Bắt Ma! Hay Ma Bắt?
← Ch.155 | Ch.157 → |
Không gian tĩnh lặng, căn phòng được chiếu sáng bởi hai cây nến lập lòe. Cơn gió lạnh thoáng qua làm Huyên Huyên rùng mình tỉnh dậy.
Âm thanh hệ thống vang lên.
(Nghiệm vụ hoàn thành 100% được 9000 Dương Khí)
Tên: Huyên Huyên
Tuổi: 25 tuổi
Sở trường: Kĩ năng thêu sơ cấp
Dương khí: 37000/100000
Ưu điểm. : Ngực Cup D, Tiểu Huyệt se khít, Tiết Sữa.
Huyên Huyên mở đôi mắt nặng trĩu ra, quan sát khắp căn phòng. Lúc này trên tay cô cầm dao nhỏ, ngón tay chảy máu nhỏ giọt xuống chén bên cạnh.
Trước mặt cô là chiếc gương, hai bên có hai cây nến đã cháy 1 phần tư cây. Kế bên có một chén gạo, chén muối và một con búp vê vãi bị moi ruột.
Bất giác cô hơi rùng mình, rốt cuộc mình đã xuyên vào cái thế giới nào rồi. Tại sao lại có cảm giác nguy hiểm bủa vây thế này.
Huyên Huyên đảo mắt nhìn lên đồng hồ chỉ 3h sáng. Đột nhiên trong đầu cô truyền tới một kí ức rất nhỏ, Huyên Huyên thao tác phản ứng tự nhiên, tay phải cầm lấy búp vê vãi.
Miệng tự động, mấp máy phát ra âm thanh rất nhỏ.
"Chị bắt được em rồi:"
Sau đó Huyên Huyên đặt búp vê ở trước gương. Ánh mắt u ám tiếp tục lên tiếng.
"Giờ tới lượt em bắt chị."
Rứt lời Huyên Huyên trợn mắt, bụm chặt lấy miệng mình, cô không hiểu mình vừa nói cái quái gì nữa.
Huyên Huyên theo bản năng chân chạy về chỗ tủ quần áo, nhanh chóng chui vào trốn trong đó.
Lúc này dù đã khuya, thời tiết rất nóng, nhưng Huyên Huyên luôn cảm thấy lạnh hơn bao giờ hết. Mồ hôi cô lấm tấm vã ra ướt đẫm đồ ngủ.
" Roẹt~~ Xoạt Xoạt.. tít.. tít... :'
Cùng lúc này, ti vi treo tường bất giác bật lên. Giọng U lãnh của nam nhân, hơi khàn vang lên..
" Cô trốn cho kĩ, tôi bắt đầu đếm "
5... 10... 15... 50.... . Tôi đi tìm đây..
Gió từ cửa sổ rít lên từng đợt, hai cây nến đều tắt. Khắp phòng một mảnh tối, chỉ còn bước chân nhẹ nhàng, giống như ai đó đi loạn khắp phòng.
Huyên Huyên đè ép hơi thở, hai mắt nhìn qua khe tủ, nhưng vì tối quá cô không thể thấy được gì, ngoài tiếng bước chân.
" Cạch... cạch...."
" Cô trốn thật kĩ... tôi tìm... mmmm không ra.... ."
Nghe Âm thanh lạnh tới tận óc Huyên Huyên nhắm chặt mắt. Trong bụng thầm nghĩ." Đừng có tìm ra tôi, đừng lại đây"
Huyên Huyên cắn răng tiếp thu ký ức của Nguyên chủ, cho bớt sợ. Dù sao cũng cần biết rõ nguyên nhân vì sao mình gặp phải hoàn cảnh này.
Nguyên chủ là Kiều Huyên Huyên 23 tuổi, gia cảnh bình thường. Ba mẹ đều ở nước ngoài.
Duy nhất nguên chủ theo nghề thiên sư, nhận sự ủy thắc của mọi người giúp vong hồn siêu thoát.
Tình trạng ngày hôm nay, cũng là do một người ủy thác cô đi thu phục một con ma chết cháy tại căn phòng này. Chỉ là có nhiều người muốn gặp con ma này, nhưng nó không cho bất cứ ai nhìn thấy hắn.
Nguyên chủ lóe lên một ý nghĩa, nếu như chơi trốn tìm cùng nó. Có lẽ con ma này sẽ xuất hiện. Và rồi vừa bày xong tất cả đạo cụ, Huyên Huyên liền xuyên tới.
Kết quả như nguyên chủ mong muốn, con ma này có xuất hiện, còn rất thích thú trò chơi trốn tìm này.
Huyên Huyên tiếp thu xong ký ức, cô muốn mắng thật lớn. trước giờ cô rất sợ ma, mà lúc này cô còn phải chơi trốn tìm với một con ma....
" Lạch... cạch... két.. két.... :'
Tiếng móng tay sắc nhọn cào mạnh lên cánh tủ, khiến Huyên Huyên giật nảy mình, tiếp đó giọng nói âm u vang lên...
" Tôi... thấy... cô rồi... mau ra đây. :"
" Rầm... Rầm.... ."
Tủ lớn lung lay như sắp ngã xuống, Huyên Huyên hít thở không thông, liên hồi lắc đầu. Cô vẫn kiên trì giữ yên lặng không lên tiếng.
" Rít... Rít... két... két.... . :'
Tiếng móng tay cào lên mỗi lần càng lớn, giống như con ma này đang rất giận dữ..
" Cô.... mau.. ra.. tôi.. tìm... thấy cô rồi:
← Ch. 155 | Ch. 157 → |