Tháp cạm bẫy
← Ch.19 | Ch.21 → |
Phần cuộc thi thứ ba: Tháp cạm bẫy, hạn trong bảy mươi hai giờ còn sống đi ra tháp.
"Đá kéo đấm." Nhỏ giọng chơi oẳn tù tì.
Không có Tonpa, tôi cùng Alluka một trong hai người đương nhiên chỉ có thể có một người đi cùng với Gon bọn họ, vấn đề là chúng tôi đều muốn đi cùng, cho nên chỉ có thể chơi oẳn tù tì.
"A? Thật đáng tiếc a." Kéo bị đá của Alluka đánh bại, nhưng không sao, chỉ cần cách Hisoka xa một chút, phỏng chừng cũng không tệ, nghĩ vậy, tôi ở tháp đỉnh nhẹ nhàng đứng lên, nhìn khoảng cách với Hisoka là đường kính của tháp, đủ xa, tôi an tâm tìm được một cái cửa vào, nhảy xuống.
Có lầm lẫn không? Bắt nạt tôi là người mù sao? Tôi nhìn trái nhìn phải, xác định nơi này ngoài tôi ra thì không có người nào hết, như vậy đề này là nghĩ sai rồi.
"Giám khảo đại nhân, ngài xác định đây là đường hữu nghị sao? Hay là tôi có đồng bạn chưa xuống dưới?" Tôi hỏi cái camera nhỏ, đường hữu nghị này cũng không có chỉ dẫn gì cả sao? Hay đây là một cái đường hữu nghị giữa giám khảo và thí sinh, cho nên không thiết kế cơ quan cần vượt qua gì cả?
"thí sinh số 101, không ai sẽ xuống, mời tiếp tục đi tiếp, phía trước sẽ có chỉ thị cho cô." Nói xong liền đóng luôn camera.
Làm cái gì? Cứ như là một chút cũng không nguyện ý nói nhiều chút với tôi vậy, tôi rất đáng sợ sao? Tôi rất nhanh đi về phía trước, đi bằng chân thì mệt chết đi, một đường này tôi đều là mượn bạch ngọc để bay, một đường tường an vô sự, nhẹ nhàng vài giờ, không có cạm bẫy cơ quan cùng với tù phạm gì, chẳng lẽ thật sự là may mắn sao? Tôi không khỏi nhớ tới đoán mò lúc trước.
Quả nhiên là mơ mộng hão huyền, nhìn chỉ thị trước cửa này, tôi đột nhiên hiểu được vì cái gì bọn họ đóng camera nhanh như vậy, tôi hiện tại cũng có ham muốn mãnh liệt muốn chỉ vào cái mũi của mỗ giám khảo hỏi hắn có phải ăn no không có việc gì hay không ăn không tiêu mà đi ra cái đề thi vớ vẩn như vậy.
Trên cửa dùng văn tự Hunter viết mấy chữ: Kế tiếp ngài muốn thông qua bốn cánh cửa, cùng bốn vị thí sinh đi trước một đoạn thẳng đến khi ngài gặp được cửa kế tiếp, đồng thời có thể phát triển một chút hữu nghị, điều kiện tiên quyết là làm cho bọn họ đồng ý đồng hành cùng ngài.
Này gọi là đường hữu nghị sao? Tôi nên may mắn là mặt trên không viết không cho phép nhúc nhích dùng võ lực khiến người khuất phục, như vậy là tốt rồi, tôi nghĩ trừ bỏ Hisoka là tôi không có biện pháp gì ra, thì những người khác hẳn là đều có biện pháp ứng phó.
Tôi đẩy ra phiến cửa thứ nhất, phía sau cửa sẽ là thí sinh nào?
Cửa mở, tôi trúng giải thưởng lớn.
"Nga ha ha a...... #9824; Thì ra là Tuế Tuế -chan a, như vậy giám khảo làm cho tôi chờ cô làm cái gì a......◆"
Thật sự là nhân họa, gặp gỡ kẻ thứ nhất lại là hắn?! Khó đối phó.
"Tôi muốn cùng anh đồng hành một đoạn đường." Tôi có chút ủ rũ mở miệng.
"A?...... Không muốn sao?#9829;" Quả nhiên là Hisoka đại nhân, vừa hỏi cái là hỏi trúng yếu hại.
"Không phải." Lắc đầu, tôi đoán hắn đã sớm biết đây không phải là chuyện muốn hay không, nếu là phải, giám khảo sẽ nói với hắn rồi, còn dùng tôi lên sân khấu làm gì.
"Tuế Tuế-chan tính làm sao để làm tôi đồng ý?...... #9824;" Hisoka một tay chống nạnh một tay gãi cằm, rất hứng thú nhìn tôi.
"Anh muốn thế nào?" Tôi cười mở miệng, đơn giản là muốn đánh một trận với tôi đi, nhưng là thông đạo này rất hẹp a, hẳn là không thi triển ra nổi, tuy rằng muốn đánh cũng là có thể, đơn giản chỉ là phá hư tường này mà thôi.
"Ân...... Thực thông minh nha, ◆ Tuế Tuế -chan không phải người mù đi?...... #9829;" Hisoka rất khẳng định đang hỏi tôi.
"Không phải." Lại lắc đầu lần nữa, hắn cảm thấy hứng thú với mắt của tôi sao?
Đang lúc thần du, một đạo bóng đen bao phủ, Hisoka trên cao nhìn xuống nhìn tôi, mà tôi sớm bị hắn áp đến trên tường, nếu tôi cao cái mấy chục cm nữa thì tư thế này nhất định sẽ rất ái muội, chỉ tiếc hiện tại xem ra có vẻ như là hắn đang bắt nạt trẻ con, hắn tựa hồ cũng ý thức được điểm này, từ đứng liền đổi thành bán ngồi, nhưng mà vẫn cao hơn tôi một cái đầu a.
"Vậy vì cái gì lại giả làm người mù?......◆" đầu ngón tay của Hisoka đại nhân xoa mảnh vải mà tôi băng ở mắt, cơ thể của tôi theo bản năng cứng ngắc lại, tôi không quen bị người xa lạ đụng chạm, thậm chí có chút bài xích rất nhỏ, trước mắt mới thôi tôi thân mật tiếp xúc quá cũng chỉ có Ging, Alluka, Illumi cùng với Killua, với cả lúc ở di tích tôi tiếp xúc với Shalnark, đến nay mới thôi, tôi vẫn không hiểu được vì cái gì tôi lại không bài xích hắn.
"Cái kia, tôi không giả bộ, mà là cần phải làm như vậy, " Tôi trả lời đại khái một chút, "Hisoka đại nhân đến tột cùng muốn thế nào mới đồng ý đồng hành với tôi một đoạn?" Tôi mỉm cười, dù sao anh cũng cần đi xuống dưới a, không phải chỉ là hơn một cái là tôi đi theo thôi sao, anh có thể hoàn toàn bỏ qua, làm gì mà nhỏ nhen như vậy, đến bây giờ còn không đáp ứng.
"Như vậy ◆......" ngón tay hắn ở trên mặt tôi nhẹ nhàng quệt một cái, mảnh vải từ mắt tuột xuống, "Để tôi nhìn mắt của cô đi #9829;......"
"...... Được." Tôi cười đáp ứng, nếu là vài ngày trước đó, linh lực của tôi còn không đủ để áp chế hai đôi mắt này của tôi, à, cụ thể mà nói thì hẳn là mắt trái của tôi - 'Tử vong chi mắt' trời sinh tộc tương truyền của Laress.
Tôi chậm rãi mở hai mắt, rất lâu chưa từng dùng mắt nhìn vật, dần dần tôi mới thích ứng được, đập vào mắt là mặt phóng đại của Hisoka, hai tròng mắt màu xám có một chút thất vọng.
"Tuế Tuế -chan nhẹ nhàng thở ra a......#9824;" Hisoka đứng thẳng dậy, bắt đầu hướng phía trước bước đi, "Ánh mắt có bí mật gì a ◆......"
"Cũng không phải bí mật gì" Hisoka quả nhiên sâu sắc, cho dù hắn đoán được, tôi cũng không thể bẩm báo toàn bộ, "Nhưng mà tương truyền ánh mắt của chúng tôi có thể biết được người trước mặt chết lúc nào."
"Mắt bên nào?#9829;"
"Mắt trái." Vì là dị sắc song đồng, chỉ có mắt trái băng lam kế thừa loại năng lực này, mắt phải hẳn là giống nhan sắc với vị phụ thân chưa từng gặp mặt kia đi.
"Như vậy kết quả đâu?***#9824;" Hisoka hưng trí đặt câu hỏi.
"Năng lực bị tôi áp chế, cho nên......" Tôi một lần nữa từ trong tay áo rút ra một mảnh vải, buộc lên mắt, "Hiện tại cái gì cũng không thấy được."
"Thật đáng tiếc a ***#9827;"
Tôi không nói gì, chẳng lẽ hắn rất muốn biết chính mình là chết như thế nào sao? Quả nhiên tư duybtkhông phải là chuyện mà tôi có thể lý giải.
Dọc theo đường đi, tôi đi bên cạnh Hisoka, nguyên bản là muốn ở phía sau, có thể tránh né ám tiễn, nhưng vị Hisoka đại nhân này không thương hương tiếc ngọc, kết quả liền biến thành tôi cùng hắn đi song song, tránh thoát một loạt hố, động, tên, tảng đá, hơn nữa còn nhàn nhã nói chuyện.
Một giờ sau, tôi rốt cục thấy hy vọng ánh rạng đông — cửa, tôi kiệt lực vẫn duy trì bộ pháp tao nhã về phía cửa, ách, không phải, là đi qua, mở cửa, hướng Hisoka nói tiếng tạm biệt sau liền rất nhanh trốn vào cửa, sau đó đóng lại.
Cùng đi với hắn một đoạn đường dài như vậy, tôi cùng hắn thoải mái vượt qua cạm bẫy, điểm này tựa hồ làm cho hắn hưng phấn, tôi có thể cảm giác được sát khí trên người hắn đang không ngừng tăng lên, nếu tôi không chạy lấy người thì xác định vững chắc là sẽ bị bách đánh một trận với hắn, tôi không nguyện ý chút nào, nhưng mà tôi có nhớ rõ sau đó hắn có giết chết một kẻ báo thù, cái hồn phách kia...... Ừ, bảo thanh hợp hỗ trợ thu là được.
Nói lại, lúc này gặp phải ai đây? Nhưng giờ gặp ai thì tôi cũng không sợ.
"Anh trai, người mà chúng ta chờ lại chỉ là đứa trẻ a."
Thanh âm này, tôi nhìn đi qua, đúng là cái ba anh em tên gì đó, ha ha, lúc này tôi không cần trưng cầu người ta đồng ý, tôi chỉ cần tùy tay cụ hiện hóa ra một cái dây thừng, thuần thục trói ba người này thành một chuỗi bánh chưng, cuối cùng vẫn không quên nói cho người ta một tiếng.
"Từ giờ trở đi, nhiệm vụ của mấy người là theo giúp tôi đi một đoạn đường, như vậy hiện tại bắt đầu đi."
Hoàn toàn không năng lực phản kháng, ba anh em ngoan ngoãn đi theo sau tôi, dọc theo đường đi như cũ là cạm bẫy không chút mới mẻ, nhưng ba người kia tựa hồ quá yếu, từ bắt rồi đến bây giờ đã bị thương mấy lần, tôi nhìn dây thừng triền ở trên người bọn họ, rất rộng thùng thình, bọn họ hoàn toàn có thể tránh né, như vậy, bọn họ thật là quá yếu.
"thí sinh số101, nếu một đoạn lộ trình này đồng hành của cô bị tử vong, như vậy coi như cô là không thông qua." Camera lại lần nữa truyền đến thanh âm giám khảo.
Tôi sửng sốt, cố nhớ lại giám khảo này là ai?
Đúng rồi, tóc dựng thẳng lên trời giống củ hành, hình như là Rippo.
Rốt cục đi xong rồi
Tôi rất không vui bảo vệ ba kẻ tha du bình đi qua khu cạm bẫy phiền toái, sau đó tôi đi tới trước cửa thứ ba, trực giác nói cho tôi biết sau cửa này không phải là thứ tốt, đẩy ra, quả thực...... không phải thứ tốt gì.
Ông chú Babon này hình như là cao thủ chơi rắn đi, tôi...... không sợ xà, trên thực tế tôi sợ là giun, cái loại động vật đen tuyền bẩn hề hề vừa đến trời mưa là đầy đất đều là hình dài ngoe nguẩy này, nhưng là, tôi đẩy cửa nhìn thấy là một con rắn, cũng là đen tuyền nhưng không bẩn hề hề nhưng lại trườn qua trường lại thành một mảnh đầy rắn.
Ác! Tôi bất tự giác xoa xoa cánh tay nổi đầy da gà, độ cao cách mặt đất nguyên bản là một cm giờ bay lên tới mười cm, tôi bình định một chút cảm xúc sau, bắt đầu hỏi ý kiến của Babon, nếu không có đám rắn kia, tôi nghĩ tôi nhất định sẽ đối đãi hắn giống như ba anh em kia.
"Xin hỏi có thể cùng ông đồng hành một đoạn sao? Một đoạn đường này chúng ta có thể hỗ trợ nhau không ít, chỉ là thuần túy hai người xa lạ đang đi một đoạn đường giống nhau, như vậy có thể chứ?" Tôi rất lễ phép hỏi.
"......" Babon không nói gì, nhưng suy tư một hồi, liền gật gật đầu, có thể hắn cho rằng một cái đứa trẻ như tôi thì cũng không có ảnh hưởng gì với hắn.
Tóm lại, một đoạn đường này chúng tôi tường an vô sự, hắn đi của hắn, tôi bay của tôi, nếu hắn thu hồi đôi xà kia thì tôi nhất định sẽ rất cảm kích, đáng tiếc từ đầu đến cuối chúng nó luôn luôn ở dưới chân tôi bò, tôi một đường nhẫn đến phiến cửa cuối cùng, khi tôi làm đến nơi đến chốn đứng ở trước cửa, trong lòng lại lần nữa đối vị đại nhân tóc củ hành kia nổi lên oán niệm thật sâu.
Một tổ cuối cùng, tôi rã rời đẩy cửa.
"Chị!"
"Thiên Thiên!"
"Thiên tuế!"
Di? Đúng là năm người bọn họ! Xem ra tôi vẫn là có chút vận khí.
"Hi!" Tôi miễn cưỡng nhấc tay đánh cái tiếp đón, đã mất đi hứng thú tiếp tục đi xuống dưới, tôi bắt đầu có chút mệt rã rời, vừa rồi gặp gỡ những người đó là song trọng tra tấn tinh thần cùng thể lực nha.
"Tinh thần của Thiên Thiên không tốt a." Alluka lập tức nhìn ra trạng thái tinh thần của tôi.
"Nếu cậu đi đường cùng chị, tình huống có thể sẽ đỡ nhiều a, " Tôi dựa vào bên người Killua, "Lualua, cõng chị đi."
Killua ngoài dự đoán mọi người nghe lời, ngoan ngoãn cõng tôi lên, thằng nhóc này hiểu ý thương người a.
"A? Gặp phải cái gì?" Alluka ý bảo đoàn người tiếp tục đi, bọn họ đã qua đoạn tù phạm quyết đấu với thí sinh kia, có cô ở, sai lầm này không có phát sinh, tỉ số là 3-0, toàn thắng ghi lại tiếp tục đi xuống, không lãng phí thời gian a.
"Hisoka, ba anh em đã quên gọi là gì, còn có Babon." Tôi mơ mơ màng màng nói xong, rồi quên mất là nói tiếp cái gì, dù sao tôi đang ngủ.
"Phanh!"
Một tiếng nổ làm tôi bừng tỉnh, ngẩng đầu thấy, đúng là đã đến đường cuối cùng, đoạn năm người đi hoặc là ba người đi, thực hiển nhiên bọn họ chọn đường năm người đi, hiện tại đang dùng bom tạc tường.
"Ai nha, tường này thực rắn chắc, cư nhiên khó phá như vậy." Alluka tránh ra rất xa đang nói.
"Không còn bom." Killua không còn tồn kho.
"Bom a, " Tôi nghĩ hình như tôi ở đầm lầy Lừa Đảo cầm nhiều, "Cái bom nấm kia có thể được không?"
"Thiên tuế cô thế nhưng lấy cái kia?!" Leorio rống to, bộ dáng giật mình.
"Tôi nghĩ có thể hữu dụng nên đi lấy, ne, Leorio cậu muốn sao?"
"Không cần không cần." Leorio xua tay, hình như thấy tôi không có gọi hắn là chú, liền hiện ra biểu tình gặp gỡ tri âm.
"Thiên Thiên không phải gọi anh, là vì cậu ấy cùng tuổi với anh a, gọi anh là chú thì rất chịu thiệt." Alluka rất không phúc hậu ác độc nói một câu, người nào đó lại ủ rũ lần nữa.
Tôi ném vài cái cái nấm pháo đi, mục tiêu là cái tường đã bị phá một chút kia, tiếng nổ mạnh kịch liệt, động trên tường rốt cục có thể chứa người.
Quả nhiên là đường ngắn mà đơn giản, chỉ vài phút sau, đoàn người chúng tôi đã đến cửa ra, là nhóm thứ ba tới sau Hisoka, Illumi, thật sự là quá sớm, tôi đều có thể cảm giác được áp lực sát khí rục rịch đến từ trên người Hisoka, tới sớm như vậy quả nhiên lại kích thích đến hắn, trong mắt hắn thì Gon bọn họ hẳn là vị ngon hơn đi, về phần tôi...... Tôi nhìn hướng Hisoka bên kia, tựa hồ bởi vì tôi nhìn chăm chú, sát khí của Hisoka càng hưng phấn, hẳn là tôi ở trong mắt hắn không phải tiểu quả thực ngây ngô đi, nhưng sát khí của hắn còn chưa tiếp tục tăng, ngược lại đột nhiên tiêu thất, không phải hắn chủ động ức chế, mà là bị chặt đứt, lại là Illumi, rất kỳ quái? Tôi dùng tới chữ 'lại', liên tưởng lúc trước đủ loại bị tôi xem nhẹ, tôi nghĩ tôi đã lâu không hảo hảo tự hỏi một phen.
Tôi vỗ nhẹ Killua vì sát khí vừa rồi mà đề phòng, "Thả lỏng, hắn sẽ không làm gì." Rồi sau đó tôi từ trên lưng cậu ta xuống dưới, tìm cái góc thanh tĩnh dựa vào tường ngồi, nhắm mắt trầm tư đi.
"Chị làm sao vậy?" Gon kỳ quái nhìn một loạt động tác của tôi.
"Cậu ta có chuyện nghĩ không ra, hiện tại đang tự hỏi." Alluka giải thích, trong lòng cười thầm, vừa rồi hỗ động này cô đều biết, còn tưởng rằng Thiên Thiên sẽ lại lần nữa xem nhẹ hành động của Illumi, không nghĩ tới rốt cục cũng có chút thông suốt.
"Chuyện không nghĩ ra sao?" Gon nhiệt tâm đề nghị, "Vậy nói ra cho mọi người cùng nhau ngẫm biện pháp nha."
"Ai nha!"
Lại là một hạt dẻ, Gon ôm đầu hô đau.
"Trẻ con đừng động tới chuyện người lớn." Alluka nghiện ném hạt dẻ rồi.
Gon khinh thủ khinh cước thối lui về phía sau, đi đến bên cạnh Killua, thấp giọng nói chuyện.
"Killua, cô ấy thật là em gái song bào thai của cậu?" Lời nói sao lại giống người lớn vậy.
"Trong nhà đều nói thế." Killua cho đáp án này, cậu cũng rất muốn biết vì cái gì rõ ràng là sinh muộn hơn cậu mà lại thích quản cậu như vậy, mà cậu lại vẫn chết tiệt nghe lời, không nghĩ ra, có lẽ bọn họ cũng nên tìm cái góc hảo hảo tự hỏi đi.
......
Bảy mươi hai giờ sau khi đi qua, quan chủ khảo rốt cục đi ra, tuyên bố phần thứ ba cuộc thi chấm dứt, kế tiếp mọi người nên ngồi tàu bay đến đảo Quân Hạm nghỉ ngơi.
Nhưng mà cái đảo kia sẽ bị bão táp làm trầm a, tự hỏi xong, tôi nghe Rippo lên tiếng, nhất tưởng đến cái đường mà tôi ở trong tháp đi kia, oán niệm bị tôi hóa thành sát khí lao thẳng tới đầu sỏ gây nên, không hổ là Hunter, sắc mặt Rippo không thay đổi hắn tiếp tục nói, ai cũng không có chú ý tới cái của hắn ót chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh, tuy rằng chỉ trong nháy mắt, nhưng này là sát khí hàng thật giá nhằm vào hắn, là ai nói cô gái ôn nhu này chứ?
Một bên Alluka chọc chọc ta, tôi thế này mới chú ý tới bốn phía, Gon bọn họ đều là vẻ mặt kinh ngạc, bị dọa đến?
"Bọn họ hẳn là không nghĩ tới cậu nhưng lại lợi hại như vậy, ngoài dự đoán mọi người, xem ra cậu đối với vị giám khảo này oán niệm thật sự là không nhỏ, " Alluka thấp giọng nói với tôi, hoàn toàn mặc kệ giám khảo phía trước, dù sao cũng đã biết chuyện tình tiết, "Aiz, vừa rồi tự hỏi lại có kết quả không?"
Tự hỏi? Tuy rằng còn chưa có cụ thể minh xác đáp án, nhưng có thể khả như vậy, tôi không quá hiểu được là vì cái gì, cho nên đối với kết luận của mình còn chưa chắc chắn, lúc này, nhìn mặt Alluka hưng trí dạt dào, tôi nghĩ tôi vẫn nên trả đũa.
"Ân...... Không có." Tôi có chút hoang mang lắc đầu.
Ha! Quả nhiên thấy vẻ mặt cô ấy thất vọng, nhưng mà không thể cười ra thì không biết có bị nghẹn nội thương hay không, lần sau vẫn nên đổi phương thức, cứ thế này không tốt với thân thể.
Sau đó một đám chúng tôi đi lên tàu bay, tôi đi phía sau Alluka, phát hiện cô ấy còn đang ngây ra, tựa hồ đáp án của tôi làm cô ấy bị đả kích không nhỏ, hình như sau đó tôi còn nghe được cái gì mà thêm sức lực a, hạ thuốc nặng gì đó.
Chỉ mong là tôi nghe nhầm.
← Ch. 19 | Ch. 21 → |