Bắt Ma! Hay Ma Bắt? 3
← Ch.157 | Ch.159 → |
Mặc dù hắn lên tiếng chấp thuận, nhưng không hề giải trừ sức mạnh ra. Càng không muốn cùng Huyên Huyên ngồi xuống nói chuyện một cách đoàng hoàng.
Bàn tay hắn hết xoa nắn hai vú, lại có xu hướng nhéo, véo và vặn núm vú cứng ngắc của cô. Huyên Huyên nhịn không được, cổ họng phát ra tiếng ngâm nga gợi tình...
" Ân.. ưm.... ư......
Huyên Huyên vừa mừng, vừa sợ. Cô mừng bởi vì chính mình không cần khổ tâm suy nghĩ cách vặn cạn nam chủ. Còn sợ bởi vì chính mình đang bị một con զu·ỷ háo sắc sờ soạn.
Nghe cô khó khăn, ngâm nga, động tác của Tề Cẩn Phong dừng lại một chút, dường như hắn còn khẽ cười, dù chỉ là rất nhỏ.
Sau đó hắn trượt đôi tay lạnh luồn xuống, cởi phăng chiếc quần ngủ màu hường của Huyên Huyên ra, và chiếc quần lót lọt khe chữ T cũng được cởi ra.
Bây giờ, Huyên Huyên hoàn toàn 𝐤-♓-ỏ-𝖆 ✝️hâ-𝐧. Cô giả bộ lên tiếng chống cự, cho có lệ.
" Tề Cẩn Phong, anh nên dừng lại. Người và 𝐪_𝐮_ỷ khác nhau. Anh mau dừng lại cho tôi..
" Không thích:"
Huyên Huyên:"...."!
Huyên Huyên nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Tề Cẩn Phong, nghe qua giọng nói cô liên tưởng tới hình soái ca, lạnh lùng của hắn qua hình ảnh lúc trước đã xem qua.
Lúc này Huyên Huyên vẫn đang ngẩn ngơ, không hề biết chính mình đã trần như nhộng. Hai 〽️ô𝐧.ℊ trắng như tuyết, cong vểnh lên.
Hắn áp sát Huyên Huyên lên cánh cửa tủ, bất ngờ đèn sáng lên. Huyên Huyên giật mình mình rõ mọi vật xung quanh phòng.
Nhưng cô vẫn bị Tề Cẩn Phong trói buộc, bởi sức mạnh của hắn. Cô cảm giác được thứ gì đó rất nhột nhạt, tê ngứa trên mô*n*𝖌 trắng của mình.
Phút chốc, trên 〽️-ôп-🌀 cô nổi lên 5 chữ được ghi bằng ⓜ*á*𝐮 tươi.
" Xin anh, Hãy chơi tôi "
Huyên Huyên xoay đầu lại, nhìn tư thế của mình đang phản chiếu trên gương ở cánh tủ.
Một cô gái yêu kiều xinh đẹp, hoàn toàn trần trụi áp mình lên cánh tủ. 𝐌ôⓝ_🌀 chổng cao ra, trong tư thế đầy κíⓒ_♓ 𝐝ụ_🌜, giống như đang mời gọi ai đó ♓ⓞ🅰️.𝓃 á.𝒾 cùng.
" 🍳𝖚·ỷ biến thái:" Huyên Huyên h⛎ⓝ-ⓖ ⓗ-ăռ-🌀 mắng.
" Ừm --"
Huyên Huyên:" Thái độ này của hắn là sao?
" Tề Cẩn Phong, xin anh hãy nhẹ nhàng. Đây là lần đầu của tôi..
Dù sao, sớm muộn cũng phải lăn lộn với hắn. Huyên Huyên chỉ mong lần đầu tiên với một con 🍳⛎·ỷ không quá đau đớn.
Hơn nữa, ảnh chụp nam chủnày rất đẹp trai, nghĩ như vâỵ, bản thân cũng không phải là chịu thiệt thòi gì.
"Được." Giọng của Tề Cẩn Phong, lạnh lạnh t♓_ì t_𝖍ầ_〽️ 🅱ê_п †𝐚_ï cô.
"Thực ra, đây cũng là lần đầu tiên của tôi "
"A! vậy sao?
Huyên Huyên buột miệng hỏi, cô mắng thầm, :" Có 𝐪-ц-ỷ mới tin lời tên nam chủ này nói."
Tề Cẩn Phong, nhanh chóng di rời bàn tay xuống phía dưới, xoa xoa lên cánh hoa phấn nộn. Ngón tay lạnh lẽo ↪️.ắ.ɱ ѵà.ο tiểu huyệt của cô..
Từ từ thọc ra vào, xoáy nhè nhẹ ngón khác gẩy gẩy lên hoa đế. Cho tới khi 🅓·â·ɱ dịch nhiễu ra lênh, hắn nhét thêm một ngón tay khác vào lỗ nhõ tiểu huyệt, say mê chơi đùa.
" Thật chặt... cô mau thả lỏng ra một chút, muốn kẹp gãy ngón tay của tôi sao?... Cô tên gì... ?
" Á.. Ưmm.. không được...
" Tôi... tên.. Huyên Huyên.. anh là ⓠ⛎_ỷ, cũng sợ gãy ngón tay sao.. ưm...
Huyên Huyên cắn răng chịu đựng 𝖐í*𝐜*h 𝖙*𝒽*íⓒ*ⓗ từ tiểu huyệt truyền tới, cổ họng p·𝐡á·𝖙 ⓡ·🅰️ â·〽️ ✝️𝖍·ⓐ·п·♓ rên rĩ kích tình, còn không quên đáp trả lại Tề Cẩn Phong.
" Ngoan! Huyên Huyên, cô phải nghe lời tôi:"
" Bốp Bốpp:"
Rứt lời hắn đánh mạnh lên bờ ⓜ*ôn*🌀 căng tròn, đang vểnh lên của cô.
Huyên Huyên giật mình, co thắt tiểu huyệt dữ dội hắn. Sau đó cô thả lỏng cơ thể, không 🎋ẹ*𝓅 ⓒ♓ặ*✞ hai ngón tay của Tề Cẩn Phong nữa.
Lúc này Tề Cẩn Phong, tiếp tục thọc vào bên trong. Hắn xoay tròn, vân vê niết loạn từng thớ thịt bên trong. ԁâ.m dịch nhỏ giọt chảy xuống sàn nhà.
" Huyên Huyên, cô thoải mái không?
Hắn áp sát vành tai Huyên Huyên, phà hơi lạnh khiến cô cảm giác tê buốt, ngứa ngáy không sao chịu được...
← Ch. 157 | Ch. 159 → |