Chậm Đã… Tên Hỗn Đãng
← Ch.455 | Ch.457 → |
Đây là lần đầu Hứa Khải cuồng hoan, nói thẳng ra 30 năm đây là lần đầu mất đi cái xử nam của mình. Chính vì thế khóao cảm khống chế lấy hắn.
Khiến cho hắn thao, đảo lộng khắp nơi trên cơ thể Huyên Huyên không một chút cố kỵ..
Hắn ôm lấy hai chân của Huyên Huyên nâng mỗi lúc một cao. Côn thịt thô to đâ·〽️ thọc cắm ra rút vào mấy chục lần.
Nơi 𝖌ℹ️🔼●🔴 ♓●0@●n của hai người vang lên âm thanh 𝒹â·m mĩ " Ọp ẹp, nhớp nháp ◗·â·ɱ dịch bắn khí chảy ra ướt đẫm ga giường.
Mỗi lắng cắm thọc thúc đẩy của Hứa Khải, mạnh mẽ điên cuồng như vũ bảo. 𝒯𝖍*â*ɱ п𝒽*ậ*𝖕 cắm sâu tới tận cổ tử cung cuả cô.
Hắn đảo lộng tới mức Huyên Huyên chỉ biết há miệng lớn, trừng mắt, tham lam hít lấy không khí. Không còn một chút sức lực kêu rên.
Hoa Huyệt cô bị đỉnh quy đầu cực đại cắm thọc cọ cọ liên tục. 𝒞ả_Ⓜ️ ℊïá_𝖈 𝐭_ê 🅓ạ_ï sung 💰-ư-ớ-𝓃-🌀 ✝️ⓡ*🔼 ✝️*ấ*𝓃 cơ thể tâm hồn của Huyên Huyên, 𝖉*â*ⓜ dịch tuôn ra bôi trơn, thấm ướt khiến hai đùi lẫn bụng Hứa Khải trở bên bóng loáng.
Côn thịt của hắn to dài, ở bên trong cắm dập dập mạnh bạo như trời long đất lở, mỗi cái thúc hông đều tàn nhẫn tới thô bạo.
Động tác mỗi lúc càng nhanh mạnh, điên cuồng thô bạo, lúc này 🎋h_⭕á_ı 𝒸_ả_〽️ mạnh mẽ dâng trào. Hai tay Huyên Huyên nhéo mạnh lên thắt lưng của Hứa Khải. Đầu lắc liên tục, mồ hôi của hai người vã ra hòa quyện với 𝖉â·〽️ dịch. Miệng mấp máy kêu rên
"Khải Khải... ân... ân.... . Khải... đừng.. a... a...... A a...... Đừng đừng mạnh như vây....... . ân... ân.. ưm....... ."
Huyên Huyên bị 🎋●h𝖔●á●1 🌜●ả●〽️, sung 💰ư-ớ-𝖓-🌀 h⛎*𝐧*g ⓗă*п*𝐠 đánh úp tới. Tiểu huyệt run lên 𝐤●ẹ●𝖕 𝒸●♓ặ●𝖙 ɱ.ú.🌴 hút lấy côn thịt của Hứa Khải, 𝖒*ôn*🌀 và hông của cô tự động phối hợp đưa đẩy theo nhịp thúc hông của hắn.
Lúc này Hứa Khải cũng không khá hơn Huyên Huyên là bao nhiêu. Bên trong tiểu huyệt khít rịt kẹp hắn tới ẩn đâu. Hai tay hắn vươn ra nhéo nhéo xoa nắn, đảo lộng hai vú Huyên Huyên đủ mọi hình dạng.
Côn thịt bành trướng ra to lơn hơn ban đầu, vẫn chăm chỉ đảo lộng cắm xỏ xuyên tới tận sâu bên trong. Quy đầu lớn cắm khớp tới cổ tử cung, t·à·ռ ⓟ♓·á không một chút thương hoa tiếc ngọc là gì..
" Huyên Huyên, ... ân.. bên trong em thật chặt.. 𝖑ı-ế-Ⓜ️ 𝐦ú.т tôi tới sảng khoái... ưm... ân.... . em... cố tình làm tôi phát điên lên..
Hắn quỳ gối xuống giường, hai tay ép hai đùi Huyên Huyên lên ⓝℊ·ự·🌜 trướng sữa. Nâng cao, gập người cô hết mức có thể.
Hắn mạnh bạo, gắt gao cắm dập quy đầu cực đại. Chọc sâu theo hướng trong bên trong mà giã lấy giã để, lại lần nữa cọ cọ va chạm tới tử cung
Hoa huyệt run lên co rút miệng tử cung lại. Huyên Huyên bị 🎋í.🌜.♓ †.𝐡.í𝐜.♓ tới cực điểm, 🎋hoá.❗ 𝒸ả.m như thủy triều lũ lượt trào dâng..
Khiến cho cô không có cách nào chịu nổi, cảm giác 𝖘*ư*ớռ*🌀 tới mức, bị đỉnh quy đầu bạo hạnh tới khi. Hai mắt Huyên Huyên trợn trắng, đầu nhỏ vô lực lắc liên hồi. Miệng nhiễu nhão nước bọt kêu rên.
" 🌜●ⓗ●ế●т tiệt.. Khải đừng... tên... hỗn đản...... Đừng thô bạo như vậy.... a...... Tôi c*ⓗế*𝖙.... Tôi chịu không được.. â.. a... an...."
← Ch. 455 | Ch. 457 → |