Thú Nhân: Thật Nhiều Giống Đực 11
← Ch.136 | Ch.138 → |
Trác Tư Siêu đỏ mặt, hai lỗ tai hồng hồng ấp úng nói: " Tiểu Huyên, cô có muốn ăn thịt không?
" Chúng... chúng.. tôi mới đi săn về, có rất nhiều thịt...
" Phải rồi, cô nương có muốn ăn thịt nướng hay không? ta liền đem thịt đi nướng.
Trác A Thiên vội vã xen lời vào, hắn và Trác Tư Siêu lần đầu gặp giống cái xinh đẹp mĩ lệ như này. Giọng nói còn ngọt ngào, mới nghe thôi cả người đều muốn bay lên.
Tuy đệ đệ hắn có giao phối cùng Huyên Huyên, nhưng trong làng không có luật cấm chung bạn tình. Dù sao cũng là huynh đệ trong nhà.
Hắn sẽ bàn bạc với Trác Dư Nhiên, Huyên Huyên ở trong nhà sau này hắn sẽ cùng hai đệ đệ yêu thương, cưng chiều giống cái này.
Lúc đó Huyên Huyên chỉ cần ở nhà lăn lộn cùng huynh đệ hắn, giúp làng sinh ra nhiều giống cái xinh đẹp hơn.
Nghĩ tới đây, Trác A Thiên cùng Trác Tư Siêu không hềnh mà nhìn nhau cười cười.
Trác Dư Nhiên nhíu mày nhìn hai vị ca ca, hắn không biết hai ca ca đang suy nghĩ gì. Mà vẻ mặt nhìn rất thỏa mãn.
Huyên Huyên cũng không khác Trác Dư Nhiên là mấy, nếu cô biết được suy nghĩ của hai nam nhân trước mắt. Thì chắc chắn cô sẽ trốn ngay lập tức.
Một giống cái mà bị ba giống đực đè. Chỉ nghĩ thôi cũng đủ rùng mình khiếp sợ rồi.
Huyên Huyên gật đầu đồng ý, cô chỉ mới ăn mấy quả dại còn chưa có nó đâu.
" Được, vậy làm phiền hai người rồi:"
Rứt lời, Trác A Thiên lẫn Trác Tư Siêu xô. lấn nhau ra khỏi cửa. Lúc này chỉ còn lại Huyên Huyên và Trác Dư Nhiên liếc mắt nhìn nhau.
" Nàng... nàng nghỉ ngơi, ta... ta ra ngoài phụ giúp hai ca ca.
Nói xong, Trác Dư Nhiên tức khắc chạy như ma đuổi ra ngoài.
Huyên Huyên:".... ."
Vì cái gì hắn chạy nha? cô cũng đâu có ăn thịt hắn. Hơn nữa hiện tại bổn cô nương rất đói, không còn sức mà lăn lộn cùng hắn đâu.
Nữa canh giờ sau, ba nam nhân đồng thời bước vào. Trên tay còn cầm miếng thịt nướng đen thui. Hướng tới Huyên Huyên ôn nhu mở miệng.
" Tiểu Huyên, cô ăn thử thịt nướng của tôi đi rất ngon:" Trác Tư Siêu, thật thà dâng miếng tới trước mặt.
" Không cô nương ăn của ta.
" Nàng nên ăn của ta nướng, sẽ ngon hơn:"
Ba nam nhân dành giật nhau, đưa thịt nướng cho Huyên Huyên. Cô thật sự muốn phì cười, bởi sự đáng yêu của huynh đệ nhà này.
" Được rồi! ta sẽ ăn của mỗi người một ít:"
Nói xong, Huyên Huyên lấy miếng đá sắc nhọn kế bên. Cắt ba miếng thịt nướng ra, để xuống tảng đá.
Lúc này Trác Dư Nhiên cùng hai vị ca ca mới yên ổn ngồi xuống tảng đá, hưởng thụ miếng thịt nướng.
Trác Dư Nhiên vội vã ngồi cạnh Huyên, Trác A Thiên không chịu thua kém ngồi cạnh bên trái Huyên Huyên.
Trác Tư Siêu ngồi đối diện, ba nam nhân không ăn mà ánh mắt luôn nhìn vào môi đỏ hồng nhỏ nhắn của Huyên Huyên đang từ tốn gặm thịt.
Trác Dư Nhiên nhịn không được, ghé sát tai Huyên Huyên thì thầm.
"Nàng, cảm thấy thịt nướng có vừa miệng nàng hay không?
Huyên Huyên dừng động tác lại, đầu nghiêng sang một bên. Đôi mắt phượng nheo lại, miệng ghé sát tai Trác Dư Nhiên phả hơi ấm nóng, sau đó rì rầm.
" Ta cảm thấy, thịt của A Nhiên ăn vẫn vừa miệng hơn...."
Tức khắc trong đầu hắn nổ " Bùm ", khắp người trở nên cứng ngắc. Lỗ tai tê ngứa, bụng nhỏ nóng ran, hạ thân tự động ngạnh lên một cục..
" Nàng... ăn thịt... vẫn nên ăn thịt.... đi! nàng không biết xấu hổ.
Huyên Huyên cười thích trí, cô yên lặng không trả lời tiếp tục ăn thịt. Còn Trác A Thiên lẫn Trác Tư Siêu thì không thể bình thản được.
Hai người họ là thú nhân mạnh mẽ, lại được tôi luyện qua những buổi săn bắn. Thính giác rất nhạy bén, những gì Huyên Huyên thì thầm họ đều nghe rõ, không bỏ sót một chữ.
Hai người họ nhịn không được mà nhìn chằm chằm trên cơ thể Huyên Huyên, đôi mắt lóe lên tinh quang. Có cơ hội họ nhất định sẽ ăn sạch giống cái xinh đẹp này.
← Ch. 136 | Ch. 138 → |