Câu Dẫn Vương Gia (Cao H)
← Ch.189 | Ch.191 → |
Lãnh Thần Duyệt cảm giác được 𝖙ⓗâ*𝖓 ✞𝒽*ể hai người, mặc dù ngâm trong nước nhưng đã sớm nóng đến khẩn trương. Hắn không thể nhịn được nữa tay cầm côn thịt hướng tiểu huyệt thọc mạnh vào.
Quy đầu vừa vào bên trong tiểu huyệt chật hẹp, đã cảm nhận được độ ấm áp trơn ướt. Tư vị sung 𝐬_ư_ớռ_🌀 này khiến hắn thanh tỉnh hơn hẳn.
Lúc này hắn ôm lấy eo nhỏ của Huyên Huyên, hông nhấp vào mạnh mẽ. Giữa nơi ℊ𝖎.@.🅾️ 𝖍.ο.a.𝓃 của hai người tạo nên bọt nước giữ dội.
Huyên Huyên bị cắm tới mức đầu có loạn một hồi. Miệng rên rĩ ⓚ_íⓒ_ⓗ 🅓_ụ_𝐜, hai tay bám chặt lên thùng tắm, 𝐦·ô·𝓃·g và hông hơi nâng lên nhún theo từng nhịp.
Lãnh Thần Duyệt xoay người cô lại, hắn bế Huyên Huyên lên. Hai chân cô 𝖐ẹ·𝐩 𝐜·♓ặ·𝖙 vào hông hắn, tay bám lên cổ. 𝒩ℊ-ự-𝐜 phập phồng liên hồi.
Hắn một lần nữa rút côn thịt ra, chỉnh cho tư thế thật tốt. Một lần nữa cắm sâu vào bên trong tiểu huyệt, đỉnh quy đầu chạm tới hoa huyệt.
Lãnh Thần Duyệt thọc ra vào liên tục, mắt hắn vẫn nhìn vào nơi tiểu huyệt. Đang cố gắng m-ú-✝️ 𝖐●ẹ●🅿️ 𝒸𝒽●ặ●ⓣ lấy côn thịt của hắn.
" Hừ.. thì là tiểu huyệt của nữ nhi lại đói tới mức này, ăn gậy thịt của phụ thân ngon tới vậy sao?
Rứt lời một tay của hắn vuốt xuống, niết lên hai canh hoa đang ôm thật chặt côn thịt. Ngón tay đùa bỡn niết liên hồi lên hoa đế, thoáng chốc hoa đế đã cứng lên như hạt đậu.
ԁâ_〽️ dịch dĩ ra thấm ướt vài sợ lông thưa, dính lêb ngón tay của hắn. Lãnh Thần Duyệt nhìn đến xuất thần, hắn như bị mê hoặc bởi tiểu huyệt ⓓâ·Ⓜ️ đ·ã·n·ℊ này.
" Phụ thân.... ưm... người đừng xem nữa... mau động! nữ nhi ngứa.... thật ngứa.... a. a.... . a.... ưm....
Sắc mặt Huyên Huyên đỏ bừng, hai mắt nhiễm lên tầng hơi nước mỏng. Ánh mắt 𝐦-ô-n-g lung nhiễm đầy tia tình dục, ôm chặt ghì lấy cổ hắn.
Lãnh Thần Duyệt ngẩng đầu lên nhìn, Huyên Huyên nhịn không được mà sắc mặt đỏ hồng. Càng khiến hắn như bị k.í.𝐜.𝖍 🌴𝖍.í.𝐜.𝖍, hông thúc một cái thật mạnh, côn thịt xuyên qua hoa tâm.
" Ân... phải rồi.. ưm... mau cắm nữ.... ưm... a.. a.... a...
Lúc này Huyên Huyên không thể nghĩ thứ gì khác, tiểu huyệt nhỏ bé sớm đã được côn thịt lấp đầy tới căng.
Quy đầu to lớn xuyên qua hoa huyệt đ●â●ɱ tới điểm G, khiến cho Huyên Huyên tê liệt. Tiểu huyệt co rút, bóp chặt lấy côn thịt thô to gân guốc.
" Ha... nữ nhi đừng 𝖐*ẹ*𝖕 𝖈♓ặ*🌴... a.. ưm... phụ thân muốn gãy... đừng kẹp.... thả lỏng ra... ưm.... ha....
Lãnh Thần Duyệt thoải mái tới mức bật ra tiếng rên rĩ, hắn ôm toàn bộ cơ thể xinh đẹp mĩ miều của Huyên Huyên vào trong ռ🌀.ự.c.
Phía thân dưới vẫn không ngừng động, thọc liên tiếp ra vào. Nước tắm trong thùng đã sớm tung tóe văng ra ngoài hơn nữa. Tiểu Xuân ở ngoài nghe thấy tiếng động, gương mặt ngây thơ nổi lên một tầng mây hồng.
Huyên Huyên ôm chặt cổ Lãnh Thần, hắn cũng bóp chặt eo nhỏ Huyên Huyên. Côn thịt to lớn thọc ra vào thêm trăm lần.
Mặc dù Lãnh Thần Duyệt không có kĩ năng gì giỏi, nhưng hắn lại lấy côn thịt to lớn ra. Chiếm thế thượng phong, K·𝐡oá·i ↪️ả·〽️ cứ như vậy tiến tới, áp đảo lấy Huyên Huyên.
Huyên Huyên rùng mình, hai mắt nhắm chặt hưởng thụ κ·♓·ο·á·ⓘ ⓒả·ⓜ. Tay cào cấu loạn xạ lên tấm lưng rắn chắc của Lãnh Thần Duyệt. Bên trong tiểu huyệt tiết ra từng đợt dịch ấm, phủ lê-п đỉ𝐧-𝖍 quy đầu.
← Ch. 189 | Ch. 191 → |