Tránh Ra! Tôi Ngại Bẩn (Cao H)
← Ch.117 | Ch.119 → |
Huyên Huyên nhắm chặt mắt lại, lúc này trên 𝖙hâ.𝐧 ✝️.𝐡.ể cô không một mảnh vãi che thân.
Thân dưới bị Y Thiên Vũ hung hãn đ.â.m thọc điên cuồng. Ⓓ_â_m dịch vương vãi ra ngoài theo những cú thọc ra vào.
Mồ hôi hai người tỏa ra, hai т♓â.n т.ⓗ.ể dây dưa không ngừng. Y Thiên Vũ nắm chặt eo thúc mạnh côn thịt tiến vào sâu bên trong.
Hai vú căng trướng, lắc lư theo nhịp không ngừng nẩy lên xuống.
Y Thiên Vũ thấy Huyên Huyên nhắm mắt, không dám nhìn thêm. Hắn 𝒸●ắ●𝖓 𝐧𝖍●ẹ lên vành tai của cô, cất giọng âm trầm.
" Em gái tốt, không dám nhìn sao? Không sao anh sẽ đổi tư thế giúp em cảm nhận sung 𝖘ướ𝓃●ⓖ nhiều hơn.
Rứt lời hắn hạ т𝒽_â_ⓝ 𝖙𝐡_ể Huyên Huyên xuống, nâng một chân của cô lên. khiến hắn và Huyên Huyên thấy rõ tiểu huyệt đang ngậm chặt côn thịt không buông.
Y Thiên Vũ thích thú, nhấp hông vài cái. Côn thịt từ từ 𝓇ú.𝐭 𝖗.𝐚 sâu đó ấn mạnh vào. Tay kia của hắn cầm chân cô đặt lên bồn rửa mặt.
Sau đó hai tay nắm chặt bờ Ⓜ️ô𝖓-🌀 vểnh, bắt đầu tàn nhẫn đâ*〽️ mạnh hơn. Tay kia xoa niết lên hoa đế, khiến d_â_ɱ dịch tiết ra. Tiểu huyệt co giật liên hồi.
Huyên Huyên cảm nhận 🎋h_0_á_𝖎 𝒸_ả_Ⓜ️ đang quấn thân mình, toàn thân giật giật từng cơn. Tiểu huyệt kẹ-ρ 𝐜♓ặ-🌴 côn thịt, ɱ·ú·🌴 liên hồi.
" Ưmmmm.... A.... . Ư.... . Không được... Em muốn tiểu... A.... Ưm... Không.... .
Róc rách***
Huyên Huyên túm chặt lấy cổ của Y Thiên Vũ xịu lơ trên vai hắn, miệng mở lớn thở hổn hễn.
" Em gái, chỉ có anh mới làm em cao trào, đã là mẹ một con mà còn tiểu bậy sao.
" Em thật ԁâ●m dãng, hư hỏng....
" Ô... Ưm.... Ô.... Ô...
Y Thiên Vũ cúi đầu xuống 𝒽ô.𝖓 lên cánh môi ướ_t á_✝️ kia. Hắn vẫn thúc đẩy côn thịt thêm vài chục lần. Tay kia sờ xoạng khắp người trên cơ thể Huyên Huyên.
" Hừ...... Miệng dưới thật ngoan... Ⓜ️ú_𝐭 tới khít rịt.... Huyên Huyên.. Anh yêu em... Em có thể quay trở về không.... Ưm....
" Anh... Sắp... Không.... giữa nổi... Hãy sinh con cho anh.... em.... gái ngoan..
Y Thiên Vũ túm chặt ⓜôп.ɢ Huyên Huyên, hắn mạnh mẽ đ·â·𝖒 thọc thêm vài chục lần. 🎋.♓.0.á.𝖎 ⓒ.ả.ⓜ đánh úp tới.
Đỉnh quy đầu phình to ta gấp 2, toàn thân côn thịt ռó𝓃*g гa*n, giật giật liên hồi. Bắn tất cả 𝐭●1●ռ●ⓗ 🅓●ị𝐜●ⓗ vào tiểu huyệt đang co thắt.
Hắn rút côn thịt ra, cho vào miệng Huyên Huyên. Hông đưa đẩy không ngừng, côn thịt thô dài thoáng cái đã lấp đầy miệng nhỏ.
" Em gái, anh sẽ khiến em trở về bên anh. Bây giờ nếm mùi vị ԁâ·𝐦 dịch của hai ta đi....
15 phút sau, hắn mặc lại đồ của mình. Để Huyên Huyên đang thần thờ ngồi một góc.
Y Thiên Vũ nhếch mép cười thỏa mãn:" Em gái, em đừng hòng chạy trốn, anh cho em thời gian 1 tháng.
" Nếu không, anh sẽ nói mối q⛎·𝖆·ռ ♓·ệ này cho Hàn Viên biết. Hẹn gặp lại em.
Rứt lời hắn xoay người bước ra khỏi toilet. Khi trở lên xe, Y Thiên Vũ lạnh lùng ra lệnh.
" Cậu điều tra cho tôi 6 năm qua cô ấy đã làm những gì. Kể cả tên Hàn Viên kia.
" Lão đại, em đã rõ:"
Đợi đến khi Y Thiên Vũ rời đi, Huyên Huyên mới chỉnh lại quần áo lẫn sắc mặt. Gọi taxi trở về phòng trọ.
Đã 6 năm rồi, côn thịt của anh trai ăn vẫn ngon lắm.
Khi về nhà, Y Tư Tịch đang chơi cùng Hàn Viên. Hắn thấy Huyên Huyên có vẻ mệt mỏi, lên định xoa bóp giúp cô một chút.
Huyên Huyên liền tránh né, lên tiếng.
" Có Tịch Nhi ở đây, tôi phải đưa về phòng. Ngày mai tôi bận, anh nghĩ ngơi sớm đi mai còn đi học.
" Được, được! Vợ yêu ngủ ngon:" Hàn Viên ngây ngô tin tưởng, hắn ♓ô●ռ nhẹ lên trán Huyên Huyên một cái.
Mùi hương ngọt ngào xộc thẳng vào mũi hắn, bàn tay hư hỏng không hẹn mà xoa nhẹ nhẹ tiểu huyệt dưới lớp váy mỏng.
" Vợ, em ướt rồi....
Huyên Huyên:" Ai là vợ anh?
Hàn Viên hơi tức giận, ngón tay niết mạnh hoa đế xuyên qua lớp váy mỏng, ◗â_ɱ dịch thấm qua lớp vãi ướt ngón tay hắn.
Hơi ⓣ●𝐡●ở ℊấ●🅿️ gáp, thì thầm vào tai Huyên Huyên.
" Ưm... Hàn Viên... Tịch Nhi sẽ thấy.... .
" Em còn chối sao? Khi nãy em đã thừa nhận anh rồi.... Anh muốn có đứa con của riêng mình....
← Ch. 117 | Ch. 119 → |