Thú Nhân: Thật Nhiều Giống Đực 25
← Ch.150 | Ch.152 → |
Trác Dư Nhiên vẫn luôn cuối thấp đầu báo xuống, xung quanh một mảnh vô cùng bi thương, ngay cả thấy Huyên Huyên tỉnh dậy hắn cũng không xuất hiện biểu tình gì khác.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, thoáng chốc mặt trời đã lặn, Trác Dư Nhiên hóa thành hình người. Hắn vẫn im lặng không lên tiếng.
Hắn bi thương nhìn đại ca và nhị ca của mình, sau đó vác hai người trên vai bước chân nặng nề trở về làng. Huyên Huyên vẫn giữ im lặng, lẳng lặng đi theo phía sau.
Khi trở về làng, tất cả già làng kinh hách nhìn cảnh tượng trước mặt. Trên người Trác Dư Nhiên hoàn toàn nhiễm máu, hơn nữa vác trên vai hai giống đực ưu tú mạnh mẽ nhất làng.
Một trong những già làng, nhịn không được trực tiếp lên tiếng hỏi.
" Trác Dư Nhiên, hai người họ sao vậy? đã xảy ra chuyện gì? Không phải hai người họ về trước hơn đoàn săn bắn sao?
" Tất cả là do tôi, hai người họ do bảo vệ tôi, nên mới.... .
Trác Dư Nhiên trầm thấp lên tiếng, giọng nói đứt quảng. Hắn không thể nào giữ được bình tĩnh nói hết câu của mình. Nước mắt chảy ra, ướt nhiễm gương mặt..
Rứt lời hắn mặc kệ mọi người xung quanh xì xầm, tỏ vẻ đau thương. Hắn vác Trác A Thiên và Trác Tư Siêu trở về hang động.
Lúc này Huyên Huyên đành lên tiếng giải thích cho già làng, và mọi người xung quanh hiểu rõ mọi chuyện.
Khi cô trở về hang động, thì Trác Dư Nhiên đang ngồi trên tảng đá, mí mắt rũ xuống. Không để cho Huyên Huyên lên tiếng, thì hắn đã mở miệng trước.
" Nàng xem, có phải ta rất vô dụng phải không? nếu như ta mạnh mẽ thì ca ca đã không mất mạng....
" Tất cả là do ta, ta không xứng đáng làm đệ đệ của họ. Càng không xứng với nàng....
Huyên Huyên yên lặng, ngồi xuống bên cạnh hắn. Cô nhẹ nhàng xoa đầu Trác Dư Nhiên, liền bị hắn đẩy tay ra.
Huyên Huyên:"...."
Bổn cô nương chỉ muốn an ủi một chút, hắn liền không cần sao?
[.... ] Ký chủ, cô thật ngu ngốc. Nam chủ vì hai ca ca bỏ mạng vì hắn, thì nam chủ đã chính thức hắc hóa rồi. Nam chủ còn cần cô an ủi sao?
Huyên Huyên:"...." Mẹ nó! còn có thể như vậy. ?
" Có cách nào làm hai người kia sống lại hay không? Ta không nỡ nhìn họ chết uổng phí..
[... ] Cách thì có, nhưng cần sự phối hợp của nam chủ. Cái này phải phiền ký chủ rồi.
" Mi đừng vòng vo, nhanh nói đi: "
[... ] Ký chủ đừng nóng, chỉ cần cô nhả ra nguyên đơn của giống cái. Hút đầy dương khí, sau đó tìm được " Thất hải lung linh ". Nghiền nát, hòa cùng với máu của nam chủ.
[... ] Sau cùng rót vào miệng hai người họ, Nhả dương khí qua bảo trụ cơ thể họ luôn ấm áp trong 49 ngày.
[... ] Tức khắc họ sẽ sống lại thôi.
Huyên Huyên:" Còn phải lăn lộn, hút dương khí?
Cô nhịn xuống, tiếp thu toàn bộ thông tin. Đảo mắt nhìn Trác Dư Nhiên. Cô ghét sát tai hắn thì thầm.
" Nàng nói là sự thật? nàng thật sự có cách giúp ca ca sống lại?
Trác Dư Nhiên nhịn không được mà ngồi bật dậy, hai tay lung lay bã vai Huyên Huyên.
Cô choáng váng, gật gật đầu. Tiếp tục lên tiếng.
" Nhưng... cần phải... phải.. !
" Phải làm sao? nàng nhanh nói đi, ta sẽ tận sức mà làm...
Khóe miệng Huyên Huyên giật giật, nghĩ thầm. Giao phối tất nhiên hắn sẽ tận lực rồi..
" Phải cần A Nhiên, giao phối cùng ta:"
Rứt lời Trác Dư Nhiên bế thốc Huyên Huyên sang tảng đá khác. Cô buột miệng hỏi.
" Chàng... định làm gì?
" Dĩ nhiên là giao phối:" Hắn rứt khoát trả lời, không cần suy nghĩ thêm.
← Ch. 150 | Ch. 152 → |