← Ch.20 | Ch.22 → |
Kang Hee So đầy phức tạp nhìn Eun Bi, trong mắt dường như có thất thố, có vui sướng, cũng có chút hy vọng nào đó. Thế nhưng bà ấy nhanh chóng lấy lại vẻ bình tĩnh thường ngày, bước đến gần Eun Bi, nói:
"Con tỉnh lại đúng là một chuyện đáng chúc mừng, trong thời gian qua ta cũng có nghe mẹ con nói, thế nhưng do chuyện hợp đồng ở Ma Cao khiến ta không thể đến thăm con ngay được."
Eun Bi nhìn vẻ mặt tuy lạnh lùng nhưng lại có vẻ thân thiện của bà, dè dặt trả lời: "Dạ, không sao. Con chỉ mới tỉnh lại gần đây thôi, hơn nữa còn mất trí nhớ, không nhớ ra được gì cả."
"Không sao, chỉ cần có thể tỉnh dậy được là tốt rồi, có kí ức hay không cũng không quan trọng." - Kang Hee So nói, tuy ngoài mặt có vẻ là đang an ủi Eun Bi, thế nhưng mọi người lại có cả giác là bà ấy có ý khác. - Nguồn: hoasontra. net
Im lặng một hồi, Kang Hee So có vẻ như lơ đãng hỏi: "Nghe nói bác sĩ đã từng nói con có thể thành người thực vật suốt đời, thế nhưng nay lại tỉnh lại, là có cách đặc biệt nào à hay là mời bác sĩ tài giỏi?"
Đối với câu hỏi này, Eun Bi không biết phải trả lời ra sao, lúc hôn mê, cô bé làm sao biết được mọi người dùng cách gì để đánh thức mình chứ.
Song Woo Bin lúc này liền tiến lên nói: "Lúc ở Anh, các bác sĩ thường khuyên mọi người nên giao tiếp với Eun Bi, để kích thích thần kinh em ấy. Tuy là có hơi vô vọng, thế nhưng ba mẹ và con đều kiên trì ngày ngày nói chuyện với em ấy, đọc sách báo cho em ấy nghe, không biết có phải chuyện này có tác dụng không nữa."
"À, là vậy sao?" - Kang Hee So như nghĩ đến cái gì, đôi mắt bỗng sáng lên, lại hỏi:
"Có thể cho ta biết, tên bác sĩ phụ trách bệnh tình của Eun Bi không?"
Song Woo Bin nghe bà ấy hỏi vậy thì có chút khó hiểu, nhưng cũng nói cái tên ra: "Là bác sĩ Jame Raymon Smith của bệnh viện Y học nhiệt đới Lon Don."
Kang Hee So nói cảm ơn, sau đó quay lưng, định đi ra khỏi phòng.
Goo Jun Pyo lúc này không kiềm được la to: "Bà già, bà rốt cuộc muốn làm gì Jan Di!"
Nghe vậy, gương mặt vốn nhu hòa của Kang Hee So liền đanh lại, lạnh lùng nhìn Jun Pyo, nói: "Jun Pyo, con là người thừa kế của Shinwa, đáng lẽ con không nên dính dáng tới loại người như cô ta. Nếu ta còn nghe thấy cả 2 có dính dấp gì với nhau, ta không ngại mà diệt sạch cỏ dại đâu."
Cánh cửa phòng đóng sập lại, bên trong, mọi người ai nấy đều tỏ vẻ lo lắng, nhất là Goo Jun Pyo, anh đi tới đi lui trong phòng, không nhịn được mà đá cái này, cái kia. - Nguồn: hoasontra. net
So Yi Jung không nhịn được nói: "Cậu bình tĩnh một chút đi, những lúc như thế này càng phải bình tĩnh."
Yoon Ji Hoo nhàn nhạt nói: "Có lẽ trong khoảng thời gian sắp tới, Jun Pyo sẽ còn bị giam lỏng, lúc nãy chắc mọi người cũng nhìn thấy, lượng bảo vệ xung quanh tăng lên rất nhiều."
Nghe vậy, Goo Jun Pyo càng vò đầu bứt tai: "Vậy phải làm sao đây, nếu bà ta làm gì với Jan Di thì phải làm sao đây."
Song Woo Bin nói: "Jun Pyo, vẫn còn bọn tôi mà, tôi sẽ phái người theo dõi tình hình của Geum Jan Di, nếu có xảy ra chuyện gì, cũng có thể kịp thời giúp đỡ."
Goo Jun Pyo tuy vẫn chưa yên tâm, thế nhưng cũng không còn cách nào khác, cho dù anh không bị cấm túc, nếu bà già muốn gây khó dễ cho nhà Jan Di thì anh cũng không còn cách nào.
Quả nhiên, ngay tối hôm đó, Kang Hee So liền tới nhà Geum Jan Di, đưa tiền bảo cô phải rời xa Goo Jun Pyo, thế nhưng lại bị mẹ Jan Di quăng muối vào mặt, sau đó thì tiệm giặt ủi bị lấy lại, nguồn thu nhập chính chính thức bị cắt đoạn, cả gia đình Geum Jan Di liền gặp khó khăn.
Đến khi Goo Jun Pyo được thả ra, thì Song Woo Bin đã kịp thời sắp xếp cho cả nhà Geum Jan Di thuê tạm một căn nhà trọ. Vốn anh muốn tìm đại một căn nhà cho họ ở nhờ, thế nhưng Geum Jan Di tỏ vẻ không muốn không làm mà nhận, vì vậy anh chỉ có thể tận lực tìm nhà cho thuê giá tiện nghi một chút. - Nguồn: hoasontra. net
Vì kinh tế gia đình khó khăn, Geum Jan Di bắt đầu gia tăng thời gian làm thêm, giao báo, giao sữa, đi làm ở tiệm cháo, có thể nói là hễ có thời gian rảnh, là cô ấy sẽ đi làm thêm, tranh thủ kiếm thêm thu nhập về phụ gia đình.
Nghị lực cùng sự kiên cường này khiến Eun Bi cảm thấy thật bội phục Jan Di và cảm thấy có hảo cảm với cô hơn trước.
Trước đây, Eun Bi tuy đối với Geum Jan Di thân thiết, nhưng cũng bởi vì cô ấy là bạn gái của Goo Jun Pyo, nhưng so với Ha Jea Kyung hào sảng tự nhiên, Goo Jun Hee mạnh mẽ cùng với Chu Ga Eul dịu dàng chân thành sớm đạt được cảm tình của cô bé thì Guem Jan Di có phần lỗ mãng khiến Eun Bi không mấy hợp.
Nhưng bây giờ, khi thấy cô vì gia đình mà chạy ngược chạy xuôi, Eun Bi cũng rất yêu gia đình mình, vì vậy Eun Bi bắt đầu thân thiết với Geum Jan Di hơn.
Vì vậy, Eun Bi bắt đầu nghĩ muốn giúp đỡ Geum Jan Di, thế nhưng cô bé cũng biết tính cách không muốn nhờ vả ai của Jan Di, vì vậy cô chỉ đặt sữa, đặt báo, hoặc các mặt hàng mà Jan Di bán, để Jan Di có thể kiếm được nhiều % hoa hồng hơn và đỡ phải chạy nhiều nơi.
Lúc đầu khi nghe Eun Bi nói, Geum Jan Di liền biết vì sao, từ chối ngay lập tức, thế nhưng khi ấy Eun Bi nói:
"Chị Jan Di à, khi chị không bán mấy thứ này, thì em vẫn uống một ngày 2 chai sữa như thường, anh trai em cũng ngày ngày đọc báo, chỉ là khi chị bán, thì mọi người chỉ là đổi chỗ mua mà thôi. Chị là bạn gái anh Jun Pyo, cũng là bạn của mọi người ở đây, đã là bạn bè, thì không nên khách sáo quá. Đó là chưa nói, nhà chị bị như ngày hôm nay một phần cũng là do anh Jun Pyo, nếu cái gì chị cũng từ chối, anh ấy sẽ cảm thấy có lỗi và tự trách mình vì không giúp được chị."
Lời nói của Eun Bi được mọi người cực lực ủng hộ, Geum Jan Di cũng đành phải chấp nhận. Ngoài Eun Bi, F4 cũng mua đồ ủng hộ, mỗi người đều mua 2-3 chai sữa một ngày và đặt báo thường xuyên, Geum Jan Di không cần đi giao, khi đi học đem lên cho bọn họ là được.
Riêng Goo Jun Pyo mua liền một hơi 20 chai, bảo là về thưởng cho giúp việc trong nhà.
Ngay cả Chu Ga Eul cũng khuyên ba mẹ đặt báo và bản thân thì dành ra tiền tiêu vặt để mua sữa.
Thế nhưng cho dù có giúp đỡ đến mấy, số tiền làm thêm nhỏ nhoi của Jan Di kiếm được cũng không đủ để cả nhà trang trải, khiến Jan Di nghĩ đến những công việc khác kiếm được nhiều hơn.
Và cũng trong lúc này, một người đã chực chờ từ lâu bắt đầu tìm cách tiếp cận Jan Di - Lee Min Ha.
← Ch. 20 | Ch. 22 → |