← Ch.097 | Ch.099 → |
Edit: Phương Thiên Vũ
Bùi Diệc vỗ vỗ vai cậu, "Đã là thói quen rồi!" Trong lòng cảm thán, lão đại dịu dàng sẽ luôn dọa sợ người a!
Vân Thiên đột nhiên hỏi, "Nghe nói cậu tìm bạn gái?" Bạn gái đương nhiên không giống khi chơi đùa cùng phụ nữ.
"Khụ khụ..." Không nghĩ tới Vân Thiên lại đột nhiên nói cái này, Bùi Diệc thiếu chút nữa bị sặc. Quay đầu nhìn Nam Cung Liệt thì thấy cậu ta phản ứng gì cũng đều không có, trong lòng có chút không yên.
Thấy anh không nói lời nào, Vân Thiên tiếp tục nói, "Khi nào thì dẫn đến xem xem? Ta muốn xem xem cô gái kia có phải có ba đầu sáu tay hay không!" Hắn rất ngạc nhiên cô gái như thế nào mà có thể làm cho Bùi Diệc hồi tâm.
Kiều Bối Nhi tựa lưng vào ghế, từ kính chiếu hậu nhìn cảnh ở phía sau, trong mắt đều là hứng thú.
Bùi Diệc lại nhìn Nam Cung Liệt, "Liệt..." Nam Cung Liệt liếc mắt xem thường, mặc kệ hắn. [Vũ: ghen rồi =))))]
"Liệt..." Bộ dáng Bùi Diệc ủy khuất như một cô vợ trẻ, đưa tay kéo Nam Cung Liệt.
Vân Thiên nhíu mày nhìn hai người, thật sự là nhìn thế nào cũng thấy quái dị. Nếu không biết Bùi Diệc là người như thế nào thì anh thật muốn nghi ngờ hai người này có phải có gian tình hay không!
Xe trực tiếp dừng lại trước tòa cao ốc tập đoàn Tuyệt Thế, Nam Cung Liệt dẫn đầu xuống xe, Bùi Diệc đuổi sát theo. Kiều Bối Nhi và Tư Minh Dạ sau khi xuống xe thì hào phóng đưa xe cho Vân Thiên dùng, dù sao đây cũng là xe của Danny · Rock.
Vân Thiên không khách khí lái xe về Vân Môn, Lam Tư trở về bệnh viện, Phạm Bảo Nhi đương nhiên đi theo anh, còn Danny · Rock và Viên Viên cũng vội vã về nước. Chú của Danny · Rock thời gian không còn dài nhưng trong khoảng thời gian này Thương Lang bang lại xuất hiện một ít vấn đề cần anh trở về xử lý. Lần hành động này của Danny · Rock có thể nói thật là trộm gà không thành còn mất nắm gạo, uổng công đi một chuyến. Thương Lang bang xảy ra vấn đề không nói, báu vật kia ngay cả nhìn cũng chưa nhìn đến một cái.
"Liệt... Đợi tôi với..." Bùi Diệc đáng thương đuổi theo Nam Cung Liệt nhưng thấy cậu ta đột nhiên ngừng lại, "Làm sao vậy?"
Nam Cung Liệt kéo anh núp vào, Bùi Diệc nhíu mày. Theo tầm mắt của cậu ta nhìn lại thì trong mắt đều là kinh ngạc. Đó là An Thụy sao?
Nam Cung Liệt cũng trợn mắt, giật mình nhìn An Thụy ôm hôn một cô gái nóng bỏng, tay đẩy đẩy Bùi Diệc, "Diệc, tôi không hoa mắt chứ?"
"Tôi cũng thấy!"
Hai người liếc nhìn nhau, bọn họ đi cũng không bao lâu mà? An Thụy sao lại bị phụ nữ quyến rũ chứ?
"Diệp Hạm!" Kiều Bối Nhi nhìn cảnh tượng trước mắt cũng có chút kinh ngạc, bị An Thụy ôm lại chính là Diệp Hạm sao?
Hai người hoàn toàn quên mình đột nhiên kinh động tách nhau ra, Bùi Diệc và Nam Cung Liệt thấy không còn cảnh diễn nữa cũng đi ra. Nhìn đột nhiên xuất hiện bốn người, Diệp Hạm thoáng chốc đỏ mặt cúi đầu, "Đầu... Đầu lĩnh..."
Bùi Diệc ái muội cười nói, "Hóa ra băng mỹ nhân thẹn thùng lại xinh đẹp động lòng người như vậy a!"
An Thụy nhíu mày nhìn cậu một cái, "Diệc..." Tuy biết Bùi Diệc không có ác ý nhưng vẫn nhịn không được lên tiếng ngăn cản cậu làm quấy.
Chỉ là anh vừa mới nói ra một chữ thì liền thấy Bùi Diệc ôm chân kinh động nhảy lên, vẻ mặt ai oán nhìn Nam Cung Liệt. An Thụy nhíu mày nhìn hai người, sao lại cảm thấy hai người kia có chút không bình thường?
Kiều Bối Nhi sờ sờ cằm cười nói, "Không có việc gì không có việc gì! Ai nói sát thủ không thể yêu đương, An Thụy nhìn qua cũng không tệ lắm !"
Diệp Hạm mặt càng đỏ hơn. Tư Minh Dạ ôm Kiều Bối Nhi đi vào văn phòng, những người khác cũng đi theo vào. Trên mặt Diệp Hạm vẫn đỏ ửng như cũ nhưng không có quên chính sự, không cần Kiều Bối Nhi hỏi đã đem những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này nói rõ ràng.
"Tập đoàn Tuyệt Thế cùng tập đoàn Vũ Văn hợp tác rất thuận lợi, Tân Vũ cũng không có bị phát hiện nhưng Lục Mạn Nhã và Kiều Tịch Nhan luôn lén gây phiền phức cho cô ấy. Sinh nhật Vũ Văn Liệt sắp tới rồi, Vũ Văn Lạc nhất định sẽ dẫn Tân Vũ theo."
Sau khi Kiều Bối Nhi nghe xong thì nói, "Bảo Tân Vũ trở về đi! Bây giờ không cần phải đi trộm truyền gia chi bảo của Vũ Văn gia nữa, Vân Huyên đã chết rồi, cô cùng Tân Vũ về Ám Dạ trước đi!" Hơn nữa truyền gia chi bảo của Vũ Văn gia xem ra quả thật là giả!
Hiện tại Ám Dạ khẳng định đã bị Vân Huyên làm cho rối loạn, cần phải nhanh chóng trở lại quỹ đạo mới được.
Thấy Diệp Hạm lén nhìn thoáng qua An Thụy, Kiều Bối Nhi cười nói "Cô rảnh có thể trở lại đây, với lại An Thụy cũng có thể đi thăm cô!"
Thoáng chốc sắc mặt Diệp Hạm đỏ bừng, thấy vậy Kiều Bối Nhi chậc chậc lấy làm kì lạ, không nghĩ tới Diệp Hạm lạnh như băng cư nhiên dễ dàng thẹn thùng như vậy.
Tư Minh Dạ thật ra lại mặc kệ những người khá, đưa tay nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Kiều Bối Nhi, dịu dàng hỏi, "Có mệt không?" Những người khác đã tự động lui ra ngoài, bọn họ cũng có chuyện phải làm.
Tư Minh Dạ ôm Kiều Bối Nhi vào phòng nghỉ. Trong phòng tắm, Kiều Bối Nhi dựa vào trong lòng Tư Minh Dạ tắm nước ấm, có chút mệt mỏi. Thấy bộ dáng Tư Minh Dạ có chút thất thần thì không khỏi hỏi, "Dạ, làm sao vậy ?"
Tư Minh Dạ hôn lên trán cô, nhẹ giọng nói, "Chỉ sợ Vũ Văn Lạc sẽ không từ bỏ ý đồ!"
"Ha ha... Sao? Anh sợ em bị đoạt đi sao?" Kiều Bối Nhi ngửa đầu nhìn anh, trong mắt mang theo ý cười.
"Không phải... Chỉ là sợ không yên!"
Kiều Bối Nhi dựa vào cổ của anh cười nói, "Nếu không anh đem giao em đi là được?"
Tư Minh Dạ khẽ cắn trên môi cô, "Muốn cũng đừng hòng!"
"Ứ... Vậy anh cũng chỉ có thể chờ xem náo nhiệt!"
Tư Minh Dạ đột nhiên nhíu mày hỏi, "Em chừng nào ly hôn với cậu ta đây?"
Ách... Thế này Kiều Bối Nhi mới nhớ tới cô vẫn là gái đã có chồng a? "Anh cảm thấy Vũ Văn Lạc sẽ đồng ý ly hôn sao?"
"Sẽ không!" Anh vô cùng khẳng định Vũ Văn Lạc sẽ không từ bỏ ý định, nhưng cho dù cậu ta không đồng ý thì cũng phải làm theo!
Kiều Bối Nhi cảm thấy hứng thú hỏi, "Anh tính làm như thế nào?"
Tư Minh Dạ đột nhiên nói ra một câu, "Anh là hỗn hắc đạo!"
Kiều Bối Nhi sửng sốt một chút, cười to ra tiếng. Nhìn ý của anh thì không phải là lấy thế áp người mà là muốn lợi dụng sơ hở, tóm lại như thế nào cũng có thể làm cho cô và Vũ Văn Lạc nhanh chóng ly hôn!
Tư Minh Dạ nhìn cô cười đến ngã trái ngã phải thì nhíu mày, đưa tay nắm cằm của cô, cúi đầu ngăn tiếng cười của cô lại.
Vũ Văn gia
Vẻ mặt Tân Vũ cười đến quyến rũ, muốn đi cũng phải lưu chút cái gì chứ. Lão thái bà chết tiệt, khi dễ cô sao? Tôi sẽ khiến cho con của bà liều mạng với bà. Còn có ả đê tiện kia nữa, hừ! Không cần phải nói bọn họ lúc trước khẳng định cũng khi dễ đầu lĩnh như vậy, tuy với năng lực của đầu lĩnh không đến mức bị người khi dễ nhưng... Hừ hừ! Có suy nghĩ đó thì cũng nên trừng phạt tốt một chút!
Không thể không nói cô đã tính sai, Vũ Văn Lạc sẽ không liều mạng với Lục Mạn Nhã.
Vũ Văn Lạc từ công ty trở về nhưng không có phát hiện bóng dáng của Kiều Bối Nhi, tìm chung quanh cũng không tìm được. Thân hình của Tân Vũ không khác Kiều Bối Nhi lắm, hơn nữa thuật dịch dung cẩn thận nên một chút Vũ Văn Lạc cũng không nhìn ra là hai người khác nhau. Khi cô trở thành Kiều Bối Nhi, Tư Minh Dạ tự động biến mất, không cùng anh giành Kiều Bối Nhi nữa nên anh đương nhiên rất cao hứng. Ngay cả khi Tư Minh Dạ đem chuyện hợp tác tùy tiện giao cho một nữ nhân lạnh như băng phụ trách anh cũng một chút không tức giận, cho nên hợp tác rất thuận lợi.
Tìm khắp cả tòa biệt thự cũng không tìm được người, hỏi qua người hầu cũng không có ai nhìn thấy. Vũ Văn Lạc có chút hoảng, rất sợ Kiều Bối Nhi lại giống như lần trước đột nhiên biến mất, cuối cùng cũng không tìm thấy.
"Mẹ, mẹ có nhìn thấy Bối Nhi không?"
"Ân?" Lục Mạn Nhã cùng Kiều Tịch Nhan ở hoa viên nhàn nhã uống trà, nghe thấy giọng nói sốt ruột của anh thì không khỏi sửng sốt một chút, không thấy nha đầu chết tiệt kia? "Không nhìn thấy!"
Vũ Văn Lạc nhíu mày, phân phó nhóm người hầu cẩn thận tìm. Buồn bực trở về thư phòng muốn điện thoại cho Vân Thiên giúp đỡ nhưng lại phát hiện trên bàn có một ít đồ.
Máy tính cũng bị mở lên, Vũ Văn Lạc nhìn hình ảnh trên màn hình máy tính đang phát thì sắc mặt càng ngày càng âm trầm. Tất cả đều là cảnh tượng Lục Mạn Nhã và Kiều Tịch Nhan thừa dịp anh không ở đây mà khi dễ Kiều Bối Nhi.
Vẻ mặt bình tĩnh mở ra túi văn kiện đặt trên bàn, nhìn thứ bên trong Vũ Văn Lạc lại giận không thể kiềm chế. Này chính là bằng chứng Lục Mạn Nhã bảo người Hồng Bang ám sát Kiều Bối Nhi, anh không nghĩ tới Lục Mạn Nhã cư nhiên làm nhiều chuyện như vậy. Còn có Kiều Tịch Nhan kia nữa, lúc trước nghĩ cô ta thay đổi nên để cho cô ta ở Vũ Văn gia lâu như vậy. Sau khi trải qua chuyện bỏ thuốc, anh nhận rõ bộ mặt thật của cô ta nhưng vì nể mặt Lục Mạn Nhã nên không có cương quyết đuổi cô ta đi. Không nghĩ tới cô ta lại cùng Lục Mạn Nhã khi dễ Kiều Bối Nhi, còn vọng tưởng muốn trở thành tổng tài phu nhân của tập đoàn Vũ Văn!
Vũ Văn Lạc cố nén tức giận cuồn cuộn trong lòng, mở ra phong thư ở trên bàn.
"Ông xã, em may mắn nên không có chết, nhưng không có nghĩa là mỗi lần đều may mắn như vậy. Cho nên suy nghĩ vì mạng nhỏ của em, em không muốn làm phu nhân Vũ Văn nữa, hơn nữa nói thật, có một người chồng như vậy thật đúng là có cũng như không, chí ít cũng không cần lo lắng tùy thời phơi thây đầu đường."
Trong mắt Vũ Văn Lạc đều là lửa giận còn có một tia áy náy, thư trong tay bởi vì dùng sức quá mức nên có nhiều nếp nhăn.
Với tay cầm điện thoại trên bàn liền gọi, "Thiên, giúp tôi tìm Bối Nhi trở về đi!"
"Không phải cậu tìm được rồi sao? Lại mất tích?" Không nghe thấy Vũ Văn Lạc trả lời, Vân Thiên thở dài, "Lần này Vân Môn tổn thất nặng nề, tôi lại không có nhiều tinh lực để giúp cậu, tôi sẽ cố gắng hết sức!" Cố tình gặp phải hai tôn sát thần kia, Vân Môn không sụp đổ cũng gặp xui xẻo, hơn nữa sau khi sụp đổ còn không có thể báo thù. Cho dù là Ám Dạ hay U Minh Điện, Vân Môn đều đấu không lại, huống chi hiện tại hai tôn sát thần kia lại ở cùng nhau, anh đành phải ngoan ngoãn không đi chọc bọn họ.
"Cám ơn! Tôi sẽ gửi ảnh qua cho cậu!"
"Ảnh lần trước vẫn còn!"
"Lần trước không được, dung mạo Bối Nhi đã khác, tôi gửi cho cậu!"
Dung mạo thay đổi? Làm giải phẫu thẩm mỹ sao? Cũng đúng! Phụ nữ đều thích xinh đẹp, bộ dáng Kiều Bối Nhi kia quả thật cần sửa đổi một chút. Vân Thiên đang nghĩ thì nhìn thấy ảnh Vũ Văn Lạc gửi qua, thiếu chút nữa từ trên ghế xoay ngã xuống đất, Dạ... Dạ đế?!
Nuốt nuốt nước miếng, Vân Thiên thật cẩn thận hỏi, "Lạc, cậu xác định cậu không sai chứ?"
Nghe ra Vân Thiên khác thường, Vũ Văn Lạc vội vàng hỏi, "Cậu gặp qua cô ấy sao?"
Vân Thiên thật không biết nói gì, đâu chỉ gặp qua a! Không nghĩ tới Vũ Văn Lạc cư nhiên cưới một người vợ khủng khiếp như vậy. Lúc trước dung mạo của Kiều Bối Nhi chắc là ngụy trang, thân phận Dạ đế rất thần bí, ít có người thấy qua gương mặt thật của cô là bởi vì thuật dịch dung của cô vô cùng kỹ càng.
Nhưng hiện tại Kiều Bối Nhi và Tư Minh Dạ ở cùng một chỗ a! Tuy ở chung không nhiều nhưng cũng có thể thấy hai người vô cùng ân ái, Vân Thiên không biết nên nói như thế nào cho Vũ Văn Lạc biết vợ của cậu ta đã hồng hạnh xuất tường rồi đây.
Hết chương 98
← Ch. 097 | Ch. 099 → |