Nam Thần Kinh Tự Bế (Cao H)
← Ch.016 | Ch.018 → |
Lăng Cẩm Dục, nâng hai chân cô lên Bã Vai. Hai tay hắn túm chặt Hai vú, hai tai hung hăng xoa bóp. Hông hắn không ngừng Động, côn thịt thao bên trong tiểu huyệt rĩ nước ướt át, tiếng dịch thủy từ Tiểu huyệt rớt xuống sàn nhà, đỉnh quy đầu thọc tới tận sâu bên trong, khiến cô toàn thân thoải mái một mảnh.
" Huyên Huyên.... Em đúng là Vưu vật, Tiểu Huyệt cắn nuốt anh thật chặt, không muốn Buông ra." Lăng Cẩm Dục, đè lên Người cô, hông và eo Không đừng động, như cái máy khâu, rập cô tới tấp, thao tác càng ngày càng mạnh.
Khiến Huyên Huyên trong đầu chỉ toàn Tình Dục, tiếng rên rĩ không ngừng vang lên khắp phòng.": "Ân ân...... A a...... Ngô....... . ưmm.. Tới nhanhhhh.. Nhanhh
" Huyên Huyên... Em nói đi.... là anh. Lợi hại hay A Phong kia hơn anh": Huyên Huyên không còn lý trí, bất giác mà gật đầu. Eo cô không ngừng uốn éo theo từng cái nhấp mạnh của Côn thịt...... Mê tình loạn ý, sờ soạng khắp người Lăng Cẩm Dục.
" Hắn đắc Ý, làm hung hăng mạnh bạo hơn, tiểu Huyệt nóng ấm, không ngừng mút chặt lấy hắn, tiết dịch thủy không ngừng. cỗ khoái cảm chạy dọc khắp thân thể hắn. Lăng Cẩm Dục cắn răng mà nhịn tránh cho việc bắn ra.
" Huyên... Huyên.. ưm.. Em mau nói, là ai lợi hại hơn "? Chưa nghe thấy câu trả lời hắn Nâng cao chân cô lên. Ép gập xuống mà mạnh bạo Thao nát tiểu huyệt nhỏ bé, .
Huyên Huyên bị hắn, mạnh bạo mà chạm tới Điểm G nhiều lần, từng đợt khoái cảm sung sướng, cứ như thủy triều mà đánh úp lấy cô. Nghe hắn nói, cô bất Lực mà rên rĩ.
" Ân... ~~ Ưmm cái kia A phong*** em còn chưa thử. Anh mới là lợi hại nhất... Ưmmmm": Tiếng nói yếu ớt như mèo, pha lẫn rên rĩ kích tình.
Lăng Cẩm Dục nghe được câu trả lời, sung sướng trong lòng. Hai tay bóp vú cô mạnh hơn, cơ hồ còn có thể thấy dịch sữa bắn lên người hắn.
Hắn nâng lấy một chân cô, cho bên bã vai. Còn hắn đứng trên giường, hì hục cho côn thịt Thô dài, nóng như thanh sắt nung mà thao. Giống Hệt như, Phật tổ kéo chuông chùa ~(^Δ^). ~
Huyên Huyên cảm thấy đỉnh hoa tâm như muốn bị đâm xuyên. Tứ chi cô đều bị khoái cảm, sung sướng làm cho mền nhũn ra. Toàn thân cao trào run rẫy kịch liệt, miệng mở to tham lam hít không khí. Đôi mắt nhiễm đầy dục vọng.
Lăng Cẩm Dục, thấy vậy càng làm càng hăng say, mạnh bạo. Chính hắn còn giật mình, không ngờ hắn trâu bò tới tàn nhẫn như vậy. Thấy cô nằm yên hưởng thụ.
Hắn bế cô lên, ép vào cạnh giường, lật người cô lại, thao từ đằng sau đâm sâu vào.
Huyên Huyên đang nằm bất động, bị côn thịt đâm sâu tới tận tử cung, làm cho hoảng.... Kích thích sung sướng hơn.
" Aaaaa.... CẨm Dục.. Em chịu không nổi, thao nát em đi... Hự.... Ânnnnnn": Tiếng cô năn nỉ xin xỏ. Khiến hắn đâm côn thịt vào mạnh bạo hơn.
Hắn lấy tay, đánh mạnh vào mông cô. Liền hiện lên hằn đỏ. Cô bị cảm giác vừa sung sướng vừa đau, tới không chịu nổi mà thét Lên...
" Cẩm Dục.... ngô... Ân...... :: sữa tiết ra dính hết vào hai người. Nước rãi không ngừng từ miệng cô nhiễu nhão ra một mãnh ở ga giường.
" Từ nay về sau, không được nhìn nam nhân khác ngoài anh. Huyên Huyên em nghe cho Rõ": hắn Bá đạo mà tuyên bố.
Lúc này, Huyên Huyên làm sao Mà biết hắn đang nói cái quái gì? Sung sướng khoái cảm đang cắn nuốt lấy cô.
Lăng Cẩm Dục, ép côn thịt vào sâu hơn, quy đầu Lớn Đâm Qua vách Từ cung, khiến bụng nhỏ của cô trướng lên, vừa sướng và thốn. Hai mât trợn trừng.. Không khép lại được.
Dưới kích thích mãnh liệt, Tiểu Huyệt bắt đầu co rút Mãnh liệt, mạnh bạo mà cắn Nuốt, quắn chặt thắt lấy côn thịt lớn của Lăng Cẩm Dục, toàn Thân Côn thịt bị thắt chặt đến hoảng.
Khoái cảm đánh úp, bao quanh lấy quy đầu, rốt cuộc hắn không khống chế được mà gồng mình một cái.
Hai tay ôm chặt vú cô. Côn thịt bị cao trào mà bắn hết tinh dịch vào sâu bên trong tiểu huyệt xuyên qua hoa tâm, lấp đầy Tử cung.
Bắn tinh xong. Lăng Cẩm Dục không rút ra, mà vẫn để ở trong tiểu huyệt, ôm cô mà ngủ ngon lành.
← Ch. 016 | Ch. 018 → |