Gặp gỡ ở cửa hàng trà
← Ch.30 | Ch.32 → |
Đã là thời tiết tháng năm, dần dần bắt đầu nóng bức, giờ ngọ cửa hàng trà vẫn như ngày xưa người đến người đi, tôi ngồi trên ghế bên cửa sổ, tầm mắt dừng ở quyển sách đang mở trên bàn, tuy rằng biết Alluka ngủ say không tỉnh là vì cô ấy trốn tránh, chính cô ấy không muốn tỉnh thì hơn phân nửa là sẽ không tỉnh, dù có phương pháp làm cô ấy tỉnh lại hay không cũng thế, aiz, cô ấy thật sự muốn tiếp tục ngủ như vậy sao?
Thu hồi dòng suy nghĩ miên man, tập trung vào quyển sách, ủa? Khi nào thì lại có thêm một bóng đen trên sách?
"Đã lâu không gặp, tiểu thư Thiên Tuế."
Kuroro! Quả nhiên vẫn đến đây tìm, chỉ là không nghĩ tới lại lâu như vậy, lúc trước sau khi Alluka bị thương trở về không bao lâu, là ngày diễn ra trận đấu giữa Hisoka và Kastro, tôi nhớ rõ ngày đó là ngày Machi thông tri Hisoka ngày 1 tháng 9 thành phố Yorkshin toàn bang tập hợp, tôi nghĩ bọn họ sẽ tìm đến đây, kết quả là không có, hiện tại xem ra chính là chậm nha.
"Đã lâu không gặp" Tôi khép sách lại, để nó sang một bên, đồng thời nhấc lên ấm trà"Uống trà không?" Tuy rằng hỏi, nhưng tôi đã tự cầm một ly trà sạch sẽ ngã để trước mặt hắn, về phần hắn uống hay không tôi mặc kệ, nhưng vẫn là hy vọng hắn uống, bởi vì tôi pha trà cực đắng, cực kỳ đắng.
"Trà rất ngon." Kuroro uống một ngụm, mặt không đổi sắc nói.
Quái thai! Nho nhỏ oán thầm một câu.
"Kuroro đi ngang qua hay là cố ý tới thăm?"Vừa lúc tôi cũng có vài vấn đề muốn hắn chứng thật một chút.
"Muốn mời tiểu thư Thiên Tuế xem xét một thứ."
Xem xét một thứ? Tôi khi nào thì biết xem xét......Khoan khoan, một người như hắn sẽ không làm những hành động vô dụng, như vậy lời mời tôi xem xét một thứ hẳn là thật, tôi nhìn lướt qua gương mặt mỉm cười tao nhã của hắn, nhìn không ra dấu vết, trên thực tế nếu bị tôi nhìn ra cái gì, thì tôi còn phải hoài nghi tên Kuroro này có phải người khác giả trang hay không đâu, như vậy tôi cần tự hỏi một chút.
Một tháng lúc tôi ở Meteorcity, mà khi đó đại bộ phận thành viên của bang Ryodan không ở, thành viên lưu thủ chỉ có Shalnark, toàn bộ hành trình hắn tham dự chuyện tôi và Morris, mà khi đó bang Ryodan và Alluka cùng đi tìm cái di tích nào đó, nhưng Kuroro lại là người tìm tôi đi xem xét, như vậy...... Như vậy thứ kia nhất định là phát hiện từ di tích lại liên quan đến tôi...... Như vậy......
"Đàn dương cầm, thụ cầm, hay là đàn violon?" Có thể nhờ tôi xem xét thì đại khái cũng chỉ là các nhạc khí tương quan đến bản xonat của Ma vương, nhưng hẳn là không phải xem xét đơn giản, có bách khoa toàn thư vạn năng Kuroro ở, sao có thể không biết thứ đó là thật hay giả đâu, chỉ sợ vẫn là liên quan đến cách diễn tấu đi, bang Ryodan thật không đơn giản, ngay cả những thứ mất tích rất rất lâu cũng tìm được.
"Đàn dương cầm." hai tròng mắt tối đen của Kuroro trầm tĩnh, đối với câu hỏi của tôi không có một chút gợn sóng, aiz, hắn...... thực không giống người.
"Đàn dương cầm sao" Xem ra là phải đi theo hắn một chuyến"Trước khi đi, tôi còn có chút vấn đề muốn thỉnh giáo Kuroro anh, có thể chứ?"
"Mời hỏi."
"Alluka...... là ai đả thương?" Tin tưởng người thông minh như hắn, đương nhiên hiểu được ý tôi, tôi không có một chút ý muốn trả thù, dù sao Alluka chịu thương nặng như vậy có một nửa cũng là nguyên nhân của bản thân cô ấy, hỏi như vậy chỉ là muốn đi chứng thật một vài suy nghĩ của tôi, có lẽ hắn một chút cũng sẽ không để ý tôi có đi tìm hắn báo thù hay không.
"Tôi."Vẫn như cũ bình tĩnh tự nhiên, giống như là đang nói về thời tiết, mấy chuyện bình thường như ăn cơm v. v...
A? Dĩ nhiên là hắn? Nguyên bản nghĩ đến là Feitan, dù sao trong bang Ryodan, người nhanh nhất là hắn, hơn nữa năm đó ở núi tuyết Nebaman, Alluka còn cùng hắn từng có một đoạn giao thủ nho nhỏ, không nghĩ tới kết quả đúng là bang chủ, hắn cho tôi cảm giác là thiếu động thủ, quả thật cũng có sức quyến rũ, chỉ là nếu là bang chủ, thì đường tình của Alluka sợ là càng khó đi rồi, có lẽ...... vĩnh viễn cũng không có kết quả tốt.
"Hiểu được" Tôi gật gật đầu"Cái vấn đề thứ hai, nơi mà Kuroro muốn dẫn tôi đi, có Shalnark không?"
"...... Có." Hơi dừng lại một chút, Kuroro vẫn trả lời.
Tôi hỏi như vậy quả thật không đầu không đuôi, chỉ là nếu Shalnark có mặt thì có lẽ khả năng sẽ có chút tác dụng đi? Không xác định, vô luận thế nào, đến lúc đó cũng phải thử xem nha.
"Như vậy, đã không còn vấn đề, nhưng tôi phải về nhà làm chuẩn bị, không biết Kuroro chờ ở nơi này, hay là đi cùng tôi?"
Tôi dám khẳng định khi tôi cầm quyển sách trên bàn lên, ánh mắt của Kuroro có ngừng ở bìa sách một giây ngắn ngủi, hẳn là hắn có thể đoán ra chút gì đó, nhưng hắn lại không hỏi gì, thân sĩ đứng ở bên phải tôi đi theo, quả nhiên bang chủ không gì không biết nha.
Lúc xuyên qua kết giới, cước bộ hắn ngừng lại nhưng chỉ trong nháy mắt, ngay sau đó liền đi theo tôi vào cửa, tôi không giải thích gì với hắn, dù sao về sau sẽ không lại để hắn tiến cửa nhà này, không có gì phải giải thích, bảo hắn ngồi đợi ở dưới lầu rồi đi thẳng lên lầu.
"All-chan, tớ phải đi, cũng liên quan đến bang Ryodan, khả năng sẽ đi lâu, cậu còn muốn tỉnh sao?" Trên giường Alluka vẫn không có phản ứng gì"Tớ mang bang chủ vào nhà, cậu có cảm giác thấy không? Cậu...... thích hắn phải không? Tuy rằng không biết chân tướng, nhưng mà sau khi hắn đả thương cậu, cậu lại sa sút tinh thần đến vậy sao? Hoặc là buông tha cho hoặc là cố chấp cho yêu say đắm như thiêu thân lao đầu vào lửa này, vô luận thế nào thì vẫn tốt hơn thế này."
Tôi than nhẹ, vẫn không có phản ứng, lấy đồ rồi hướng cửa đi đến, gần đến giờ cửa lại nghĩ tới một chuyện.
"Kura đã rời đi đảo Cá Voi."
Từ lúc Alluka hôn mê, tin tức tình báo mà cô ấy phụ trách toàn bộ được đưa đến đây, giống như cô ấy đã sớm dự đoán được kết quả vậy, tôi thay cô ấy tiếp nhận mọi công việc, còn làm tiểu nhân một phen, vẫn chú ý Kurapika ở đảo Cá Voi không ngừng rèn luyện bản thân, hơn nữa đã bắt đầu cụ hiện hóa ra vũ khí, mà hôm nay tôi vừa nhận được tin tức là Kurapika đã rời khỏi đảo Cá Voi, trên tay đã muốn cụ hiện hóa ra xiềng xích, báo thù...... sắp bắt đầu rồi.
Xoay người, xuống lầu, tôi và Kuroro đi ra khỏi căn nhà nhỏ.
Trong phòng, hai tròng mắt màu vàng nhắm chặt hồi lâu rốt cục mở, hai giọt nước mắt lẳng lặng chảy xuống, quả nhiên đã ngủ rất lâu.
Nghe được tin tức từ A Thức, sau khi Alluka tỉnh lại, cô ấy đọc qua mọi tư liệu tôi đặt ở trong phòng, thoáng nghỉ ngơi liền rời đi căn nhà nhỏ, cuối cùng khôi phục lại rồi.
Theo Kuroro một đường đi đến vùng ngoại thành...... tòa nhà bỏ hoang này...... cùng cái tòa nhà bỏ hoang ở thành phố Yorkshin kia cũng quá giống nhau đi, tôi vừa đi vừa đánh giá tòa nhà, nơi này hẳn là có Coltopi với năng lực phục chế đi, hơn nữa có thể tôi đã đi vào phạm vi Viên của hắn, bang Ryodan thật đúng là cẩn thận.
Đi vào đại sảnh, tôi nghĩ...... tôi đang ngây người, đang đại tập hợp con nhện lại sao? Trừ bỏ con nhện giả Hisoka không nghe lời ra, những người khác đều đến đông đủ, bọn họ muốn làm gì? Tôi đảo tầm mắt qua những người ở đây, những người đã gặp tôi thì họ hơi gật đầu tỏ vẻ chào hỏi, chưa gặp thì không phản ứng gì cả, tuy rằng những người đáp lại cái nhìn của tôi trừ bỏ Shalnark mỉm cười, Feitan hừ lạnh ra, những người khác nhiều thì chỉ liếc tôi một cái, hoặc là rõ ràng coi thường, ngại gì chứ, tôi cũng không trông cậy vào bọn họ tự giới thiệu hoặc là hữu hảo với tôi.
Cuối cùng, tầm mắt của tôi dừng lại ở đàn dương cầm màu đen đang được để giữa đại sảnh ương, chất liệu của nó rất giống cây sáo, quả nhiên là đàn dương cầm trong truyền thuyết dùng để chơi tấu bản xonat của Ma vương.
← Ch. 30 | Ch. 32 → |