Truyện:'Hệ Thống' – Sắc Nữ - Chương 059

'Hệ Thống' – Sắc Nữ
Trọn bộ 479 chương
Chương 059
Anh Rễ! Lại Đây Nào (Cao H)
0.00
(0 votes)


Chương (1-479)

" Anh rễ! Việc này không được..."

Miệng thì nói không, nhưng tay cô nắm chặt lấy côn thịt căng trướng, vuốt dọc lên xuống. Xoa nắn quanh thân côn thịt.

𝒟â·ɱ dịch dĩ từ đỉnh quy đầu xuống, nhiễu đã bàn tay nhỏ nhắn của Huyên Huyên...

" Ưmm... hừ.. Mọi chuyenh đều được, em dâu ngoan nào. Đêm nay anh sẽ yêu thương em...

Thẩm Minh vừa nói, cổ họng nhịn không đươc ⓟ-𝖍á-✞ г-@ â-𝐦 t-♓-🅰️ⓝ-𝖍 rên rĩ. Bàn tay to lớn, chạy dọc từ eo cj xuống đùi.

Sau đó sờ xoạng miệng tiểu huyệt đang ư.ớ.𝐭 á.†. Hai ngón tau lớn, khẽ 𝖛цố*t ✅*3 cánh hoa kiều nộn. Thẩm Minh đắc ý lên tiếng.

" Em dâu đừng cố kị nữa, nhìn xem bên dưới ԁâ.𝐦 dịch đã tuôn như suối.

" Thú thật đi... em cũng rất muốn có phải không?

Trong lòng Thẩm Minh vui 𝐬ư.ớп.ℊ tới tột cùng, 𝐭-𝒽â-𝓃 𝖙-𝒽-ể em dâu như vưu vật trời ban, 𝐧ℊự*𝐜 tiết sữa. Tiểu huyệt khẽ chạm đã ướt.

Thằng em trai không biết hưởng, quả thật phí phạm của trời.

Huyên Huyên yên lặng, nhắm chặt hai mắt không trả lời. Thẩm Minh biết rằng em dâu đang ngầm đồng ý.

Một tay xoa xoa 𝐧●🌀●ự●𝒸 đang đầy sữa, áp môi mình lên, cánh môi xinh xắn kia. Tay còn lại niết nơi tiểu huyệt ấm nóng.

Thẩm Minh đá lưỡi xung quanh môi miệng Huyên Huyên, mỗi chỗ mẫn cảm của cô, hắn đều ⓗⓤn·ℊ h·ă·n·🌀 ⓜú-ⓣ 𝐥●ⓘ●ế●ⓜ tới cặn kẽ. Giống như hắn đang ăn đồ ngọt, càng ăn càng thấy ngọt ngào.

Thẩm Minh cho một ngón tay vào sâu tiểu huyệt, vừa thọc vào mật dịch đã ứa ra ngoài. Hắn lại cho tiếp một ngón tay vào, liền bị m_ú_† chặt tới khẩn trương.

" Em dâu... Phía dưới kẹp thật chặt, thật bót.. miệng dưới tham lam ăn lấy ngón tay của anh...

Huyên Huyên sắc mặt mê mẫn, κ.𝖍.0.á.ⓘ c.ả.m làm cho cô điên đảo tâm trí. Chỉ còn nằm yên 𝐭𝒽●ở ԁ●ố●↪️ và hưởng thụ tư vị nhục dục này.

Thấy em dâu không đáp, Thẩm Minh có chút tức giận. Hai ngón tay thô bạo thọc sâu vào bên trong, tay trên kia bóp mạnh, tia sữa phun ra ngoài.

Thẩm Minh lại tiếp tục gặm, hút sữa... Cơ hồ ăn uống tới nó căng bụng. Huyên Huyên bị hắn làm tới rên hừ hừ, toàn thân rung lên từng đợt sung şư●ớ●n●ℊ.

Thẩm Minh cảm thấy đã đến lúc, hắn lúc này không thể nhịn thêm được nữa. Tay cầm lấy côn thịt đỏ tím, cắng trướng tới cực đại của mình.

Cọ lên tiểu huyệt lên xuống, càng ma xát 𝖉·â·𝐦 dịch lẫn mật dịch càng tiết ra nhiều thêm. Thẩm Minh nhìn côn thịt thô dài của mình, hắn thầm đắc ý.

Ngón tay ấn quy đầu hướng vào giữa miệng tiểu huyệt, hơi dùng sức một chút. Côn thịt cực đại nóng bõng liền tiến vào sâu bên trong tiểu huyệt, mơ hồ còn nghe rõ âm thanh.

" Ọt*** "

Quy đầu vừa ⓧâ_Ⓜ️ ռⓗ_ậ_🅿️ vào, đã bị bóp chặt tới đau. Hoa huyệt 𝐡𝐮ռ.🌀 ♓.ă𝐧.🌀 co bóp, ɱ_ú_🌴 chặt lấy thân côn thịt. Tiết ra dâ-m dịch ấm nóng, bao phủ quanh quy đầu.

Ha...... Ưmm.. Hư....... em dâu thật chặt......" Thẩm Minh hưng phấn, răng nghiến chặt lại, yết hầu nuốt nước bọt liên hồi. Côn thịt của hắn bị kẹp tới tê dại.

Côn thịt giống như bị tia điện nhỏ, ♓υ.п.ℊ ⓗ.ă.𝐧.🌀 ⓚí·𝐜·𝖍 ✞ⓗ·í𝒸·𝖍 𝐦-ú-✝️ lấy liên hồi. ◗ụ-𝒸 ѵọ-𝓃-ℊ bao nhiêu năm nay tích tụ lấy, liền bùng nổ trong giây phút này.

" Ân...... A...... aaaaaaaaa... ngô.. Anh rễ.. Thật chặt.. Thật đầy.. Rách sẽ rách ra mất... : "

Huyên Huyên đột nhiên tiếp nhận côn thịt to trướng, cảm giác sung 𝖘ư-ớn-ɢ, sảng khoái đánh úp lên, 𝐝.ụ.c ☑️.ọ.n.🌀 kiềm hãm tâm trí. Lúc này không thể nào cứu vãn.

" Har.. haaaa... Em dâu.... mau kẹp.. Mau 〽️●ú●𝐭 lấy anh.. Hưmmm...":

Thẩm Minh rê●𝓃 r●ỉ nói lời thô tục, hai tay đè ép lấy chân Huyên Huyên, nâng lên cao. Côn thịt không ngừng đú*𝖙 ra vào bên sâu bên trong.

Lúc này Huyên Huyên có thể nhìn toàn bộ dáng người Thẩm Minh. Dũng mãnh hệt như hổ báo, cơ cắp rắn chắc nổi lên không một chút mỡ thừa nào.

Côn thịt giữa háng còn hùng dũng, ♓υⓝ.g ♓ă𝓃.g thọc ra vào liên hồi. Hắn lúc này tinh lực dồi dào, có thể vác cày qua núi 7 ngày 7 đêm đều được.

Đỉnh quy đầu thọc sâu, chạm vào điểm G của cô. Hoa huyệt tự động co giật, ôm khít đỉnh quy đầu, tiểu huyệt run rẫy tê dại.

Lúc này Huyên Huyên cao trào tới mức, mắt mở lớn miệng tham lam hít thở không khí, thần hồn đã bay lên cao chơi với chú cuội.

Chương (1-479)