Kỉ niệm của hắn và cô (3)
← Ch.0032 | Ch.0034 → |
Kỉ niệm của hắn và cô (3)
Cố Dư Sinh nhìn thấy chai trà xanh, nhíu nhíu mày, nghểnh đầu nhìn cô đầy thắc mắc, qua năm giây sau, hắn hiểu ra được, lạnh nhạt cầm chai nước trà.
Tần Chỉ Ái biết hắn nhận chai nước của cô rồi, dù ngoài mặt tỏ vẻ thờ ơ không chút nao núng, nhưng trong lòng lại đang nhảy nhót vui mừng.
Cố Dư Sinh mở nắp bình nước, không uống, lại đưa trả cho cô.
Tần Chỉ Ái sửng sốt, trong chốc lát không dám quay đầu lại.
Lúc này điện thoại của Cố Dư Sinh vang lên, hắn liền nhìn điện thoại một cái, bấm nút nghe.
Sau khi hắn cúp máy, Tần Chỉ Ái mới tỉnh táo lại, hắn lại đeo tai nghe vào, không nghe rõ cô giải thích: "Em không phải..."
Cô chỉ nói được ba chữ, hắn bỗng nhiên đứng lên, ôm áo khoác, không nói lời nào chạy ra khỏi tiệm internet.
Hắn mãi mãi cũng sẽ không biết, ngày đó có một người con gái đứng bên cạnh hắn, rất muốn nói với hắn: "Em không phải muốn anh mở nắp giúp em, em muốn mời anh uống."
Trong ấn tượng của Tần Chỉ Ái, Cố Dư Sinh là một nam sinh hoàn mỹ đến không thể hoàn mỹ hơn, giống như là một nam chính trong một quyển manga cô đọc lén trong lớp, thanh nhã, sạch sẽ, cao quý.
Nhưng Ngô Hạo lại nói, gương mặt của Cố Dư Sinh và khí chất của hắn đã lừa gạt tất cả mọi người, hắn sạch sẽ và hoàn mỹ ở chỗ nào chứ, bên trong hắn một chút đứng đắn cũng không có, tính tình khó chịu, nghiện thuốc lá nặng, không có tính kiên trì, miệng còn rất tiện, đương nhiên dựa vào khuôn mặt đó, dù người hắn có đầy khuyết điểm đi chăng nữa, nữ sinh cũng sẽ không nói hắn xấu, phóng đãng, bất kham.
Tần Chỉ Ái tin tưởng mắt nhìn người của mình, không tin tưởng lời nói của Ngô Hạo.
Mãi đến ngày sinh nhật của Hứa Ôn Noãn, lúc mọi người ở KTV tổ chức sinh nhật cho cô, cô lần đầu tiên cảm nhận được Cố Dư Sinh hoàn toàn đúng với lời của Ngô Hạo: "miệng còn rất tiện."
Ngày đó tâm tình của Cố Dư Sinh không tốt, ai nói chuyện với hắn liền bị hắn chửi lại.
Sau đó tất cả mọi người uống nhiều rồi, cũng chơi đùa, không biết là ai đề nghị ra sàn nhảy khiêu vũ, sau đó nháy mắt toàn bộ người trong phòng đều tản đi, chỉ còn lại hắn và cô.
Hắn lười biếng dựa trên ghế salon, cúi đầu chơi điện thoại.
Màn hình tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, chiếu sáng khuôn mặt của hắn.
Qua một lúc, có lẽ là điện thoại của hắn hết pin, màn hình điện thoại bỗng nhiên tối lại.
Hắn ném điện thoại sang một bên, sau đó giơ hai tay chống đầu, dựa đầu vào ghế salon nhắm mắt lại.
Tần Chỉ Ái cho là hắn không chú ý đến mình, ngồi xổm trước bàn đối diện, vừa giả vờ ăn bánh sinh nhật, vừa liếc trộm hắn.
Không biết Tần Chỉ Ái đã liếc Cố Dư Sinh được bao nhiêu lần, hắn bỗng nhiên mở mắt ra hướng về phía cô "Này" một tiếng.
← Ch. 0032 | Ch. 0034 → |