Thú Nhân: Thật Nhiều Giống Đực (Cao H)
← Ch.132 | Ch.134 → |
Hắn không ngờ giao phối lại, sung 💰ướ_𝓃_g cực lạc tới mức này.
Hai người quấn chặt lấy nhau, Huyên Huyên ngồi lên trên hông Trác Dư Nhiên, hông п●♓ấ●🅿️ 𝓃●♓●ô lên xuống liên hồi. Mỗi lần nhấp đều nuốt côn thịt lút cán, từng đợt rên rĩ vang khắp núi rừng.
Trác Dư Nhiên т_ⓗ_ở 𝐡_ổ_ռ 𝖍ể_ⓝ, trên trán đã sớm lấm tấm mồ hôi. Hắn cảm thấy côn thịt bên trong bị mú*✞ chặt tới khẩn trương.
Hắn vặn hông trở lại, côn thịt bên trong đâ*ɱ sâu xoáy thành một vòng chỉnh tư thế thoải mái nhất.
Cho tới khi côn thịt chạm tới hoa huyệt, ⓓ·â·m dịch ấm nóng tiết ra bao bọc quy đầu. Lúc này hắn 💰*ư*ớռ*ℊ tới mức hồn phi phách lạc.
Trác Dư Nhiên thở phì phò, tiếng rên thoát ra khỏi cổ họng. Hông hắn phối hợp nhấp nhanh và mạnh dập côn thịt cực đại xuyên qua hoa huyệt, chạm tới vách tử cung bên trong.
Mỗi lần 𝖗ú_✝️ 𝓇_🅰️ thọc vào, 𝖉â.𝐦 dịch đều tiết ra ướt đẫm đùi của hai người. Tiểu huyệt tham lam co thắt lại, l.ıế.ɱ 𝐦*ú*t điên cuồng không ngừng nghỉ.
"A a... A... Ân... ngươi.... ngươi... làm ta 𝐜●h●ế●† mất.... ta chịu không được... a.. ưm....... a.........
Huyên Huyên nâng 𝐦ô·n·🌀 cao lên, sau đó 𝒽𝖚п-🌀 𝒽ăⓝ-g ngồi thụp xuống. Ⓚ*ⓗ⭕*á*ℹ️ 𝒸*ả*Ⓜ️ đánh úp, khiến cho đầu óc cô quay cuồng. Tứ chi mền nhũn như nước.
Thấy Huyên Huyên mền nhũn toàn thân, Trác Dư Nhiên ngồi dậy bế cô lên. Ôm hai chân tách rộng ra, côn thịt đ_â_Ⓜ️ từ phía sau đâ·𝐦 lên.
Hắn lưu loát động hông tiến côn thịt dập mạnh vào tiểu huyệt nhỏ khít, hai tay nâng Ⓜ️ô𝓃-🌀 cô lên rồi mạnh mẽ hạ xuống.
Giữa nơi h𝑜_🅰️_п á_𝒾 tạo thành tiếng " Bạch Bạch ". Hai vú đung đưa nẩy lên xuống théo nhịp. Huyên Huyên m●ê 𝐦𝐚●п, hai tay vò loạn đầu Trác Dư Nhiên.
Cô kéo sát đầu hắn xuống, cánh môi ấm nóng gặm lấy vành tai đỏ rực của hắn. Chiếc lưỡi như con rắn nhỏ luồn lách, l·1ế·m khắp lỗ tai, tiếp đến chọt vào sâu bên trong.
Trác Dư Nhiên rùng mình, hắn không dừng động tác nhấp ra vào của côn thịt lại. Mà tốc độ còn nhanh và mạnh mẽ hơn.
" Hừ.... . Giống cái này.... nàng.... nàng thật không có tiết tháo... hôm nay.... ta phải dạy dỗ lại nàng.
Huyên Huyên mụ mị đầu có, làm sao có thể nghe trọn hết câu của hắn. Cô cắn mạnh vào vành tai của Trác Dư Nhiên, miệng mấp máy rên rĩ nĩ non...
" Phải rồi.... . ta là giống cái 𝐝â·〽️ đ·ã𝐧·𝐠.... ngươi mau mau cắm c●𝒽●ế●✝️ ta đi.... thật sảng khoái.. ưm.......
Hắn xoay người Huyên Huyên lại, hai vú cô ép lại gần ⓝ*ɢ*ự*🌜 rắn chắc của hắn. Trác Dư Nhiên nhíu mày, côn thịt mạnh bạo tàn nhẫn thọc sâu bên trong.
Hai vú cô nẩy lên liên hồi, ma sát lên xuống dịch sữa bắn đầy lên cơ 𝐧𝖌-ự-𝖈 của hắn.
Hắn cúi đầu xuống, cắn 👢❗*ế*ɱ ⓜú.✝️ lấy hai vú Huyên Huyên không bỏ sót một giọt sữa nào. Miệng lưỡi thay phiên đảo quanh hai vú 〽️ề.𝐦 𝐦ạ.𝖎 thơm ngát mùi sữa.
" A...... ân... Chậm đã.. đừng cắn... A a..." Hai vú bị cắn 〽️-ú-† đến đau, hai chân cô 🎋●ẹ●🅿️ c𝐡●ặ●ⓣ chân hắn.
Tiểu huyệt bị hắn đ_â_〽️ thọc đến tàn nhẫn, làm cô không thể chịu đựng nổi, 𝖙𝒽●â●п †●𝐡●ể mềm oặt, 𝖐·𝒽0·á·ℹ️ 𝖈·ả·𝖒 lẫn cao trào chiếm đóng tâm trí lẫn thể xác Huyên Huyên.
Trác Dư Nhiên bế Huyên Huyên xuống hồ nước, vẫn giữa nguyên tư thế này. Hông thúc mạnh, côn thịt mạnh mẽ tàn nhẫn thọc thêm vài chục lần.
Nhấp Hông điên cuồng, giữa nơi 𝐠ı-🅰️-🔴 𝒽ⓞ𝐚-𝓃 tạo thành cơn sóng lặng nổi lên giữa mặt hồ.
Huyên Huyên ôm lấy cổ hắn, gì đầu xuống. Môi lưỡi hai người không ngừng khuấy đảo, 👢●❗●ế●ⓜ ɱú·t lẫn nhau gắt gao không buông ra.
Trác Dư Nhiên cẩm nhận thấy 🎋.𝒽.o.á.ℹ️ cả.m đánh tới. Tiểu huyệt co thắt 𝐤.ẹ.ρ c.♓ặ.🌴 côn thịt của hắn. Hoa huyệt ⓛ*ê*ⓝ đỉп*𝐡 điểm tiết ra ԁ_â_ɱ dịch ấm nóng phóng lên giữa quy đầu.
Hắn gồng người lên, côn thịt giật giật liên hồi, phóng ✞ı_ⓝ_ⓗ ⓓị_↪️_♓ vào trong tử cung hòa lẫn với ◗●â●Ⓜ️ dịch.
Cuối cùng, Trác Dư Nhiên luyến tiếc đâ.ⓜ thọc thêm vài lần. Mới rút côn thịt ra khỏi tiểu huyệt đã sớm ướt nhiễm 🌴-i-𝐧-h ⓓ-ị-𝖈-𝐡 lẫn ⓓâ-m dịch của hai người.
← Ch. 132 | Ch. 134 → |