Nhiệm Vụ Cuối Cùng 30
← Ch.415 | Ch.417 → |
Lâm Hoằng Và Trịnh Kỳ Long trong mắt mang theo ngọn lửa tình dục thiêu đốt hừng hực. Gắt gao nhìn chằm chằm vào giữa nơi hai người ℊℹ️*🔼*𝐨 𝖍0*🅰️*𝖓.
Côn thịt của hai người sưng to, nay còn bành trướng tới mức đau bụng nhỏ.
"Đừng kẹp.... mau.... mau thả lỏng cơ thể." Tiểu huyệt của Huyên Huyên vì bị phá thân đau đớn khẩn trương, gấp rút κẹ_🅿️ ⓒ𝖍_ặ_т côn thịt Cố Kỷ Niên.
Hắn mím môi, gằn giọng gầm lên. Nơi đó như bị hàng trăm súc tua quấn lấy thắt chặt, cảm giác đau đớn tê dại, bức bối 𝖍·ц·п·🌀 𝒽ă·𝓃·ℊ t𝖗●🔼 🌴●ấ●𝖓 tinh thần lẫn thể xác của hắn.
Cố Kỷ Niên cật lực kiềm nén, duy trì lý trí chấn áp cơn ⓚh●🔴á●𝐢 ↪️ả●m cực ş●ướ𝓃●ⓖ muốn bắn. Đôi tay hắn di chuyển từ eo nhỏ chưa đầy một nắm tay, hướng tới ha vú no tròn 𝐦·ề·𝖒 Ⓜ️ạ·𝐢. Hắn thích trí mê mẫ kịch liệt nắn bóp chúng đủ loại hình dạng.
Do hắn trãi qua huấn luyện trong quân đội, nên hai tay đều lưu lại vét chai sạn nơi lỏng bàn tay. Cố Kỷ Niên vuốt tới đâu, Huyên Huyên kêu rên, thống khổ tới đó.
Phía trên có hai nam nhân chăm sóc tận tình, bên dưới lại được Cố Kỷ Niên ra sức đ●â●𝖒 thọc côn thịt thô lớn, vào nơi sâu nhất.
Hông và 𝖒ô𝖓·g di chuyển ăn ý, một nhịp rồi lại một nhịp. 𝐂ắ*m ⓥà*ⓞ mạnh, nhanh hơn. Cố Kỷ Niên cảm thấy tiểu huyệt dần quen với côn thịt thô to bên trong.
Hắn bắt đầu gia tốc đ*â*ɱ chọc, tiến về phía trước, dồn dập như máy khâu..
- Bạch -- Bạch -- Ọp ẹp nhóp nhép:"
Âm thanh giữa nơi 𝖌*❗𝐚*🔴 𝒽*🔴🅰️*𝖓 vang lên không ngừng. Cũng may, các phòng nơi đầy, đều được xây dựng thiết kế cách âm rất tốt..
" Ân... hưm.. Ân.. a... Thật đầy... thật sảng... thoải.. mái..."
Đôi môi đỏ hồng kiều diễm ướ·ⓣ á·🌴 không ngừng mấp máy thoát ra âm thanh ⓡê_𝖓 г_ỉ, đôi tay trắng nõn nhỏ nhắn vô lực ôm ghì lấy cổ Cố Kỷ Niên. Đôi mắt phượng khẽ híp lại, mơ hồ nhìn khổng rõ mọi thứ xung quanh.
K𝒽●⭕á●ï ⓒả●Ⓜ️ tình dâng lên như từng cơn sóng lớn nhỏ ập tới. Một phần là do nước hoa 🎋_íⓒ_♓ dụ_𝒸 tác động, khiến Huyên Huyên sung 💲_ư_ớ_𝖓_🌀 muốn điên lên.
Tiểu huyệt gắt gao 𝐦ú-ⓣ chặt côn thịt thô to, dường như không muốn côn thịt kia г*ú*𝐭 г*a khỏi tiểu huyệt chật hẹp cuả mình. Mật dịch lẫn ⓓâ●𝖒 dịch không ngừng chảy ra, ướt đẫm xuống tận cúc huyệt.
Thoáng chốc làn da trắng ngần của Huyên Huyên vì kịch liệt ⓖ*𝒾🅰️*𝖔 ⓗ*𝖔ⓐ*ռ, sớm trở nên nhiễm hồng. Hai người phát ra tiếng kêu rên, ⓣ_h_ở d_ố_↪️ phát ra từ cổ họng.
Cố Kỷ Niên hoàn toàn đè nặng lên cơ thể của Huyên Huyên trở nên thô nặng. Hắn gần như trâm luân vào 🎋.𝖍.⭕á.ℹ️ ↪️ả.ⓜ, do cơ thể cực phẩm mà Huyên Huyên đem tới..
Hắn thúc côn thịt mạnh mẽ điên cuồng như thú dữ hung hãn. Hai ngón tay móc vào tiểu huyệt đâ_𝖒 thọc ra vào theo nhịp của côn thịt.
Làm cho miệng tiểu huyệt bị banh rộng ra hết cỡ, Huyên Huyên cảm nhận được. Nới đó như bị ai đó xé rách ra..
" Á.... đau.. rách... đừng cho vào... rú_т Ⓡ_𝒶... ân... ân...
Lâm Hoằng không thể chơ mắt nhìn Cố Kỷ Niên chơi đùa với Cô. Hắn cầm côn thịt tuy chỉ mới 16 tuổi, nhưng không hề thua kém với Trịnh Kỳ Long và Cố Kỷ Niên..
Hắn nhét côn thịt vào trong miệng Huyên Huyên, khiến cô không có cách nào kêu rên, tới thở thôi cũng khó khăn.
Côn thịt gân guốc hồng hảo cắm thẳng vào sâu bên trong cổ họng. Hai viên bi cực đại va chạm nhịp lại 1 nhịp dán chặt lên gò má ửng hồng của Huyên Huyên
" Hừ... miệng của cô thật ấm... còn rất khít... mau ⓛïế_〽️. nó... ân... phải rồi... mau ⅼ.ıế.ⓜ..
Lâm Hoằng dùng hai tai ôm chặt đầu Huyên Huyên, ấn lên xuống theo nhịp thúc đẩy của hắn.
Huyên Huyên khó thở, trừng hai mắt lớn lên. Tay nhỏ, bất giác bị Trịnh Kỳ Long nắm lấy, ôm chặt côn thịt ռ*ó*п*🌀 𝐛*ỏ*𝐧*🌀 của hắn.
Bóp chặt, vuốt lên xuống liên tực..
" Ưm.. a.. a.. Tay.. tay cũng thâtj s.ướn.ɢ... a.. a.. Hừ hừ..
← Ch. 415 | Ch. 417 → |