Trước ngày cưới
← Ch.66 | Ch.68 → |
Hôm nay là ngày thứ ba, chỉ nốt hôm nay thôi, ngày mai là cô sẽ kết hôn với Lã Tử Nam rồi.
Hôm nay, Vương Tú cùng ông bà Vương đều ở nhà, chỉ có anh em nhà Lã Tử Nam thì lại ra ngoài từ rất sơm. Lúc Vương Gia Hân bế Tiểu Du xuống dưới nhà thì hai người họ đã đi từ rất lâu rồi.
Khi cả nhà đang nói chuyện rất vui thì Tiểu Du đột nhiên mấp máy môi. Tuy không rõ nhưng ai cũng nghe thấy.
Vương Vân Du cũng hơn một tuổi, bập bẹ nói cũng là chuyện đương nhiên, nhưng mà điều mà người để ý lại vì từ đầu tiên mà con bé bập bẹ nói lại là từ "ba". Vưlưng Gia Hân bước lại. Cô dang rộng hai tay, nói:
"Tiểu Du, con của mẹ, lại đây nói lại cho mẹ nghe"
Con bé, toét miệng cười. Từ từ đứng dậy, vì con bé mới chỉ đi được chưa lâu. Đi từng bước, men theo cạnh bàn, hệt con vịt bầu vậy, lon ton đến phía cô. Càng gần về tay cô con bé càng háo hức càng đi nhanh rồi nhào vào lòng cô. Dựa hẳn vào người cô, cười.
Vương Gia Hân xoay người con bé, để con bé ngồi lên đùi. Lắc lắc tay:
"Tiểu Du, con lặp lại lần nữa cho mẹ nghe đi: "ba.. ba..."" cô cười.
Tiểu Du cười khanh khách lắc lư người, không chịu nói lại. Bà Vương cũng bất ngờ không kém nhưng chuyện tập nói này không thể gấp gáp. Cần phải có thời gian.
"Gia Hân con phải từ từ, không cần gấp như vậy"
Ông Vương, cùng Vương Tú ngồi bên cạnh cũng bật cười theo. Rất vui vẻ.
*************
Con tại nhà họ Dược.
Ông bà Dược cùng với Tiểu Na đang ngồi đối diện với Dược Khải Minh. Với anh mắt tò mò.
"Ba mẹ, ngày mai là ngày cưới của Gia Hân, con muốn mọi người phải thật đẹp. Giống như là con làm chú rể vậy"
"Khải Minh, ý con là sao, Gia Hân cưới người ta, con lại bảo ba mẹ như vậy là có ý gì" ông Dược thắc mắc.
"Mọi chuyện hiện tại con không thể nói, ngày mai mọi người cũng sẽ biết thôi. Bây giờ con có chuyện phải đi rồi. Ba mẹ, Tiểu Na chỉ cần nghe theo lời con dặn là được!"
Anh nói rồi mỉm cười, đứng dậy rời khỏi biệt thự nhà họ Dược. Tiểu Na cùng mọi người trong nhà nhìn nhau với ánh mắt khó hiểu.
**************
Tại quán cà phê....
"Cảm ơn hai người. Sau này có gì khó khăn hãy liên lạc với tôi. Tôi nhất định giúp bằng tất cả sức mình" Một người đàn ông khuôn mặt góc cạnh, ngũ quan đẹp đẽ, nhưng dáng vẻ lại toát lên một thứ gì đó rất lạnh lùng, anh ta nói.
Hai người ngồi đối diện, một trai một gái.
"Tôi là vì muốn tốt cho cô ấy" Người đàn ông kia nói.
Còn một cô gái có vẻ ít tuổi hơn. Nhìn người đàn ông lạnh lùng trước mặt rồi lại nhìn người bên cạnh:
"Tôi tin tưởng lựa chọn của anh tôi, chỉ cần là anh ấy nói, thì nhất định tôi sẽ nghe theo.. Người anh cảm ơn không phải là tôi. Mà là anh tôi"
Người đàn ông lạnh lùng cũng bật cười:
"Dù sao nếu không có hai người, chúng tôi cũng sẽ không có ngày hôm nay, tôi rất mong đến ngày mai"
"Ngày mai, chúng tôi sẽ giúp anh bằng hết sức của mình. Chỉ cần anh đối xử tốt với cô ấy là được"
"Nhất định rồi. Tôi rất yêu cô ấy"
*************
Tại nhà Vương Gia Hân. Ông bà Vương bế Tiểu Du đi dạo. Trong nhà chỉ còn lại có hai chị em cô.
Vương Tú đang ngồi trong phòng, nghe nhạc:
"Đâu phải chỉ mỗi yêu thôi là sẽ bên nhau trọn đời, phải có chia sẻ có cảm thông em hỡi
Đâu phải chỉ có yêu thương chỉ có yên vui mỗi ngày mà phải có lúc buồn rơi nước mắt cùng nhau Yêu là khi giữa 2 ta đăt cuộc sống của nhau vào mình, yêu tất cả yêu và yêu quá khứ của nhau
Yêu là ai bước chân đi thì bàn tay kia sẽ níu lại sẽ ôm chặt và ko thể rời xa
Yêu là khi lúc xa nhau là hình ảnh của nhau trong đầu lúc thức dậy là sẽ nghĩ về nhau
Yêu là khi lúc xa nhau hay những lúc ta đang một mình, vẫn nhớ rằng ta luôn ở cạnh nhau"
(cũng phải giới thiệu chút chứ nhỉ, Lee lấy lời ca khúc "yêu" của Khắc Việt (idol của Lee đó, phim ngắn này vừa mới ra mắt được hai hôm. Các bạn có thể truy cập link ở đây để xem nhé:
m. youtube/watch?v=fhPRDh6NSRA
Rất cảm động, Lee đã khóc khi xem nó. Chuyện tình trong phim cảm động hệt ngôn tình. Rất vui nếu như các bạn xem thử nó)
Vương Gia Hân mở của phòng của Vương Tú. Cô vào phòng, ngồi trên giường. Vườn Tú nhìn cô, hỏi:
"Chị sao vậy" vừa nói vừa bật lại bài hát vừa rồi để nghe.
"Chỉ là... chị thấy bài hát này rất có ý nghĩa. Ca từ rất cảm động rất giống với..." nói đến đây, Vương Gia Hân chợt dừng lại, không muốn nói tiếp.
"Bài hát này là lời nói của một chàng trai, khi níu giữ người con gái. Anh ta rất yêu cô gái đó. Nhưng số phận lại không cho hai người ở bên nhau. Em thấy nó rất giống chị và anh Khải Minh" Vương Tú thẳng thắn nói.
"Đừng nhắc đến chuyện ấy nữa, ngày mai chị kết hôn rồi. Phải vui chứ, chị không muốn nói về chuyện này" cô nói, mỉm cười chấn an Vương Tú.
"Ngày mai, sẽ là ngày chị hạnh phúc nhất, chị sẽ được lấy người mình yêu. Cùng anh ấy sống đến đầu bạc răng long. Chị sẽ nhớ mãi không quên!!!"
Vương Tú vừa ăn bia quả, nhìn cô, rồi nói.
Vương Gia Hân cười, lấy người không yêu, chấp nhận đau khổ. Như vậy có thể hạnh phúc không?
Trưlác khi về phòng, Vương Tú không quên đưa chiếc máy tính xách tay có bật bài hát dó cho cô. Cười nói:
"Chị cầm máy em này, lúc nào chán cứ lấy ra mà nghe nhạc. Có rất nhiều bài giống vơi tâm trạng của chị lúc này. Nghe rồi, chị sẽ thấy đỡ hơn"
Vương Gia Hân cũng cầm lấy chiếc máy tính của Vương Tú, cô quay về phòng.
***********
Trong phòng, Vương Gia Hân ngồi thẫn thờ trên giường, ngày mai là ngày cô sẽ kết hôn, cô sẽ phải lấy Lã Tử Nam, mọi chuyện rồi sẽ ra sao? Bây giờ thì cô hối hận rồi. Cô thấy nối hận thật rồi. Cô không muốn kết hôn nữa nhưng mà mọi chuyện có thể dừng lại sao? Tất nhiên là không, dù cho cô không muốn, dù cho cô có hối hận thì ngày mai cô vẫn phải kết hôn. Nước mắt cô rơi.
Vương Gia Hân nhìn máy tính, cô đưa tay bật lại bài hát khi nãy:
"Đâu phải chỉ mỗi yêu thôi là sẽ bên nhau trọn đời, phải có chia sẽ có cảm thông em hỡi..."
Cả buổi chiều hôm ấy, Vương Gia Hân ngồi lì trong phòng. Không ra ngoaì, chỉ ngồi im lặng trong phòng bật bài hát tâm trạng và khóc.
← Ch. 66 | Ch. 68 → |