Câu Dẫn Vương Gia
← Ch.192 | Ch.194 → |
Nghe Huyên Huyên nói như vậy, lửa giận của hắn nguôi ngoai đi phần nào. Nhưng hai tay vẫn lưu loát động khắp nơi nhạy cảm trên cơ thể cô.
" Từ bây giờ ta cấm nàng suy nghĩ nam nhân khác ngoài ta.
" Chỉ một mình ta mới có quyền cắm nàng, chà đạp nàng.
Huyên Huyên kinh ngạc há miệng thật lớn, đây có được tính là hắn đang cố tình gây sự với cô hay không?
Lãnh Thần Duyệt nhìn những vết tím hồng trên cơ thể trắng nõn, phút chốc côn thịt nóng như muốn nổ tung.
Hắn nhịn không được mà muốn chà đạp cô dưới thân, mặc dù đã cắm hai lần, nhưng vẫn thấy không đủ.
" Ta sẽ thú nàng làm thê, mặc kệ miệng đời nói cái gì. Cả đời cả kiếp này nàng chỉ có một mình Lãnh Thần Duyệt ta.
" Chỉ có mình ta chơi nàng, ta cho phép nàng rên rĩ dưới thân ta. Nàng đã nghe rõ chưa?
Lãnh Thần Duyệt nghiến răng nghiến lợi rít từng chữ qua kẽ răng. Côn thịt nóng thô to áp lên bụng nhỏ Huyên Huyên.
Ngón tay tàn nhẫn ra vào cắm nơi tiểu huyệt, không một chút nào được xem là ôn nhu.
Lúc này hắn chỉ muốn Huyên Huyên nhớ mãi hắn, kể cả khi sung sướng nhất cũng phải nhớ đến hắn.
Huyên Huyên thở dốc, lúc này cô hoàn toàn bị Lãnh Thần Duyệt kiểm xoát. Khoái cảm dâng lên như thủy triều, lấn át đi tư vị đau đớn ban đầu.
Dâm dịch tiết ra ướt một mảng giường. Bàn tay của Lãnh Thần Duyệt đã sớm ướt nhẹp từ lâu.
" Ân.. ân.... phụ thân.... a... Chàng nhẹ thôi... a.. a.... ưm... nữ nhi.... ưm... thiếp đau quá.. trướng.... . a.... a... chết mất.. ưmm..
Huyên Huyên cố gắng vặn vẹo eo, cảm giác sung sướng khiến cơ thể cô giật lên từng cơn. Cổ họng phát ra âm thanh rên rĩ, câu từ hỗn loan, chính cô cũng Không hề biết bản thân mình đang nói cái gì.
Hai chân Huyên Huyên mở rộng ra, lúc này cô muốn vật to lớn hơn hai ngón tay của hắn. Ánh mắt Huyên Huyên nhìn chăm chăm vào côn thịt bành trướng, lưỡi vươn ra liếm cánh môi hồng nhuận.
Dường như Lãnh Thần Duyệt hiểu nàng cần thứ gì. Hắn nhếch môi cười lạnh, tay cầm côn thịt gân guốc thô dài dà xoát niết lên hoa đế, dâm dịch nhiễu ra bôi trơn đỉnh quy đầu.
"Nàng cần thứ này, muốn thì tự tới.... ưmm.. mau lại đây....
Lời nói của Lãnh Thần Duyệt như bùa mê, Huyên Huyên dướn người lên, mông cố gắng khớp với quy đầu. Nhưng chỉ vừa chạm vào đã tuột ra do quá trơn...
" Ưmm.. phụ thân.... Thần Duyệt, chàng mau cho ta.. ưm.... a... ta khó chịu... chàng mau cắm ta....
" Hừ.. đồ tiểu yêu tinh câu dẫn người. : " Lãnh Thần Duyệt không thể kềm chế trước hình ảnh, dâm mị kích tình của Huyên Huyên.
Hắn nắm chặt côn thịt, chỉa vào miệng tiểu huyệt múp míp hồng hào, sớm đã bóng loáng do ướt đẫm dâm dịch.
Côn thịt nóng bỏng căng trướng, từ từ tách hai mép ra. Hắn hít sâu một hơi đẩy mạnh vào trong, tạo nên âm thanh " ọt "
" Ân... a... đúng rồi... thật to.. ưm... a...
← Ch. 192 | Ch. 194 → |