tứ muốn lê.п g.ıư.ờ.n.ɢ với Cố Duyên, điều kiện là có thể cho hắn cơ hội và tiền bạc...
Cố Duyên trong lòng bực bội muốn điên lên, đêm đó liền uất uất ức ức kể khổ với Bì Dập An, giống y như một cây cải đắng.
Bì Dập An nghẹn cười, dỗ dành hắn nói Duyên baby của chúng ta là ngoan nhất, Duyên baby là nam diễn viên duy nhất trong giới giải trí gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn!
Duyên baby là cách xưng hô mà các fan của Cố Duyên gọi yêu hắn, ngày thường hắn cũng chỉ xem như đó là một cách xưng hô, nhưng từ miệng Bì Dập An nói ra thì lại hoàn toàn khác biệt, nghe thế nào cũng vào lộ ra một sự ✝️-𝒽-â-ռ mậ-𝐭 yêu chiều, hắn đắc ý đến nỗi cái đuôi cũng sắp vểnh lên trời, nhưng miệng thì vẫn cứng rắn lẩm bẩm lầm bầm nói cái câu "gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn" này cũng không phải là thứ gì tốt.
Bởi vì câu nói này, thường xuyên dùng để diễn tả một nữ minh tinh nào đó bị người ta bôi đen châm chọc, là một đóa hoa sen gần bùn mà không hôi mùi bùn.
Thời buổi hiện nay, tin tức của giới giải trí lên nhanh mà xuống thì cũng rất nhanh. Chuyện của Giản Chiếu Nam và Cố Duyên ầm ĩ được hai ngày thì đã bị tin tức một nam minh tinh nào đó ra nước ngoài mua ⓓâ.𝖒 đè xuống.
Cho nên khi Giản Chiếu Nam về nước, Bì Dập An cũng không suy xét quá nhiều, cứ để mặt mộc ra sân bay đón hắn.
Lúc đó, cô không biết được rằng sẽ có paparazzi chụp lén, ví dụ như trang báo mạng "Sơn Ngư Cơ", cô chạy đến nhào vào lồng n*ℊ*ự*c Giản Chiếu Nam, Giản Chiếu Nam cũng tiện tay bỏ hành lý xuống, giang tay ra ôm lấy bạn gái mình.
Quá trình này đã bị paparazzi chụp lại hết toàn bộ.
Những ảnh chụp còn chưa kịp đăng lên thì đã bị Hoàng Sơn mua được, Bì Dập An và Giản Chiếu Nam tuy không phải là người trong ngành nhưng bên ngoài đều có mối 🍳.⛎🅰️.n 𝒽.ệ không nhiều thì ít với Cố Duyên, một người vừa mới có tin đồn ngoại tình với Cố Duyên, một người đã từng có scandal chui xuống gầm bàn lần trước. Nếu để những người có tâm nghiêm túc sắp xếp lại mọi thứ, thì khó nói có tạo thành uy ♓i_ế_ρ đối với sự nghiệp của Cố Duyên hay không.
Lúc Hoàng Sơn đỏ mặt tía tai đưa ảnh chụp đến trước mặt Cố Duyên, hắn thật sự không hiểu được Cố Duyên vì sao lại thích một cô gái như vậy, ngoại trừ bề ngoài xinh đẹp ra thì không có gì tốt cả.
Cố Duyên vẫn là bộ dạng nhẹ nhàng gió thổi mây bay đó, cầm lấy ảnh chụp nghiêm túc nhìn một lúc lâu, lâu đến mức Hoàng Sơn cũng cho rằng hắn hẳn là rất tức giận, kết quả nhìn được một hồi thì lại bảo rằng "hình như cô ấy hơi gầy rồi.".
Hoàng Sơn tức đến ngất đi, không thèm nói nửa lời, người ta ngay cả ngoại tình cũng có thể chấp nhận được thì còn gì mà không thể chấp nhận? Nói toạc ra thì cũng không có tác dụng gì, còn không bằng nhân lúc hợp đồng vẫn còn thời hạn, cứ ép bức hắn làm việc cho thật nhiều vào, tăng lên giá trị thặng dư kiếm được tiền mới là đúng đắn.
Giản Chiếu Nam đi một chuyến này hết 10 ngày, với Bì Dập An tuy không phải cửu biệt, nhưng lại hơn hẳn tân 𝐡ô·ռ·, trên đường từ sân bay trở về cô đã không thể ngồi yên, chỗ này 𝐡·ô·п một cái, chỗ kia sờ một chút, nhìn thế nào cũng cảm thấy Giản Chiếu Nam rất đẹp trai.
Cũng thật kỳ lạ, lúc mới bắt đầu qua lại tuy rằng cũng có chút động lòng, nhưng không có loại cảm giác không thể kiềm chế này. Nếu không thì cô cũng sẽ không tiện tay đóng gói hắn cùng với Lạc Nhất rồi thuận tiện ném đi, bây giờ nghĩ lại Bì Dập An cảm thấy bản thân mình lúc đó chắc là điên rồi.
Bác sĩ Giản tốt như vậy, ai dùng thì sẽ biết.
Xe chạy đến gara dưới hầm, mới vừa dừng lại, Bì Dập An đã chồm người qua ngồi xuống đùi Giản Chiếu Nam đối diện với hắn, ôm cổ hắn 𝐡-ô-𝐧 sâu, khác với nụ ⓗô*ⓝ dịu dàng 〽️ú*† vào, nụ ♓ô●ⓝ này mang theo mười phần ý muốn 🅓-ụ ◗-ỗ tình sắc, đầu lưỡi Bì Dập An chui vào khoang miệng Giản Chiếu Nam 👢𝐢ế*m từng chút một lưỡi hắn, cố ý phát ra tiếng ư ư nũng nịu, khiến Giản Chiếu Nam mê mẩn rối loạn.
Hô.n ɱô.𝐢 giằng co khoảng mười mấy phút, cả hai đều thở dồn dập, Giản Chiếu Nam có chút bất đắc dĩ, nhưng càng chìu chuộng nhiều hơn, hắn ôm chặt lấy èo Bì Dập An, dịu dàng nói: "Còn ở gara đó, cục cưng."
Môi Bì Dập An qua lại trên mắt mũi hắn, đôi mắt xinh đẹp phản chiếu ánh đèn ở gara tầng hầm càng làm nổi bật được sự sáng rõ đen trắng, càng động lòng người, "Em muốn làm ở chỗ này, anh có cho không?"
Giản Chiếu Nam cười khẽ, nếu cô muốn, hắn sao có thể không cho? Bì Dập An hôm nay mặc áo sơ mi màu lam nhạt m-ề-〽️ Ⓜ️-ạ-ı, Giản Chiếu
Nam vừa ♓ô*ռ cô vừa cởi nút cúc áo ra, cặp v/ú trắng mịn của Bì Dập An từng chút từng chút hiện ra trước mắt hắn, được áo п🌀ự*↪️ màu đen bao lấy, lại càng thêm trắng như tuyết, trơn mềm, áo sơ mi rộng thùng thình, thì không cởi, nửa kín nửa hở, là hấp dẫn người ta nhất.
Hôn lên bầu v/ú bên phải một cái, Giản Chiếu Nam hiếm khi nổi ý trêu chọc "Nhớ anh hả?" Hắn hỏi.
Bì Dập An bất đắc dĩ: "Anh muốn hỏi mấy ngày..."
"Anh đang nói chuyện với hai cô này." Giản Chiếu Nam chỉ vào cặp v/ú cao ngất của cô.
Trước khi Bì Dập An kịp tức giận, Giản Chiếu Nam đã một lần nữa ♓_ô_ⓝ Ⓜ️_ô_𝐢 cô, hơi thở ấm áp triền miên qua lại trong khoang miệng hai người, một chút nước bọt trong suốt muốn cắt đứt 𝐪·u·🔼·ռ ♓·ệ liền chảy ra từ khóe miệng, để lại một dấu vết ái muội tình sắc, hơi thở đặc biệt của hắn ập vào trước mặt, Bì Dập An toàn thân mềm nhũn, tay bắt đầu vói vào bên trong quần áo Giản Chiếu Nam, vội vàng thắp lửa khắp nơi trên người hắn.
Giản Chiếu Nam nhận ra cô đang gấp rút, liền giữ tư thế ôm cô, bàn tay chui vào dưới váy, ngón tay thon dài cách một lớp vải mỏng cọ cọ lên hoa môi đầy đặn bên ngoài huyệt thịt, chỉ chốc lát sau đã sờ thấy một mảnh ướt đẫm lầy lội.
"Cục cưng, thèm ăn rồi hửm?" Giản Chiếu Nam thấp giọng thủ thỉ, ngón tay đó theo mép quần lót chui vào, chuẩn xác sờ lên â/m đ/ế mẫn cảm nhất của cô, xoay xoay nắn nắn.
Bì Dập An hai mắt mê ly, ↪️●ắ●𝐧 mô●ⓘ, ♓_ơ_ı 𝖙h_ở 🅓ồ_n 𝖉_ậ_𝖕, không tự chủ được vặn vẹo 𝐦ô.ⓝ.🌀 chủ động cọ ngón tay Giản Chiếu Nam, 🅓*â*𝖒 dịch càng lúc càng nhiều, "A... Nam Nam... em muốn...".
"Em gọi anh là gì?" "... Nam Nam"
"Không đúng, suy nghĩ lại xem, phải gọi là gì? Gọi đúng thì anh mới cho em."
Bì Dập An hai tay vịn lấy vai Giản Chiếu Nam, hai chân tách ra ngồi lên vô lăng xe, này tư thế đặc biệt thuận tiện cho cô tự mình đong đưa trước sau, Giản Chiếu Nam ngón tay đặt trong quần lót cô r*𝖚*𝖓 𝐫ẩ*𝐲, tuy rằng cũng şư*ớ*𝖓*🌀, nhưng làm thế nào cũng không đủ, Bì Dập An bị lời nói và sự 𝐤●í🌜●♓ 🌴●𝖍●í●🌜●𝒽 ✞𝐡-â-n t-h-ể của hắn ép đến khóc rấm rức lên, cuối cùng thỏa hiệp, r.𝐮.𝐧 ⓡ.ẩ.ÿ gọi hắn.
"... Ông xã... ông xã làm em đi..."
Giản Chiếu Nam hô●ռ m●ô●𝐢 cô, "Được, ngoan, ngồi xuống đi, ông xã sẽ làm em phun nước."
Ngày cả quần cũng chưa kịp cởi, hắn đã trực tiếp kéo khóa kéo, giải phóng thứ kia khỏi bộ tây trang, vạch quần lót Bì Dập An sang một bên, cô ôm cổ hắn chậm rãi ngồi xuống.
Cho dù Bì Dập An đã cũng đủ trơn ướt, nhưng bởi vì thứ đồ kia của Giản Chiếu Nam quá lớn, mới vừa tiến vào một nửa đã gặp khó khăn, Bì Dập An theo bản năng nhổm người lên, nhẹ nhàng lắc lư 𝖒ô.𝐧.𝖌 tròn.
Quy đ*u Giản Chiếu Nam bị cô hút lấy một cách chặt chẽ, sung 💰_ướռ_ℊ muốn c●𝒽●ế●ⓣ đi, hai người đã mười ngày không gặp, cả hai đều muốn nhau vô cùng.
"Ngoan, đừng cắn chặt như vậy, vừa mới vào một nửa thôi." Giản Chiếu Nam cười khẽ, hai tay bóp chặt èo Bì Dập An ấn cô xuống, động tác không mạnh, chỉ †-𝐡â-ⓜ п-h-ậ-🅿️ từng chút từng chút một.
Bì Dập An bị căng ra tràn đầy, thoải mái đến mức không nói nên lời, khuôn mặt nhỏ ửng hồng, cả ⓣ𝐡â.𝓃 †♓.ể đều treo lên trên người Giản Chiếu Nam.
Rốt cuộc toàn bộ cũng đi vào được, Giản Chiếu Nam kêu lên một tiếng, hơi hơi hé miệng 𝐭.♓.ở 🅓ố.𝖈, một bàn tay đột nhiên đánh nhẹ lên ɱ_ô_п_ⓖ Bì Dập An, "Cưng ơi, em làm đi..."
Bì Dập An từ trước đến nay cuộc sống tuy không đến mức loạn xạ, nhưng cũng tuyệt đối phong phú hơn so với Giản Chiếu Nam, tư thế nữ ở trên vẫn là sở trường vô cùng đặc biệt của cô, một trên một dưới, có thể khống chế côn th*t c·ắ·ⓜ 𝖛à·🅾️ đúng vị trí khiến mình thoải mái nhất, lập tức ướt đẫm không chịu được, quần áo dưới hạ bộ Giản Chiếu Nam đã bị nước của cô làm ướt một mảng lớn.
Giản Chiếu Nam bị cô hút đến 𝐬_ướ_𝖓_🌀 lên tận trời, vừa ✞𝖍*ở ♓ổ*𝐧 𝐡ể*𝐧 vừa ngậm lấy đầu v/ú đang nhảy lên của cô, cắn một cái rồi lại dùng đầu lưỡi khẩy khẩy, miệng há to nuốt cả bầu v/ú tăng thêm κh𝐨·á·1 𝐜ả·〽️ cho cô, khiến chỗ 🌀_𝒾_𝖆_o ⓗ_ợ_p ở hạ thể cô lại tràn ra thêm một suối nước, Giản Chiếu Nam hơi ✝️-♓-ở ♓-ổ-𝓃 ♓-ể-ռ cười: "Như vậy mà đã s*ướⓝ*🌀 rồi sao... nước của e sắp dìm 𝒸ⓗế-🌴 chúng ta rồi..."
"A... 𝐬ướ𝓃.ⓖ lắm..." Bì Dập An khắc chế không được гê●ⓝ 𝐫●ỉ, thanh âm r●𝐮●𝐧 𝖗ẩ●γ vô cùng, chân mềm đến nỗi không quỳ nữa, hai mắt đẫm lệ 〽️ôռ-ⓖ lung cầu xin hắn: "... Mệt quá à, Nam Nam anh cử động đi mà.. xin anh đó... làm em đi..."
Một câu liền khiến Giản Chiếu Nam đỏ mắt, hắn bóp eo Bì Dập An khiến cô đổi hướng, cả người dựa lên vô lăng, ghế được hạ xuống thấp nhất, hắn bám vào sau lưng cô, lại cắm thật mạnh vào, động tác làm Bì Dập An lại rên lên.
Thể lực giữa nam và nữ dù sao cũng có sự cách biệt, Giản Chiếu Nam phát điên lên cũng không kém gì so với Cố Duyên, mỗi một lần ⓒ_ắ_ⓜ ✌️à_o đều tiến vào chỗ sâu nhất bên trong, Bì Dập An sung ⓢướ·𝐧·g đến mức ngoại trừ kêu lên một câu thì nói không nên lời gì nữa.
"Có đủ sâu không... hửm?" Giản Chiếu Nam vẻ mặt có chút hung bạo, tốc độ cực nhanh đẩy mạnh về phía trước, thanh âm không còn ôn hòa nhã nhặn của lúc bình thường, ngược lại mang theo chút độc ác, giống như muốn làm 𝒸𝒽-ế-🌴 cô.
Bì Dập An ê ê a a kêu, cao trào dường như sắp đến.
Trong bãi đỗ xe tòa nhà đang trống trải, có một chiếc xe trong góc lúc lắc hết mức.
Đột nhiên, cửa bãi xe tích tích kêu vang, một chiếc xe khác đang từ từ chạy vào.
Chiếc xe đó dừng lại ở cách xe Giản Chiếu Nam không xa, nhiều lắm chỉ khoảng chừng sáu bảy mét.
Có người từ trên xe đi xuống, có lẽ là một đôi tình nhân, hai người hình như đang gây gổ, vừa xuống xe đã bắt đầu cãi nhau, sau đó lại đứng im tại chỗ bất động.
Bì Dập An muốn khóc, cô sắp đến cao trào, cả người treo giữa không trung, nửa vời, khó chịu vô cùng.
Giản Chiếu Nam ở sau lưng cô ♓·ô·𝐧 liên tục, cánh môi triền miên trên hõm vai cô, bàn tay to vòng qua eo cô, xoa nắn âm đế.
Đồ vật của hắn vẫn còn tràn đầy trong huyệt động cô, môi lại 𝒽ô·n từng chút lên lưng, một bàn tay nắm bầu ռⓖ●ự●𝐜, tay kia lại véo tới véo lui chỗ â/m đ/ế mẫn cảm nhất, tất cả mọi điểm yếu ớt trên cơ thể đều bị hắn khống chế.
Viên â/m đ/ế phồng lên hết mức, sung huyết thành một hạt đậu thịt, hơi chút chạm vào Bì Dập An sẽ run lên khe khẽ, nàng muốn hét lên, nhưng lại không dám, trong hoàn cảnh như vậy càng thêm 𝐤_í𝖈_♓ 🌴_h_í𝖈_𝖍 thần kinh cô.
Bên ngoài xe đôi tình nhân kia vẫn còn lời qua tiếng lại, cô gái vung tay lên, cái tát còn chưa kịp rơi xuống thì đã bị anh chàng kia nắm chặt lại, đè cô ấy lên thành xe ♓.ô.n xuống.
Một phút đồng hồ sau, hai người vô cùng vui vẻ nắm tay đi mất.
Bì Dập An cuối cùng cũng có thể hét lên, ngón tay Giản Chiếu Nam cũng rất lợi hại, mỗi một lần xoa nắn đều khiến cô co rút lại, đồng thời bên dưới kịch liệt 𝒸ắ_𝐦 𝐯à_0 𝓇ú*𝐭 r*ⓐ, chỉ hơn mười lần, Bì Dập An đã cảm giác được 𝖐𝖍𝑜_á_i ↪️_ả_Ⓜ️ dồn dập vào trước mặt.
"A a a... em tới rồi... Nam Nam..." Bì Dập An ngửa mặt khóc nức nở lên, Giản Chiếu Nam phía sau vẫn còn hung mãnh ra vào, ý thức cô đã ɱ·ê 𝐦·𝐚·𝓃g, căn bản không biết mình đang nói gì.
Đột nhiên, từ chỗ sâu trong huyệt động phun ra một dòng thác dâ.m thủy trong suốt, dây cả ra vô lăng, rồi lại chảy nhỏ giọt xuống dưới.
Cô đã triều xuy.
Giản Chiếu Nam bị sự vặn xoắn co rút trong huyệt thịt lúc cô cao trào khiến cho không thể khống chế được thần chí, không muốn chịu đựng thêm nữa, sau một trận kịch liệt chống đẩy thì nhanh chóng 𝖗●ú●✞ 𝖗●𝐚, bắn lên trên đùi cô.
Sau cao trào, Bì Dập An cả người bủn rủn hết sức, dựa hẳn vào lồng 𝐧g●ự●𝒸 Giản Chiếu Nam, mệt đến nỗi không muốn nhúc nhích, Giản Chiếu Nam giúp cô vén tóc ướt trên mái ra sau tai, yêu thương 𝖍-ô-n lên mắt môi cô, dịu dàng khen ngợi: "Cục cưng nhà chúng ta lợi hại quá, thật sự sư·ớ·ⓝ·ℊ đến phun nước, hửm?"
Đã lấy lại được bình tĩnh, Bì Dập An ngửa mặt đón nhận nụ 𝒽_ô_ռ của Giản Chiếu Nam, cả người đều toát ra sự 🍳⛎yế.n r.ũ mê hoặc, chỉ xuất hiện sau khi l*à*𝐦 𝖙ì*n*𝐡 của phụ nữ, "Nam Nam lợi hại nhất."
Giản Chiếu Nam cúi đầu cười, nụ cười tràn ngập thỏa mãn.
← Ch. 30 | Ch. 32 → |